Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em biết anh mãi mãi không thuộc về em
ất cả vẫn còn đây vậy mà anh đã quên hết, có phải anh chưa bao giờ yêu em nên mới có mấy ngày anh đã đến với người con gái khác. Con đường quen thuộc anh vẫn đi, chỉ là hôm nay người ngồi sau xe anh không phải là em mà là một người khác.
Từ: dang ghet
Đã gửi: 05 Tháng Sáu 2011 9:04 CH
Gửi đáng ghét!
Hãy để em gọi anh cái tên quen thuộc này lần cuối cùng thôi anh nhé, hết hôm nay thôi em sẽ quên anh, quên cái tên quen thuộc mà mình vẫn dành riêng để gọi nhau " đáng ghét". Mình xa nhau đã 3 tháng rồi anh nhỉ, không biết anh có nhớ không hay giờ này anh đang rất vui vẻ và hạnh phúc bên người yêu mới? Chỉ có mình em nhớ đến anh, nhớ đến những kỷ niệm mà mình đã có với nhau.
Em không thể quên được anh à, dù em đã cố gắng để quên đi tất cả, nhưng em càng cố quên thì em càng nhớ nhiều hơn. Có phải em yêu anh nhiều nên em mới như vậy không, đến giờ em vẫn không tin đây là sự thật, sự thật là anh đã bỏ rơi em, đã rời xa em và đang vui vẻ hạnh phúc bên người mà anh đã lựa chọn.
Em không giận anh và cũng không trách anh đã rời xa em vì em biết sẽ có ngày anh ra đi như người đó đã làm với em 5 năm về trước. Mình đã đến với nhau thật tình cờ đúng không anh? Thật là buồn cười là anh em mình đã quen nhau 8 năm nhưng lại không yêu nhau, mình chỉ xem nhau như là bạn, em xem anh như một người anh trai.
Rồi anh đi du học, em ở lại Việt Nam, thời gian đó anh và em mỗi người đều có cuộc sống riêng, có người yêu nhưng rồi ai cũng buồn vì người yêu mình thay đổi. Từ khi người đó rời xa em, em đã không tin vì không thể mở lòng mình để đón nhận ai nữa. Trước khi gặp anh, em là một cô gái ít nói, ít cười, sống khép kín, luôn thu mình vào một góc, không tình yêu không niềm tin vào cuộc sống.
Em không còn tin cái gọi là tình yêu, khái niệm tình yêu đối với em thật xa xỉ, điều mà em không dám nghĩ tới. Rồi anh xuất hiện, anh đến với em thật nhẹ nhàng và đã làm em sống lại với con người thật của em, luôn cười và vui vẻ.
Anh còn nhớ không, cái hôm anh ở nhà em, kể cho em nghe chuyện của anh thời gian anh ở bên kia phải chịu bao nhiêu khổ sở khó khăn để bươn chải cuộc sống, xa gia đình người thân để lo cho cuộc sống của mình, em đã khóc vì em không thể tin rằng anh lại phải trải qua nhiều vất vả như vậy.
Cũng từ lúc đó em đã yêu anh và tự hứa với lòng sẽ bù đắp cho anh tất cả, em yêu anh nhiều hơn chính cả bản thân mình. Em không dám làm điều gì khiến anh buồn, những ngày lễ bạn bè em được người yêu đưa đi chơi và nhận được quà nhân ngày lễ tình yêu, còn em ở nhà dù rất buồn và tủi thân nhưng em cũng không dám đòi hỏi ở anh, vì em biết anh còn nhiều việc phải làm nữa.
Và rồi em cũng quen dần, em không còn thấy buồn khi những ngày lễ đến em không nhận được quà của anh hay anh không đưa em đi chơi. Tình yêu anh dành cho em là những cái ôm mỗi khi em buồn, ở bên em mỗi khi em cần anh, lo lắng cho em mỗi khi em ốm, là những hôm trời mưa gió anh vẫn lặn lội đi mua cho em tô cháo, một hộp xôi, nằm ôm em ngủ cả ngày mà không cần ăn, là những lúc công việc căng thẳng chạy về chỉ cần ở bên em vài phút để tìm thấy sự bình yên.
