You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Day dứt mãi về một mối tình
ôi vẫn còn nhớ như in cái ngày 8/8/2004 ấy, cái buổi chiều mà nàng và tôi đứng trên ban công của khu nhà trọ giàn giụa nước mắt nhìn nhau mà không nói nên lời “mình chia tay anh nhé, em vẫn yêu anh, suốt đời này chắc là em sẽ không thể yêu ai như đã yêu anh…”.
From: ww - arch
Sent: Saturday, August 09, 2008 2:23 AM
Subject: Gui toa soan: noi niem day dut mai ve mot moi tinh dau
Có những lần thơ thẩn ngắm trời cao
Mây theo nhau rượt vô cùng đuổi bắt
Tôi hỏi lòng một câu rất thật
Liệu suốt đời ta mãi có nhau?
Ta yêu nhau trong sáng mối tình đầu
Vụng dại đáng yêu một thời áo trắng
Ngày đông mưa bay, ngày hè rực nắng
Năm tháng dần qua chở nặng ân tình
Rồi có một ngày ta phải cách xa nhau...
Bài thơ lẽ ra đã có một kết thúc đẹp, nhưng tôi đã cố tình ngưng lại ở một đoạn buồn như thế, như những gì gợn buồn sâu lắng mà tôi sắp kể ra đây, bài thơ mối tình đầu của tôi đã kết thúc như thế. Hôm nay 8/8/2008, đã tròn 4 năm, ngày chúng tôi chia tay.
Cũng như bao người tôi cũng có một mối tình tuổi học trò thật đẹp, thật hồn nhiên. Ôi nhớ sao cái ngày mà chỉ biết nghĩ đến ăn học và nhớ thương. Tôi hơn nàng 2 tuổi, chúng tôi cùng học chung một trường và tình cờ quen nhau trong quá trình học ngoại khóa tiếng Anh. Kể từ đó chúng tôi luôn bên nhau trong học tập và không ngừng giúp nhau cùng tiến bộ.
Rồi tôi đậu đại học rời làng quê lên Sài Gòn. Đây dường như là thời điểm thử thách cho mối tình chúng tôi. Cũng có những giận hờn cãi vã, nhưng đó dường như là những thi vị trong tình yêu làm cho chúng tôi hiểu nhau và càng yêu nhau nhiều hơn. Thời gian trôi qua và nàng cũng đậu đại học, chúng tôi lại được gần bên nhau.
Tôi và nàng đều thuộc tuýp người truyền thống, nhưng như ông bà ta thường nói “lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy", chúng tôi đã để xảy ra “chuyện đó” và chúng tôi lại càng yêu thương quấn quýt bên nhau và đã tính đến chuyện tương lai khi ra trường.
Nhưng sự cố bất ngờ ập đến ngay thời điểm mà tôi và nàng vẫn còn quá non nớt để có thể kịp bình tĩnh để giải quyết vấn đề. Gia đình tôi va gia đình nàng xảy ra mâu thuẫn thị phi gay gắt mà không thể hàn gắn được. Mẹ nàng lăng nhăng ngoài xã hội, và chuyện đó đã tới tai gia đình tôi. Gia đình tôi phản đối, còn mẹ nàng cũng biết nhà tôi biết nên sĩ diện.
Trời xui đất khiến nhà nàng cũng biết chuyện chúng tôi đã có “quan hệ”. Ngày ấy tôi đấu tranh với gia đình ghê gớm, bây giờ nghĩ lại thấy có lỗi với gia đình. Ngày ấy vì thương tôi mà gia đình đã gần như chấp nhận tất cả, nhưng còn nàng vì quá áp lực gia đình chăng, xấu hổ vì gia đình chăng, cuối cùng nàng quyết định một mực chia tay.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày 8/8/2004 ấy, cái buổi chiều mà nàng và tôi đứng trên ban công của khu nhà trọ dàn dụa nước mắt nhìn nhau mà không nói nên lời “mình chia tay anh nhé, em vẫn yêu anh, suốt đời này chắc là em sẽ không thể yêu ai như đã yêu anh…”. Và tôi cũng vậy… “em sẽ ăn nói với chồng sau này của em như thế nào đây, làm sao em sẽ lấy chồng đây?”.
Tất cả những câu nói ấy cứ ám ảnh tôi ngần ấy thời gian cho đến mãi tận bây giờ và không biết cho đến bao giờ. Mặc dù nàng không bao giờ trách tôi vì ngày ấy nàng là người chủ động trong “chuyện ấy” và một suy nghĩ bồng bột nông cạn của tuổi mới lớn nghĩ trước sau gì cũng là của nhau nên vậy.
Từ ngày xa nhau cứ mỗi lần đi trên con đường cũ, những nơi quen thuộc của tôi và nàng lòng tôi lại nhói lên. Mỗi lần xem ở đâu đó một tập phim, một mẩu chuyện, một bài báo có những người con gái lâm vào hoàn cảnh như vậy, mặc dù ở trường hợp nào đi nữa vẫn làm tôi nao nao bồn chồn day dứt mãi về chuyện cũ đã trôi qua.
Cứ lâu lâu tôi lại bị ám ảnh nhớ về chuyện cũ rồi tự hỏi tôi còn yêu nàng chăng hay sao? Nhưng không. Khi chia tay tôi vô tình đọc được những bức mail trong hộp thư của nàng có những lời tâm sự với người con trai khác trong thời gian quen với tôi, rồi những tin đồn này nọ, nhưng ngay thời gian ấy quá nhiều chuyện ập đến mà chuyện cho đến bây giờ tôi cũng không biết đâu là thực đâu là giả, mặc dù khi ấy nàng cũng có giải thích.
Tôi và nàng cũng thỉnh thoảng gặp nhau vì mẹ nàng và mẹ tôi làm cùng một công ty và nhà của chúng tôi khá gần nhau. Nhưng cũng chẳng nói được một câu nào ngoài ánh mắt nghèn nghẹn. Bây giờ cứ mỗi lần quen một ai tôi lại bị ám ảnh bởi hình ảnh của nàng dù chỉ là một nụ cười hay giọng nói hay một thói quen.
Tôi muốn phát điên lên mỗi lần như thế. Thật tội cho những người sau đến với tôi. Tôi cứ mãi ám ảnh cắt dứt về chuyện cũ cho đến bao giờ đây. Giờ đây khi tôi chuẩn bị lập gia đình với một người con gái mà tôi biết rằng mình rất mực yêu thương và sẽ là một người vợ tốt, có thể tôi hơi ích kỷ khi muốn quẳng đi tất cả những gì của quá khứ, nhưng tôi nghĩ chắc chỉ có thể như vậy thì tôi mới cảm thấy không có lỗi với người vợ sắp cưới của mình.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)