Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em đã phá băng trái tim anh
m, một người con gái bất ngờ xuất hiện trong cuộc đời anh rồi lại vô tình làm đau buốt trái tim anh…
Em, hôm qua gió mùa đông bắc tràn về đem theo cái lạnh se sắt phương Bắc làm anh nhớ em nhiều hơn. Ngồi trong phòng làm việc, anh kéo rèm và nhìn ra cửa. Những giọt mưa hiền lành bị những cơn gió vô tâm quất vào tay anh đau nhói… Và anh lại nghĩ nhiều đến em, một người con gái bất ngờ xuất hiện trong cuộc đời anh rồi lại vô tình làm đau buốt trái tim anh…
Cũng bởi anh không thể gặp em, không thể ngồi bên em để chia sẻ, tâm sự, giãi bày tình cảm và tâm trạng của mình. Anh cũng không thể xé toang lồng ngực, cắt bổ trái tim và tình cảm của mình cho em… nên đành chọn cách viết thư. Anh cũng không hiểu được mình nữa, bao nhiêu năm nay anh mải mê với sự nghiệp học hành, công danh, cơm áo gạo tiền giữa dòng đời bụi bặm và đôi khi đã không để ý đến cảm xúc. Và có lẽ những việc gọi là lớn lao của một gã đàn ông đó đã giữ vai trò chủ đạo, chi phối và làm anh dửng dưng với các mối quan hệ, trái tim như đóng băng, nguội lạnh, dửng dưng với một bóng hồng nào đó dù vô tình hay cố ý lướt qua cuộc đời anh.
Anh chỉ thay đổi khi gặp em. Anh cũng không biết tại sao em lại ngay lập tức trở thành “ma lực”, trở thành cám dỗ hút hồn tâm trạng anh đến vậy. Trong khi trò chuyện, anh đã bắt gặp ánh mắt của em. Ánh mắt ấy đã ngay lập tức thiêu cháy tâm can anh, nó như có luồng điện làm anh giật mình thảng thốt. Anh ấn tượng với ánh mắt nâu thông minh, trong sáng và thăm thẳm một điều gì đó thật khó tả hết bằng lời. Anh thích cái liếc mắt dửng dưng của em, nó vừa quyến rũ lại vừa lạnh lùng.
Anh cảm nhận ra mình một điều gì đó không bình thường bất thần xuất hiện và đang bắt đầu gặm nhấm, xâm chiếm tâm hồn tưởng như đã nguội lạnh của anh… Em là ai? Tại sao bỗng dưng xuất hiện rồi tàn nhẫn để lại trong anh một khoảng trống vắng, một nỗi nhớ chông chênh, chém vào tim anh một nhát chém định mệnh, không chảy máu nhưng sao nhói đau, nhức buốt mỗi khi đêm về.
Lâu lắm rồi anh mới rơi vào “vòng xoáy định mệnh” này. Anh luôn sống trong một tâm trạng xốn xang, trống trải đến khó tả. Anh không làm được gì, ngày xuống trăng lên, hình ảnh em với dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú, nụ cười tươi tắn, ánh mắt nâu tinh nghịch đã choán hết tâm trạng anh, hút hết tinh lực của anh. Hoá ra bấy lâu nay anh vẫn tự tin vào khả năng kiềm chế trước cám dỗ, biết làm nguội đi những cảm xúc của mình thì giờ đây anh đã thảm bại trước em. Em như một cơn gió dù thoảng rất nhẹ nhưng lại mang một sức mạnh của trận dông lốc mạnh mẽ đủ sức đốn gục anh. Anh không biết vì sao nữa. Anh thua em rồi…
Không ai giấu được cảm xúc của mình. Tình yêu không bao giờ có lỗi, chỉ có kẻ nhân danh tình yêu nói dối. Đã bao lần anh tự nhủ phải quên em đi, hãy quên những gì không và khó thuộc về mình, nhưng cứ mỗi lần anh đặt ra mục tiêu đó thì anh lại thất bại. Anh đã delete tên em khỏi list điện thoại, đã mấy lần bàn tay cầm chuột máy tính định remove em khỏi danh sách bạn bè trên facebook, và bây giờ là anh khoá cả facebook… nhưng chao ơi cái việc tưởng như đơn giản đó anh lại không thể làm được. Anh đã nhớ em, nhớ số điện thoại của em mất rồi…
Tấm hình chụp em với nụ cười quyến rũ và rạng rỡ trên facebook đã thổi bùng lên cảm xúc và tình cảm của anh. Trong cuộc đời, người ta có thể quên nhiều thứ nhưng để làm được một chữ quên trong tình yêu sao mà khó khăn đến vậy? Anh từng tự hào rằng đã vượt qua chính mình, đã làm được nhiều việc mà bây giờ nghĩ lại anh cũng không thể ngờ rằng mình có thể vượt qua, nhưng giờ đây anh đã thất bại. Thất bại vì không thể quên được em, thất bại vì không xóa được em khỏi tâm trạng và nỗi nhớ. Nhưng rồi có một sự thực rằng dù thất bại nhưng anh lại cảm thấy hạnh phúc, đôi khi gặm nhấm cái “nỗi nhớ” về em để an ủi, để hy vọng một ngày nào đó em sẽ dành tình cảm cho anh dù điều đó rất mong manh…
Giờ đây sau mấy chục năm của cuộc đời, không đủ tự tin nói mình đã biết hết nhưng anh đã trải nghiệm rất nhiều đắng chát lẫn ngọt ngào của cuộc sống với đầy đủ dư vị và cung bậc. Anh không ân hận những gì mình đã làm. Vẫn biết rằng chúng ta không thể thay đổi được số phận, không thể thay đổi được thực tế, nhưng trong tình cảm, trong tình yêu có những thứ không thể giải thích, không thể có biện chứng trong tình yêu với sự đúng sai như toán học phải không em? Chính vì thế anh vẫn đủ bản lĩnh để hôm nay qua lá thư này anh đã dám nói ra những điều thiêng liêng nhất từ đúng trái tim của anh, đó là 3 từ: Anh yêu em!
Anh biết giữa chúng ta chưa có một dòng ký ức, một kỷ niệm đẹp nào để nôn nao mỗi khi nhớ đến. Nhưng anh vẫn ao ước ngày nào đó ở thì tương lai mình sẽ còn có nhiều hơn thế. Anh ước một ngày nào đó, mình sẽ đi với nhau giữa trời mưa, nhìn vào mắt nhau để nhớ, để  yêu thương và dành cho nhau những gì ngọt ngào và hạnh phúc nhất, em nhé…
Le Hoai
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)