The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em đứng đắn nhưng không phải gái ngoan
m đứng đắn khi làm việc, khi làm mẹ, làm con mèo con của chồng em và cũng biết nuông chiều bản thân mình nữa. Nhưng cũng có lúc “cảm nắng”, tương tư vớ vẩn khi trong tay đang bồng con, hay nghĩ đến một trong số các anh khi nằm trong tay chồng.
Em có chồng rồi à? Em còn chưa đến 25 tuổi, em lúng liếng thế kia, em thông minh và năng động, em tươi như hoa thế, sao lại...? Tiếc nhỉ, em lấy chồng rồi. Nếu em còn chưa chồng, em sẽ thành công lắm, sẽ thỏa chí tang bồng, cho nó đỡ phí cái thông minh giảo hoạt của em. Mà em cứ phây phây ra thế kia, các giai như anh đây nhìn em làm sao mà chịu được. Mà em lấy chồng rồi đấy, anh cũng có chịu được đâu! Tiếc nhỉ?
Tiếc nhỉ? Xét theo một góc nào đó thì tiếc thật, nhất là đối với các anh giai như anh. Giai tân đàng hoàng, đứng đắn muốn tìm một cô vợ nhìn em thì tiếc thật, nếu em chưa chồng anh sẽ tán em. Em thông minh, biết quan tâm thế kia, nhanh nhẹn thế kia, về làm vợ anh thì gia đình êm ấm, cửa nhà chỉn chu, anh yên tâm công tác. Mà em cũng biết chăm chút cho bản thân như thế, lúc nào cũng thơm phưng phức, ra đường căng thẳng về đến nhà chắc chỉ muốn ôm vợ chui vào phòng thôi.
Giai đã có tí sự nghiệp công danh hoặc đã rất thành danh, đã có gia đình, mà đôi khi là gia đình cực kỳ đủ đầy và hạnh phúc, chỉ mỗi tội "chị già" ở nhà cũng đến tuổi “đưa vào gara bảo dưỡng” thì tiếc nhỉ, em mà chưa chồng thì anh lôi em theo anh làm “rau xanh”. Em cứ hây hây, má lúm đồng tiền, răng đều như hạt ngô non, cái giọng thì mượt như nhung mà sang như con vua cháu chúa. Em cũng biết trang điểm, biết ăn mặc, cũng hiểu biết xã hội như ai, cũng biết ngồi bàn nhậu thì phải rót rượu thế nào, gọi món gì. Em mà làm “rau xanh” đi cùng anh thì cái lũ đối tác nó phải ngưỡng mộ, anh tăng thêm mấy “chân kính”, mà những lúc “trà dư tửu hậu” thì chắc là em chiều hết ý, em nóng bỏng thế kia mà.
Nhưng các anh cứ nghĩ thế đi, các anh cứ nuốt nước bọt và thèm thuồng đi! Em có chồng rồi nhé, có cả con rồi cơ đấy! Chồng em yêu em lắm nhé! Em cũng yêu thương gia đình vô cùng tận đấy! Em lấy chồng sớm thì đã sao nào? Có tảo hôn đâu, có phải “bác sĩ bảo cưới đâu”…
Chồng em tuyệt vời lắm nhé, chẳng phải tuýp người lấy sự thành đạt và gia trưởng để sĩ với thiên hạ đâu. Mà em cũng chẳng cần. Em trước khi yêu và lấy chồng cũng có khối anh xe hơi bóng loáng đến chờ rước đi chơi, đi ăn uống nhậu nhẹt, muốn chiếm đoạt cái thể xác của em nữa cũng nên, nhưng mà đừng có hòng. Em không phải vì anh có tiền mà anh muốn em chiều thế nào thì chiều đâu đấy. Em cần một người thực sự yêu và thương, chiều em nữa. Cái điểm này thì các anh giai tân với các anh tiền tài danh vọng đầy đủ cũng chưa chắc bằng chồng em đâu.
Sáng đi tối về, cuối tuần đưa vợ con đi ăn uống vui chơi mua sắm, dù cho vợ đi chơi mua sắm xong về ví anh nhẹ bẫng. Sáng trưa chiều tối, cứ rảnh là gọi cho vợ, nhắn cho vợ, kể lể cho vợ đủ chuyện linh tinh lang tang. Vợ đi về muộn anh ôm con, một tay nấu cơm. Vợ đi làm về xe bẩn sáng hôm sau y như rằng dậy sớm rửa xe cho vợ.