Tất cả vẫn còn đây vậy mà anh đã quên hết, có phải anh chưa bao giờ yêu em nên mới có mấy ngày anh đã đến với người con gái khác. Con đường quen thuộc anh vẫn đi, chỉ là hôm nay người ngồi sau xe anh không phải là em mà là một người khác.
Em đau đớn khi nhìn thấy anh chở người con gái khác đi trên con đường quen thuộc mà anh vẫn cùng em đi vào mỗi buổi tối. Em ước gì mình không nhìn thấy cảnh đó. Tại sao anh đến với em thật nhẹ nhàng và ra đi cũng nhẹ nhàng như vậy? Anh ra đi khi em càng ngày em càng yêu anh nhiều hơn.
Em đã chuẩn bị tất cả để cùng anh chia sẻ những niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống và cùng nhau chăm sóc cho bố mẹ anh nữa. Em biết là anh có rất nhiều gánh nặng về gia đình, em muốn được cùng anh làm điều đó mà. Anh đã bỏ em lúc em đang hy vọng và lúc em cần anh biết nhường nào, đúng lúc em cần bờ vai anh để dựa thì anh lại đẩy em ra. Thời gian qua em đã khóc rất nhiều, đã có những lúc em nghĩ đến cái chết để quên đi tất cả những nỗi đau mà em phải chịu.
Em đã tin anh và hy vọng anh sẽ ở bên em, bù đắp tất cả cho em, vậy mà anh lại ra đi khi em có bao nhiêu dự định cho tương lai của chúng mình. Dù em rất đau khi anh đối xử như vậy với em nhưng em không trách anh, cũng không hận anh. Em biết rồi anh sẽ đi, vì anh sinh ra vốn không thuộc về em, trước đây, bây giờ và sau này anh mãi không thuộc về em.
Thời gian qua em đã khóc, đã buồn, có những lúc em nhớ anh nhiều lắm nhưng em tự động viên mình hãy cố lên, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi. Em đã học cách biết chấp nhận như 5 năm về trước, em đã từng chấp nhận dù em rất đau buồn. Nhưng em tôn trọn sự lựa chọn của anh vì em biết người con gái anh chọn là người tốt và yêu thương anh, yêu thương gia đình của anh.
Em vốn không có niềm vinh hạnh để được cùng anh đi trên một con đường, cùng anh chăm sóc bố mẹ anh như em mơ ước, nhưng em rất vui vì anh đã tìm cho mình một người hợp với anh. Đây sẽ là lời cuối cùng em viết cho anh và cũng là đêm cuối cùng em nhớ về anh, nhớ về những kỷ niệm của chúng mình. Ngày mai thôi em sẽ cất những kỷ niệm đó và anh vào một góc khuất của trái tim em, để em mạnh mẽ hơn, để sống tốt hơn. Em sẽ làm như những gì anh nói với em, sẽ mạnh mẽ và cứng rắn hơn.
Em sẽ khóc hết đêm nay nữa thôi, khóc để vĩnh biệt tình yêu cuối cùng, em sẽ không yêu nữa vì vậy em cũng sẽ không khóc. Anh hãy yên tâm, em sẽ vượt qua được thôi, em chỉ cầu mong anh được bình yên và hạnh phúc là em vui rồi. Còn rất nhiều điều em muốn gửi tới anh nhưng em nghĩ giờ nó không còn ý nghĩa gì cả, vì thế em sẽ chôn kín nó theo những kỷ niệm và tình yêu em dành cho anh.
Giờ thì không còn ai để em đấm lưng, bóp vai mỗi khi anh thấy mệt mỏi. Anh hãy giữ gìn sức khỏe nhé, nhớ phải ăn uống đều, không được ăn linh tinh vì dạ dày của anh không tốt, phải đi khám bệnh vì cột sống của anh có vấn đề đó. Anh không được chủ quan, anh bị dị ứng nắng hãy mặc áo dài tay mỗi khi ra đường, đừng quên những gì em dặn anh nhé!
Hãy hứa với em là anh sống thật vui vẻ và hạnh phúc, em yêu và thương anh nhiều lắm, đừng để sự ra đi của em trở nên vô nghĩa. Em sẽ buông tay anh ra đây, tạm biệt “đáng ghét” của em, em vẫn hy vọng em cũng mãi là “đáng ghét” của anh như anh đã từng nói. Tạm biệt nhé tình yêu của tôi, hãy ngủ yên đi nhé.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)