No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em chỉ là 'mối quan hệ xã hội bình thường' của anh
nh vẫn cư xử một cách xã giao, những câu hỏi dò xét em, những lần em phát hiện ra anh nói chưa thật nhưng em không phản ứng gì cả và qua cách liên hệ của anh và em, em cũng cố thử nhắn tin hỏi thăm nhưng lúc nào em cũng được câu trả lời ứng xử tế nhị, thông minh nhất như trong cuộc thi vậy. (Linh)
Từ: le linh
Đã gửi: 23 Tháng Tư 2011 9:27 SA
Anh à, mỗi lúc gặp anh, em muốn nói chuyện với anh thật nhiều để anh hiểu em hơn, nhưng do bản tính kỳ cục trời phú cho em, em định nói với anh điều này hoài mà không nói được thành lời. Lời không diễn tả được bằng ngôn ngữ nói thì em dùng ngôn ngữ viết anh nhé. Em viết thư này vào đêm giỗ tổ Hùng Vương, lúc đang chờ điện thoại của anh dù em biết anh chẳng bao giờ điện thoại hỏi thăm em.
Em cố nhớ hoài lần đầu tiên mình gặp nhau là khi nào mà vẫn chưa nhớ ra, hình như là vào mùa mưa năm ngoái thì phải. Hôm đó, trời mưa nhẹ, em phải mặc áo mưa đi uống cà phê vì đã lỡ hứa với anh S bạn anh rồi, điều mà trước nay em chưa từng làm. Và hôm đó vô tình em được gặp anh, người đàn ông có dáng vẻ thư sinh, đeo kính cận và có nụ cười như mùa thu tỏa nắng.
Chắc đây là cái duyên hay sao ấy, hình như theo cảm giác của em, lần đầu tiên ấy không có ấn tượng gì đặc biệt với nhau cả, cho đến về sau này vẫn vậy. Thật sự mà nói rằng anh có người bạn thật tốt, thật tâm lý, anh S muốn tốt cho anh, muốn tốt cho em, theo lời anh nói đó nhé. Em cũng nghĩ vậy, lớn tuổi cả rồi, anh và em đều biết điều đó mà. Chính vì điều đó mà anh và em xích lại gần nhau một chút, một chút thôi.
Hơn một tháng nay mình gặp nhau nhiều hơn trước, bắt đầu từ khi anh đến nhà em biếu mấy chậu lan và mỗi tuần một lần, tuần có tuần không, không liên lạc gì nếu không gặp, được như vậy phần lớn là nhờ công của anh S làm chất xúc tác. Em nghĩ là anh đã dành thời gian
cho em, đến nhà rủ em đi chơi, gặp một vài người bạn của anh. Em rất xúc động và cảm ơn anh vì điều đó, có khi nào anh nhận ra chưa anh?
Anh biết mà, tính em nhút nhát lắm, trong những lần đi chơi như vậy em chỉ biết cười, nhìn anh và ít trao đổi với các bạn anh. Ngược lại, anh cư xử rất đúng mực, khéo léo, thông minh của một người đàn ông từng trải, tinh ý và gợi mở để có thể nói chuyện được với tất cả mọi người. Điều này em nghỉ chỉ trong mơ em mới có thể làm được như vậy, giống anh, anh là thế đó.
Em tự hỏi đây có phải là con người thật của anh không, em cũng tự trả lời, không phải như vậy. Đó chỉ mới là con người xã hội của anh thôi, do môi trường làm việc ảnh hưởng đến tính cách của anh, còn con người tự nhiên biết yêu, thương, giận, hờn của anh vẫn còn ở đâu đó, chưa xuất hiện hoặc đã xuất hiện rồi nhưng em hời hợt quá chưa nhận ra.
Em không cố ý đâu anh ạ, nhưng vô tình nó tạo thành khoảng cách giữa hai chúng ta nên anh và em vẫn cứ đối xử với nhau một cách xã giao, đúng mực như hai người trưởng thành, nghĩa là vẫn có khoảng cách an toàn. Với linh cảm của một người phụ nữ, em nghĩ nguyên nhân của việc này là do em quá cứng nhắc, khép kín chưa tâm sự với anh nỗi lòng của em.
Còn đối với anh, anh đã có bạn rồi nhưng vì lý do tế nhị anh chưa kịp nói với em. Em nói như vậy là có lý do đó, lần đầu tiên đi chơi với nhau thì bị bỏ rơi, anh thoải mái khoát tay đi với bạn, thỉnh thoảng nói với em vài câu. Lần đầu tiên mà như vậy thì cũng đủ biết vài lần sau thì cảm giác của em đi với anh cũng không khá hơn.
Anh vẫn cư xử một cách xã giao, những câu hỏi dò xét em, những lần em phát hiện ra anh nói chưa thật nhưng em không phản ứng gì cả và qua cách liên hệ của anh và em, em cũng cố thử nhắn tin hỏi thăm nhưng lúc nào em cũng được câu trả lời ứng xử tế nhị, thông minh nhất như trong cuộc thi vậy.
Em nói như vậy không có nghĩa là trách móc, hờn giận gì anh đâu mà là nói để anh biết cảm giác của em cũng giống như của anh, chúng ta vẫn còn khoảng cách, gượng ép về phía em. Ở tuổi em bây giờ rất khó để gặp một người tốt và có điều kiện như anh, em biết chứ nên em muốn giữ anh lại bên em, mình cùng tìm hiểu nhau thêm một thời gian nữa vì mình cùng là người tốt mà. Tình cảm có thể vun đắp từ từ, có lúc em nghĩ vậy đó anh.
Anh biết không, mối tình đầu của em không trọn vẹn, đã kết thúc được 5 năm rồi, đến giờ em vẫn còn thấy chưa nguôi, đau đớn trong lòng, không phải vì còn thương nhớ người. Giờ xung quanh em chẳng còn ai, muốn tâm sự với ai như bạn bè, anh chị em trong nhà cũng không, nên có vẻ anh có vị trí quan trọng trong lòng em.
Nhưng, chữ nhưng này to quá, qua những gì anh thể hiện, em biết mình đã sai khi muốn tiếp tục với anh. Một người “cà lơ” như em, một người “phất phơ” như anh thì kết cuộc không có hậu là lẽ tất nhiên, em sợ bị tổn thương thêm một lần nữa. Vậy thôi nhé anh, bên anh còn một bóng hồng đang đợi, đừng kén cá chọn canh nữa, chúc anh hạnh phúc!
Qua lá thư này, em mong anh em mình hiểu nhau hơn, hãy cứ giữ mối quan hệ “xã hội” với nhau bình thường anh nhé!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)