Vợ lỡ tiêu quá tay hết tiền lương không dám nói, sáng hôm sau đi làm đã thấy ai khẽ khàng nhét thêm tiền vào ví cho vợ. Những quan tâm nhỏ nhặt mà đánh trúng vào tâm lý của em, vậy nên em yêu, em thương, các anh đã có vợ có làm thế với vợ không? Các anh giai tân liệu sau này yêu em (đấy là giả sử khi cách đây mấy năm em chưa chồng con gì) có làm được thế không?
Đấy, thế nên các anh lại càng tiếc! Càng thấy em kể anh lại càng tiếc. Sao em lại lạc quan thế nhỉ, những cái nhỏ vớ vẩn thế mà em cũng vui, thế thì anh thừa sức, và thừa tiền để làm cho em khối thứ to tát hơn nhiều, chắc em vào tay anh thì anh sẽ làm em vui hơn nữa đấy.
Em thích nước hoa à, hay em thích phấn son? Anh có thằng đệ tử đi Ý suốt, em thích thời trang không? Nhưng tiếc quá, em cứ yêu chồng thế, cứ kể về chồng em với tất cả mọi người và ở mọi nơi như thế, thì còn cửa nào cho anh len lỏi vào cái chốn riêng của em?
Tiếc quá! Giá mà em bớt yêu chồng đi một tí thì có phải anh đã dám tấn công rồi không? Thì đúng là em chồng con rồi thật, thế cũng được, biết đâu lại già dặn kinh nghiệm hơn cái bọn nhí nhố tóc xanh tóc đỏ bây giờ, biết đâu lại chín chắn ngoan ngoãn và khôn khéo hơn cái lũ trẻ ranh chỉ biết lên giường. Biết đâu lại kín mồm kín miệng vì em có chồng con rồi, em sẽ hiểu cho cái nỗi khổ của anh cũng vợ con rồi, khi về nhà em chẳng thừa hơi như người chưa có chồng. Em còn bận với gia đình em, em sẽ không nhắn tin gọi điện nhí nhéo để vợ anh biết. Anh mệt lắm, ra đường sung sướng với nhau một tí về nó biết rồi lại ầm lên, mất hết cả mặt mũi anh. Ăn vụng phải kín đáo chứ, em nhỉ?
Thì đúng là em chồng con rồi thật, còn anh chưa vợ. Nhưng đã sao, anh chưa muốn lấy vợ, mà lấy phải hợp mới lấy được chứ. Anh thấy em hợp với anh đấy, em tuyệt vời như thế, nhìn thấy em là anh đã ham muốn rồi. Anh chưa vợ nhưng mà không phải là dạng trăng hoa quá đến nỗi không lấy được ai đâu nhé.
Anh phải có cảm xúc anh mới thấy ham muốn, nhìn em anh không sao mà kiềm chế được. Em chồng con rồi cũng không sao, vì anh có cảm xúc với em. Anh cũng đã cần lấy vợ đâu, chỉ cần thấy vui là được. Chắc chắn em sẽ làm anh vui, em không còn ngờ nghệch mà, và anh chắc cũng sẽ làm em vui, em có muốn thử không? Anh không bao giờ đi với cave đâu nhé! Anh ngoan lắm.
Các anh cứ mơ hão đi, em vẫn sẽ cứ phây phây ra để chọc tức các anh. Em vẫn sẽ má hồng, môi hồng, mắt đưa lúng liếng và váy ngắn tung tăng. Mặc dù em chẳng phải dạng kiêu sa và cũng chẳng phải chân dài, nhưng em duyên mà. Em biết là em cũng đủ sức hấp dẫn để làm các anh điêu đứng.
Em chân không dài nhưng óc cũng chẳng ngắn, mà trái lại còn rất tinh tế nữa. Em biết mấy anh ngồi đây anh nào cũng đang làm việc nhưng đầu óc lại hút xoáy về em đấy. Em không quá thời trang sành điệu nhưng lúc nào cũng chỉn chu sạch sẽ và có gu riêng. Mà em lại hay dùng nước hoa mùi hoa quả và cỏ cây, nhẹ nhàng mà ngọt ngào quyến rũ, đủ để các anh chỉ cần em lướt qua cũng phải “đứng hình”. Em không xinh nhưng cái lúm đồng tiền hờ hững thì chỉ cần nở một nụ cười là đủ để các anh thấy “tỏa nắng” trong lòng đấy. Em chẳng tài cán gì nhưng cái cách em nói chuyện và cái thanh âm em phát ra bắt các anh cứ phải ngồi nghe.
