Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Dù đến rồi đi, tôi cũng xin tạ ơn người
ảm ơn người đã mang một mùa xuân nho nhỏ đến bên trái tim tưởng chừng như băng giá. Cảm ơn nụ cười dễ thương đã làm anh tan biến ưu phiền. Và có lẽ cái ngày 2 đứa ở bên nhau sẽ là kỷ niệm anh mang theo cho đến cuối cuộc đời, để nhớ đến em, một người yêu bé nhỏ. Dù rằng em đã chia xa…
From: ABC
Sent: Thursday, December 25, 2008 6:57 PM
Subject: Gui toa soan: Du den roi di, toi cung xin … ta on nguoi.
Em đến với anh cũng vào một mùa đông, mùa đông ở Sài Gòn không lạnh, nhưng em đến đã làm cho mùa đông trong anh chợt nở hoa, đầy nắng ấm và lãng mạn. Cái cảm giác yêu và được yêu trong anh đã chết từ lâu, bỗng sống dậy, bằng cả trái tim và sự khao khát cháy bỏng.
Ngày ấy, đến với nhau không phải bằng sự phô trương, không từ lời tán tỉnh trăng hoa. Nhưng em đến với anh bằng một tình yêu ngọt ngào, đam mê và nồng cháy. Qua những tin nhắn đầu tiên, anh và em đã có những buổi chiều hò hẹn, tuy không được ở những nơi lãng mạn trong công viên, hay mé bờ sông thơ mộng. Anh có nhiều chuyện muốn nói, em cũng có nhiều tâm sự muốn tỏ bày, và cứ thế, mình đến và yêu nhau tự lúc nào không biết.
Không phải em yêu kiêu, xinh đẹp như những cô gái chân dài. Không phải em yểu điệu quyến rũ để mê hoặc người ta. Anh cũng không quan tâm đến điều đó. Nhưng em đã hút hồn anh bằng nụ cười hồn nhiên, một tâm hồn trong trắng, và một lối sống khá giản dị.
Giao thừa năm ấy, em đã dành cho anh tất cả những nỗi niềm, sự khao khát của một thằng con trai mong được đi đón chào năm mới bên cạnh người yêu bé nhỏ của mình ở một nơi không phải là quê hương của mình. Tình yêu của em dành cho anh thật trọn vẹn, và anh cũng đã ôm ấp tình yêu ấy bằng cả tấm long của mình.
Anh còn nhớ, có những buổi chiều lang thang trên con phố đông nghịt người, khuôn mặt em hiện rõ sự mệt mỏi của một ngày làm việc căng thẳng. Nhưng em vẫn vui, vui vì được anh chở đi dạo. Em vui vì được đi hóng mát bên cạnh người yêu của em. Lúc đó, em ước gì sẽ được anh chở đi như thế mỗi ngày.
Thế rồi, em con tim đã đổi thay, tình cảm của em đã không còn như trước nữa, một người con trai khác, có lẽ người ấy phù hợp với em hơn, cả về tuổi tác, ngoại hình, khả năng… và em đã bị cuốn theo từ đó.
Anh không còn được hò hẹn với em, không còn những buổi chiều thơ mộng, không còn được nhìn thấy khuôn mặt với nụ cười tươi làm anh tan hết những mệt mỏi, ưu phiền. Em đã dành cho người ấy thời gian gặp gỡ của hai đứa mình. Có những lúc em lo sợ người ấy giận, đến nỗi bỏ lại anh bơ vơ. Anh buồn, em cũng chẳng quan tâm, anh cô đơn, em cũng không còn nhớ đến.
Với em, một tình yêu đến, cũng có nghĩa là phải bỏ đi những gì của quá khứ để đón nhận cho mình một sự khởi đầu khác, biết đâu đó lại là điều em đang tìm kiếm. Em đi chơi với người ấy thật vui, những buổi tối của em lại có ý nghĩa. Trong khi đó, anh càng ưu sầu, quạnh quẽ và vô vọng.
Anh còn nhớ ngày đó, em từ chối lời hẹn của anh để kịp thời gian đi với người ta. Anh đã phải mượn chút men để giải sầu, cho quên đi một cuộc tình đang đổ nát, cho hết đi hy vọng đang đau nhói con tim, nhưng khi tỉnh lại thì nào có quên được gì đâu. Em đâu biết rằng, khi cố quên đi một người, buồn lắm em ơi!
Có ai biết tình yêu là sầu khổ, có ai biết khi tình yêu ngọt nhưng cũng phải hứng chịu những đắng cay. Con đường tình ngày xưa, thơ mộng, lãng mạn mà hai chúng ta thường đi dạo đối với em giờ đây chỉ là nơi bụi bặm, khói xe và chẳng còn gì thú vị.
Anh vẫn biết có những nỗi niềm trong em, có những rào cản nơi anh để chúng ta không đến được với nhau. Em muốn quên anh vì sợ sẽ làm anh khó xử, sợ vì tình yêu chúng mình nào có tương lai. Nhưng em khờ lắm. Anh chỉ hạnh phúc khi ở bên em. Anh chỉ cảm nhận cuộc sống thật đẹp khi mỗi ngày được thấy nụ cười tươi xinh trên khuôn mặt rạng rỡ của em.
Noel năm này không có em, chắc rồi sẽ một giao thừa nữa anh lại một mình, cô đơn và tuyệt vọng. Đêm đông lạnh giá, những cặp tình nhân tay trong tay rảo bước trên những con phố nhộn nhịp, nhưng đôi mình đã không còn ở đó, anh đã mất em.
Đôi khi cuộc sống quá bất công, anh cũng đâu dám trách gì em, chỉ trách số phận đã không cho mình duyên nợ, chỉ trách sao con tim không đi theo ý muốn của chủ nhân. Tình yêu là thế, lòng người là thế, và cuộc đời là thế. Có lẽ rồi cũng sẽ xa, nhớ nhau nhiều rồi cũng sẽ phải quên đi. Quá khứ sẽ thuộc về quá khứ.
Cảm ơn những quán cóc, những con đường đã nuôi tình yêu và hy vọng cho anh. Cảm ơn những lớp học cho mình có cơ hội bên nhau. Cảm ơn những buổi tối mình ăn kem bên đường, cảm ơn quán hủ tiếu, quán café... nơi mình vẫn thường hò hẹn.
Và anh cũng cảm ơn em. Cảm ơn người đã mang một mùa xuân nho nhỏ đến bên trái tim tưởng chừng như băng giá. Cảm ơn nụ cười dễ thương đã làm anh tan biến những ưu phiền. Cảm ơn làn môi mọng đưa anh chết chìm trong mộng ảo.
Và có lẽ cái ngày 2 đứa ở bên nhau sẽ là kỷ niệm anh mang theo cho đến cuối cuộc đời, để nhớ đến em, một người yêu bé nhỏ. Dù rằng em đã chia xa…
Đêm Sài Gòn 24/12.
reddream
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)