Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em ghen thầm khi thấy anh đau vì cô gái khác
ôm nay, em tình cờ biết anh đang buồn, đang đau, đang thất vọng về một cô gái khác. Em lặng người, em cười, tiếng cười lạc lõng và khô khốc xen giữa những tiếng mưa. Có cái gì quặn thắt trong lồng ngực, không thoát ra nổi, nghẹn đắng.
Từ: Annie
Đã gửi: 07 Tháng Chín 2011 1:13 CH
“Tình yêu vốn mong manh như cỏ. Nên suốt đời ta lạc mất nhau”. Lại một ngày mưa, trái tim em như trùng xuống giữa căn phòng 20 m2 mà bỗng chốc trở nên lạnh lẽo đến cô tịch. Em ngồi đây, bờ vai anh ở nơi xa xôi mà nỗi buồn thì gần quá. Em buồn trong nỗi buồn của anh nhưng lại theo một chiều hướng khác.
Còn xíu nữa thôi là tròn 3 năm tính từ khi lời tỏ tình đầu tiên của anh được nói ra, và đương nhiên là bị em từ chối. Anh đối với em là cái gì đó vô cùng lạ mà em không thể dùng trí thông minh của mình mà phỏng đoán. Đứng trước anh em luôn dè dặt, thận trọng vì em sợ bị đau. Gần 3 năm anh và em quay quanh một quỹ đạo, có lúc gần mà có lúc xa, có lúc dường như ta quên mất nhau để rồi đến một lúc nào đó lại thoảng thốt tìm lại như bạn bè lạc mất từ lâu.
3 năm với chúng ta là biết bao thay đổi, em tận mắt nhìn anh chững chạc thêm từng ngày, và mỗi ngày cảm nhận rõ thêm một chút sự thành công lớn lên cùng kiêu ngạo trong anh. Và em xa anh, chỉ mới một năm trước đây thôi, em đến nơi xa này để tìm cho mình một ước mơ, một hoài bão đã từng bỏ quên đâu đó. Anh nằng nặc đòi đi tiễn, em chỉ cười. Chẳng biết từ bao giờ em đã thấy anh gần gũi như thế.
Một năm trôi qua, em cũng không biết rằng những tiếng yêu từ anh biến mất khi nào mà chỉ biết rằng anh của em đang bước những bước lớn trên con đường thành công. Em chẳng giận hờn khi anh mắng em, chẳng bật khóc nức nở khi anh phát cáu như một ông chồng khó tính. Em quen dần với tính cách của anh và sự xuất hiện của anh giữa cuộc sống của em. Em mơ hồ tự cho mình là phần cuộc sống của anh, là người anh muốn được ở bên sau những áp lực nặng nề của công việc. Và có những phút em tin là anh cần em dù anh chẳng bao giờ nói.
Hôm nay, em tình cờ biết anh đang buồn, đang đau, đang thất vọng về một cô gái khác. Em lặng người, em cười, tiếng cười lạc lõng và khô khốc xen giữa những tiếng mưa. Có cái gì quặn thắt trong lồng ngực, không thoát ra nổi, nghẹn đắng. Em buồn, em chợt đau vì em biết: “Em chẳng phải là người làm anh đau. Bờ vai em không phải là nơi anh muốn ngả đầu sau những bon chen”.
Em chẳng phải là người trong câu ca anh thường hát “người về xóa hết muộn phiền trong anh”. Và em đau hơn cả khi thấy mình đang ghen. Em chưa bao giờ là đứa ghen, những kinh nghiệm non nớt trong tình yêu chẳng đủ để làm em thắt lòng với cảm giác ghen tuông. Nhưng hôm nay, bất chợt có một cái gì đó rất chua cay từ trái tim em chảy đến từng mạch máu, những tiếng thở dài nối tiếp nhau đi sâu vào cái hun hút của đêm.
Em giận, em hờn với một mình em, vì em có tư cách gì đâu để mà chất vấn anh. Gió đã cuốn lời yêu mong manh của anh vào xa xăm, nơi không một bàn tay nào với tới. Chỉ có em ngồi đây ngơ ngác trước trái tim khó hiểu của mình. Em yêu anh ư? Hình như không phải, vậy sao em lại đau? Xấu tính quá phải không, khi em ghen vu vơ như thế.
Phải chăng là em thấy lòng kiêu hãnh của mình bị tổn thương, hoặc chăng em nuối tiếc nhưng gì lẽ ra em đã có. Đột nhiên em thấy anh xa xôi quá, em tiếc nuối, em ghen, em giận anh vì những gì em cũng không biết nữa, chỉ có một điều là rõ ràng thôi: “Em giận anh vì anh đau bởi một người con gái không phải là em”.
Em thấy mình nhỏ bé quá, cô đơn quá giữa cuộc đời này, thì ra tấm lưng vững chãi của anh chẳng phải là lá chắn đến suốt cuộc đời mà em cần tìm kiếm. Và có lẽ đây là lần đầu em thấy anh đau vì những thứ trừu tượng như tình yêu, có thể nào sự cao ngạo em thường thấy chỉ là cái vỏ, là lớp áo giáp che đậy đi con người thật của anh, con người em chưa hề biết.
Tự nhiên em bỗng nghĩ đến một lời thơ dành tặng cho anh - người đàn ông to lớn không phải của em: “Từ ngày này cho đến những ngày sau. Người khổ đau là người yêu nhiều nhất”.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)