Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Con xin lỗi vì đã làm bố mẹ buồn
on chưa báo hiếu hay giúp đỡ được bố mẹ gì cả nhưng con đã làm bố mẹ phải khổ tâm, phải suy nghĩ về các con. Lúc bố giận con bố có vào lấy sổ sách vay nợ ngân hàng ra để con xem, dáng đi của bố run run. Sao lúc đó con thấy lòng mình trùng lại và thương bố hơn, con thấy thật xấu hổ. (Tín)
Từ: Bạch Văn Tín
Đã gửi: 20 Tháng Sáu 2012 2:31 SA
Kính gửi bố mẹ!
Lời đầu tiên cho con nói lời xin lỗi bố và mẹ. Có lẽ từ lâu lắm rồi con không còn thời gian đọc báo "hạnh phúc gia đình" và cách ứng xử trong gia đình, con đã quá quen với các con số trên máy tính, các cách làm kinh tế sao cho hiệu quả, đạt được điều tốt đẹp nhất cho mình, con đã quá bon chen vì đồng tiền, vì kinh tế.
Chính vì thế, trong con người con đã phần nào thay đổi, sau ngày hôm đó con suy nghĩ rất nhiều và đặt câu hỏi tại sao mình lại bồng bột và không suy trước tính sau gì cả. Có lẽ con đã làm mất đi nhiều tình cảm và niềm tin mà bố và mẹ đã tin tưởng ở con.
Từ trước đến nay con vốn là người ít nói nhưng trong lòng con luôn lấy bố và mẹ như một tấm gương để noi theo. Khi chưa cưới Nhung, con mới tiếp xúc với bố mẹ, đối với bố là một người nhìn bề ngoài rất nghiêm nghị và con cảm thấy run run khi nói chuyện với bố những lần đầu đó. Còn với mẹ, con thấy mẹ rất tình cảm và chia sẻ mọi điều với các con dù là con dâu hay con rể và rất gần gũi.
Nhưng thời gian trôi đi, qua tiếp xúc con thấy bố là người sống rất tình cảm, luôn lo lắng và thương yêu các con, lo lắng cho các con từ công việc cho đến kinh tế, chấp nhận mình khó khăn và vất vả để các con được hạnh phúc. Mỗi khi con lên nhà mình hay khi nói chuyện với bố mẹ, trong lòng con cảm thấy rất nhẹ nhàng, cảm thấy cuộc sống có nhiều ý nghĩa hơn, vì bố mẹ sống rất dung hòa.
Bố mẹ đã sống không chỉ cho riêng mình, mà vì các con, các cháu, điều đó thể hiện qua các cử chỉ như: cứ hàng năm đến ngày kỷ niệm cưới, bố mẹ lại làm bữa cơm thân mật để các con quây quần vui vẻ, các con dâu rể thấy gần gũi nhau hơn. Con hiểu rằng điều bố mẹ đang làm không phải vì khoe khoang hay thể hiện mình mà bố mẹ đang âm thầm gây dựng những gắn kết, đùm bọc giữa anh chị em trong gia đình.
Con rất trân trọng những điều bố mẹ đã làm, những điều nhỏ đấy thôi còn quý hơn rất nhiều vật chất và tiền bạc, sau này với các cháu, con sẽ học tập điều đó ở bố mẹ. Bản thân con từ khi lớn lên luôn luôn khát khao tình cảm và sự yêu thương, gia đình con thế nào bố mẹ cũng đã nắm được, con phải bon chen sớm để mưu sinh rồi lo lắng. Liệu có lẽ nào từ những bon chen với cuộc sống và với đồng tiền, con đã đánh mất đi bản chất trong lòng?
