"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em chồng làm tình cảm gia đình tôi xuống dốc
ôi rất cố gắng để hòa hợp mà không được. Trước mặt mọi người cô ấy luôn tỏ ra chả có chuyện gì, rằng không bao giờ để ý mấy chuyện vặt vãnh nhưng thực ra sau lưng giở đủ chiêu trò.
Tôi rất yêu chồng, đó là sự thật, yêu anh tôi yêu cả gia đình anh, thậm chí còn thân thiết với gia đình anh trước khi gặp anh, nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy tình cảm dành cho anh vơi đi dần. Trước đây mỗi lần vợ chồng ở bên nhau tôi hào hứng, chờ đợi bao nhiêu thì bây giờ chủ động tránh anh, luôn kêu buồn ngủ hoặc tỏ ra mệt mỏi để không phải gần anh. Tôi không hề có mối quan hệ ngoài luồng nào hết, chưa bao giờ và sẽ không bao giờ phản bội anh, chỉ là cảm giác muốn gần anh không còn như trước kia nữa, nó đã bị thứ cảm giác khác xâm lấn mất rồi.
Những gì đang diễn ra thực sự khiến tôi vô cùng khổ sở, khi nhận ra tình cảm mình dành cho chồng ngày càng phai nhạt đi. Tất cả đều có nguyên nhân của nó. Trở lại với bản thân một chút, tôi không phải người sắc nước hương trời nhưng cũng thuộc diện dễ nhìn, cao ráo, trắng trẻo, có công việc ổn với những người đồng nghiệp, bạn bè tốt, chủ yếu là những người bạn đồng môn, đồng khóa. Trước đến giờ tôi chưa từng có tình cảm đặc biệt với ai trong số họ.
Rồi tôi yêu và lấy anh thông qua lời giới thiệu của em gái anh. Tôi là bạn thân của em gái anh, hai đứa học cùng lớp đại học, gia đình anh rất quen thuộc với tôi (trừ anh, vì lúc đầu anh đi học, rồi công tác ở nước ngoài, chúng tôi gặp nhau khi anh về và làm việc ở Hà Nội). Anh sống vì gia đình, rất yêu quý bố mẹ và em gái. Đối với tôi anh cũng yêu thương và trân trọng. Tôi nghĩ mình là người phụ nữ may mắn khi được chồng yêu thương, bố mẹ chồng quý mến, duy chỉ có tình cảm giữa tôi và em gái anh đổi thay.
Không biết từ bao giờ cô ấy luôn có một sự ngầm chấp vặt mọi chuyện. Sự việc xảy ra một đằng, cô ấy phản ánh lại với anh trai một kiểu và tôi luôn là người có lỗi trong những chuyện đó. Tôi rất cố gắng để hòa hợp mà không được. Trước mặt mọi người cô ấy luôn tỏ ra chả có chuyện gì cả, rằng không bao giờ để ý mấy chuyện vặt vãnh nhưng thực ra sau lưng giở đủ chiêu trò. Tôi cũng không hiểu vì sao lại như thế, bởi thực sự tôi không tranh giành bất kỳ một cái gì, chỉ khi cô ấy nói "Giờ đối với mọi người trong nhà tôi là nhất" trong khi trước đây cô ấy luôn được cưng chiều nhất nhà, tôi mới vỡ lẽ nguyên nhân tại sao.
Phải nói thêm tôi khá ngang bướng nhưng cũng rất biết tiếp thu. Nếu một chuyện gì đó không đúng tôi sẽ chấp nhận nói lời xin lỗi, nghe ý kiến của người khác để sửa đổi bản thân. Nếu đúng tôi sẽ bảo vệ ý kiến của mình đến cùng. Ấy vậy mà trước chồng, tôi hoàn toàn đuối lý về chuyện em chồng. Dù thế nào mọi tội lỗi vẫn luôn do tôi, tôi là người hay chấp vặt, ích kỷ, chỉ muốn mọi người phải chú ý đến mình. Anh bảo tôi là chị dâu phải đại lượng, không được chấp những chuyện nhỏ nhặt với em chồng. Mà sự thật tôi chưa chấp gì đâu, mọi việc trở nên quá đáng thì tôi nói lại sự thật cho chồng biết thôi. Thế mà trong mắt anh, em gái luôn đúng, dù thế nào tôi cũng là người nhỏ nhen, ích kỷ.
Tôi đã nói với chồng sẽ sống hòa thuận với em chồng, không làm gì để anh phải đứng giữa khó xử, đau đầu về mối quan hệ của chúng tôi nữa (dù rằng trước giờ tôi vẫn sống vậy). Có những lúc quá bức xúc vì cô em chồng tôi chỉ phản ánh lại để anh biết và hiểu chứ không hề to tiếng, cãi vã hay tranh giành. Càng cố gắng hòa thuận với cô em chồng, cũng là bạn thân một thủa, tình cảm tôi dành cho chồng lại càng vơi đi.
Ngoài chuyện cô em chồng, anh vẫn chăm sóc, lo lắng cho tôi, nhưng với anh tôi phải giống như một con mèo ngoan, tiếp nhận sự chăm sóc đấy, luôn ngoan ngoãn, biết nghe lời, không phản ứng trước bất cứ việc gì mới tốt. Tôi cảm thấy cuộc sống bức bối, thậm chí còn muốn hoãn chuyện có con với anh, không còn một chút cảm giác khi gần chồng nữa. Tình cảm và sự ham muốn đang mất dần, anh thấy tôi mệt mỏi thường xuyên nên rất lo lắng, đâu biết tôi chỉ cần anh lắng nghe, nhìn nhận cho tôi một lần, biết đâu sự ức chế được giải tỏa, tình cảnh của chúng tôi sẽ được cứu vãn.
Anh từng nói trước khi lấy tôi, bố mẹ và em gái anh là quan trọng nhất, nhưng khi lấy tôi rồi những cái anh coi trọng đó lại bị tôi phá bỏ. Tôi cảm thấy uất ức và trĩu nặng trong tim khi nghe anh nói vậy, bởi tôi đã bị kết án sai. Với anh dù có bị đối xử tệ bạc đến đâu tôi cũng phải luôn yêu thương và đối xử tốt với em anh. Còn tôi, cố gắng để sống hòa thuận, tránh phải va chạm với cô ấy là tốt lắm rồi.
Là anh quá gia trưởng hay do tôi không đủ lòng vị tha, sự nhân ái? Mọi lời giãi bày của tôi anh đều bỏ ngoài tai hết, trong đầu chỉ khư khư một ý nghĩ tôi không tốt, chấp vặt. Tôi cảm thấy buồn khổ vô cùng. Cuộc sống cứ tiếp tục thế này thật bức bối, có những lúc tôi nghĩ đến việc giải phóng cho bản thân rồi. Mỗi lần chồng chạm vào người tôi lại thấy run bắn dù anh rất ân cần, nhẹ nhàng. Tôi sợ, thực sự sợ, hoang mang không biết mình sợ cái gì? Xin hãy giúp tôi.
Quỳnh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)