Và rồi các anh sẽ lại cái điệp khúc “tiếc nhỉ”, và sẽ đến một lúc nào đó các anh sẽ mời em đi café, ăn uống, nói chuyện, làm cái này cái khác… Em thừa biết! Các anh chỉ lấy cớ thôi! Đàn ông nào nhìn thấy em chẳng thế! Mặc dù em chẳng xinh, chẳng có tiền, chẳng ngoan, và đã chồng con rồi.
Đúng, em rất đứng đắn, nhưng không ngoan đâu nhé! Em là phụ nữ thời @ đấy, phụ nữ thời hiện đại rồi, biết cập nhật đủ thứ không kém các anh đâu. Đứng đắn khi làm việc, đứng đắn khi làm mẹ, làm con mèo con của chồng em và cũng biết nuông chiều bản thân mình nữa. Cái ham muốn đâu phải chỉ các anh mới có, phụ nữ cũng có ham muốn, nhiều nữa là đằng khác, nhưng cách diễn đạt thì ngôn ngữ của phụ nữ theo kiểu khác. Và cái kiểu diễn đạt trong sáng của em làm khối anh càng điêu đứng hơn.
Em đứng đắn, nhưng không ngoan đâu! Em vẫn sẽ đi café, đi ăn uống, đi gặp anh nếu anh mời. Em vẫn sẽ để cho mình được tự do thả trôi suy nghĩ của mình, để lại được nghe những lời chòng ghẹo tán tỉnh và đôi khi là rất “giật gân”, nóng bỏng nữa.
Em cũng vẫn nuông chiều mình, sẽ nói với anh những cảm xúc của em khi ngồi với anh, sẽ tán tỉnh lại anh nhưng chỉ trong giới hạn nào đó thôi. Mà cũng chẳng biết đâu được, phụ nữ thời @ rồi mà, cũng nghĩ thoáng đi nhiều so với thời đại trước. Mà biết đâu chẳng phải anh tán tỉnh em trước, có khi em lại “bật đèn xanh” để anh bộc lộ cảm xúc của anh, hoặc có khi em lại tán tỉnh anh trước đấy.
Em cũng có những lúc “cảm nắng”, cũng có những lúc tương tư vớ vẩn khi trong tay đang bồng con, cũng có những lúc nghĩ đến một trong số các anh khi nằm trong tay chồng. Cũng có những lúc em “hư hỏng”...
Em thế đấy! Chẳng phải chính vì em như thế nên các anh mới càng điêu đứng đấy thôi. Cũng như các anh, có những lúc em điêu đứng vì ai đó chứ! Và các anh cho phép mình được thỏa cái ham muốn thì em cũng có quyền, phải không? “Có nam có nữ mới nên xuân”, không có em thử hỏi anh có vui được như anh muốn không nào? Em sẽ vẫn chiều chuộng anh nếu em muốn, vì đó cũng là em chiều chính bản thân mình. Nhưng đó chỉ là “cảm nắng” thôi, gia đình của em là nhất. Và em chẳng dở hơi mà đánh đổi nó lấy mấy cái cảm giác phù du vớ vẩn đâu.
Vậy nên anh nhé, chẳng cần nói “tiếc nhỉ” với em đâu. Vì em cũng chẳng cần anh nói những câu vô nghĩa đó. Nhưng dù điều gì xảy ra đi nữa, hãy nhìn em ở một góc độ nào đó dễ chịu nhất. Em - mặc dù không ngoan, nhưng em có cái giá của em, em có sự tự tôn, và em chẳng cần anh mang vật chất ra để đánh đổi lấy sự tự tôn ấy. Em làm gì em muốn. Em có thể cho phép mình đôi khi như một con gà ấp bóng, hay “cảm nắng bất thường”. Nhưng trên hết em vẫn là em của thì hiện tại. Với những điều riêng của em. Em tôn trọng người khác và cần nhận được sự tôn trọng trở lại. Chúng ta bình đẳng. Thế thôi là được!
Em sẽ vẫn đứng đắn, và vẫn sẽ không ngoan. Vẫn sẽ yêu chồng, yêu gia đình, yêu công việc nhưng vẫn phóng khoáng và chiều bản thân mình. Nhưng chỉ mong anh, cũng như các anh mong ở “rau xanh” của anh, sau những phút “cảm nắng” thì hãy vẫn tôn trọng em, hãy để cho em được sống với con người của em và với cuộc sống mà em đang có!
Ngân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)