Từ trước đến nay lúc nào con cũng mong muốn được sống trong tình cảm và tình yêu thương của bố mẹ dành cho các con. Từ khi cưới Nhung đến nay, con chưa có điều gì phải lo lắng và suy nghĩ về cách ứng xử của vợ con với gia đình con cả. Con thầm cảm ơn bố mẹ vì đã sinh ra một người con biết suy nghĩ và biết lo lắng cho gia đình chồng, cho chồng và cho các con. Cảm ơn bố mẹ đã sinh ra cho con một người vợ thật là tốt.
Tất nhiên trong cuộc sống không ai là hoàn hảo đúng không bố mẹ? Thời gian và cuộc sống toan tính làm cho tình cảm vợ chồng con dần dần không được thắm thiết như ban đầu. Mỗi người mỗi việc phải lo toan: con thì lo kiếm tiền để trả nợ nần còn vợ con thì lo nuôi nấng các con con trưởng thành. Từ khi sinh các cháu đến nay, con cũng chưa hoàn thành trách nhiệm của một người cha, vì mọi việc nuôi các cháu đều do một mình vợ con thu vén.
Con biết rằng vợ con rất vất vả, vất vả hơn rất nhiều việc làm kinh tế hay công việc xã hội của con. Con rất thương Nhung, vậy mà nay con đã làm vợ con phải khóc thật nhiều, tình cảm của Nhung dành cho con chắc cũng phần nào vơi đi, con rất tiếc và hối hận.
Con đã làm mẹ phải rơi nước mắt, con rất hối hận mẹ à, cho dù mẹ không sinh ra con nhưng con luôn biết ơn mẹ, biết ơn bố, không phải vì bố mẹ cho con vật chất hay tiền bạc, mà bố mẹ đã cho con tinh thần và đặc biệt cho con một người vợ, người mẹ của các con con. Điều đó còn quý hơn rất nhiều của cải và vật chất đúng không bố mẹ? Liệu bao nhiêu thì mua cho đủ được chứ? 
Con chưa báo hiếu hay giúp đỡ được bố mẹ gì cả nhưng con đã làm bố mẹ phải khổ tâm, phải suy nghĩ về các con. Lúc bố giận con bố có vào lấy sổ sách vay nợ ngân hàng ra để con xem, dáng đi của bố run run. Sao lúc đó con thấy lòng mình trùng lại và thương bố hơn, con thấy thật xấu hổ.
Thành công của một con người là được nhiều người quý mến, được xã hội tôn trọng, chứ nếu giàu có về vật chất nhưng không được nhiều người quý mến và tôn trọng thì tiền bạc rồi cũng chẳng để làm gì. Giàu có phải giàu cả về vật chất lẫn tinh thần và tình cảm như thế mới tốt đúng không bố mẹ? Con sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân mình hơn để không phụ lòng mong đợi của bố mẹ, và cố gắng hơn nữa để bố mẹ tự hào về con rể thứ ba của mình.
Nhiều lúc con chỉ mơ ước mình có điều kiện có thời gian để đưa cả gia đình nội ngoại và các anh chị em đi du lịch một chuyến thật xa, để biết được các nền văn hóa khác nhau, vẻ đẹp thiên nhiên đất nước. Để bố mẹ, các anh chị em trong gia đình vơi bớt lo toan và những suy nghĩ trong cuộc sống thường ngày, sống tình cảm gắn kết và quý mến nhau hơn. Nhưng điều mơ ước nhỏ nhoi thế thôi mà con cũng chưa thực hiện được.
Qua những chia sẻ, con muốn giải thích thêm phần nào để bố mẹ hiểu hơn những gì con đã suy nghĩ về tình cảm, về vật chất, đối nhân xử thế trong cuộc sống, và qua những vấp ngã của cuộc sống con mới trưởng thành hơn. Với lại con xin bố mẹ hãy độ lượng và nếu con có nói lời nào làm bố mẹ phải suy nghĩ và làm đau lòng bố mẹ thì mong bố mẹ hãy tha thứ cho con, vì những lời nói đó thể hiện con còn trẻ người non dạ, chưa suy nghĩ thấu đáo.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)