No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em day dứt vì ra đi không lời từ biệt
m đã ra đi mà không nói với anh một lời từ biệt. Em hoàn toàn bặt vô âm tín mà không hề hay biết anh đi tìm em. Em bỏ anh lại phía sau với những câu hỏi tại sao và nhiều năm không dám nghe trọn vẹn bài hát anh từng hát tặng em
Ngày ấy, em là cô bé sinh viên trường Luật năm nhất vô tư, hồn nhiên. Còn anh, hơn em một tuổi thôi nhưng rất điềm đạm, chín chắn. Anh học trường ĐH Kinh tế, dáng dấp cao ốm lãng tử, khuôn mặt khôi ngô, lấm tấm vài vết tàn nhang, với cái tên mãi mãi chẳng bao giờ em lẫn lộn với ai trong cuộc đời này. Ngày ấy em ở xóm trọ dành cho sinh viên Luật, anh thi thoảng đi cùng bạn xuống chơi.
Em bắt đầu để ý khi thấy anh ôm đàn ghi ta hát, hay hơn cả ca sĩ chính hát bài đó, hay đó chỉ là cảm nhận của riêng em. Để rồi từ đó, mỗi lần gặp nhau, em cứ nhõng nhẽo đòi anh hát cho em nghe bài hát này, và anh lần nào cũng chiều theo ý em. Thỉnh thoảng anh còn giúp em làm bài tập tiếng Anh nữa. Cả 2 đứa đều là sinh viên sống xa nhà, chẳng ai có điện thoại di động tiện liên lạc như bây giờ. Anh thì bận học, vừa đi làm thêm đủ thứ, thật vất vả, không xuống gặp em thường xuyên được. Ngày ấy em khờ dại hơn so với tuổi của mình.
Nơi em ở, như một thế giới riêng giữa Sài Gòn xa hoa, lộng lẫy, nơi ấy thi thoảng vẫn nghe thấy tiếng côn trùng kêu rả rích từ cánh đồng cỏ bên cạnh. Cuộc sống sinh viên thiếu thốn đủ bề, mà ai cũng vui vẻ và mơ mộng. Nhớ một buổi tối bầu trời đầy sao, có người con trai ngồi trước xóm trọ, ôm đàn ghi ta hát cho em nghe. Anh vừa hát vừa nhìn em với ánh mắt trìu mến, em ngại ngùng quay mặt đi, bất giác 2 má đỏ bừng, lần đầu tiên em biết ước mơ điều gì đó xa xôi.
Nhưng bẵng đi một thời gian dài sau đó, anh không xuống thăm em nữa. Em hỏi thăm bạn bè, chỉ nghe nói anh bận đi làm. Sài Gòn quanh năm chỉ có 2 mùa mưa nắng, chẳng biết bao lâu rồi không gặp anh, chỉ biết em chuyển phòng trọ 2 lần vì bị nước mưa ngập. Khi ổn định được chỗ ở thì em bắt đầu năm học mới. Có lúc em suy nghĩ vẩn vơ, chắc là anh chẳng thích em đâu, ngày qua ngày, em dần chấp nhận đó là sự thật.
Rồi tự nhiên anh xuất hiện. Lần đầu tiên anh cầm tay em và nói: em biết là anh để ý em lâu lắm rồi phải không? Em ngạc nhiên, khi chưa biết trả lời ra sao thì anh đặt lên môi em một nụ hôn thật dịu dàng. Em vẫn còn có thể cảm nhận được khi ấy anh đã run như thế nào. 10 năm sau, em nhắn tin tìm anh. Em chẳng nói em là ai, chỉ hỏi có phải là anh không? Nếu là anh thì cho em xin lỗi chuyện 10 năm trước. Không ngờ anh nhận ra em ngay, anh nói không bao giờ quên được em, vì nụ hôn đầu tiên anh dành cho em mà. Anh không biết ở phương trời rất xa, nước mắt em rơi.
Đó cũng là nụ hôn cuối cùng. Em đã ra đi mà không nói với anh một lời từ biệt. Em hoàn toàn bặt vô âm tín mà không hề hay biết anh đi tìm em. Em bỏ anh lại phía sau với những câu hỏi tại sao và nhiều năm không dám nghe trọn vẹn bài hát anh từng hát tặng em, vì em không thể đối diện với những ngày tháng cũ.
Thật ra thi thoảng em vẫn hỏi thăm anh qua vài người quen nhưng không ai biết anh thế nào. Rồi em đi lấy chồng, một người thương em từ lâu, mang đến cho em cuộc sống đủ đầy, chưa bao giờ em phải lo toan bất cứ cái gì. Cuộc đời cứ thế vô tình cuốn em đi.
Ngày gặp lại, mình ở cách xa nhau hàng ngàn cây số, anh phong trần và có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ hát cho em nghe nữa. Nhưng em mừng vì anh có một gia đình êm ấm, hạnh phúc với 2 nhóc tỳ. Em đã rất bối rối khi hỏi anh: mình có thể làm bạn với nhau không? Em nghẹn lòng khi anh trêu em: "sao không nhớ ra nick yahoo của anh sớm hơn? Nhớ sớm hơn một chút có phải tốt không?"
Giờ đây, kỷ niệm như giọt sương mai long lanh, thật đẹp, thật thuần khiết, em có thể nhìn ngắm mà không thể chạm tay vào đó, vì nó sẽ tan vỡ. Em biết là vậy nhưng đôi khi vô tình nghe lại bài hát ấy vẫn thấy thấp thoáng đâu đó năm tháng xưa, khung cảnh xưa. Hình ảnh cô bé sinh viên trường Luật ngồi bên anh, say sưa nhìn người con trai lãng tử ôm cây đàn ghi ta, bắt đầu cất tiếng hát.
VT
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)