Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Con sẽ luôn cố gắng để mẹ không buồn vì con
C
on sẽ luôn trân trọng cuộc sống này, con sẽ không từ bỏ lý tưởng nhưng quan trọng nhất vần là hai tiếng “tình cảm thiêng liêng” và tiếng “yêu thương” ghi sâu trong lòng con mỗi khi con thức giấc. (Tuấn)
Từ: Lee Tuan
Đã gửi: 16 Tháng Sáu 2011 11:42 CH
Thư gửi mẹ!
Con biết trong suốt cuộc đời mẹ, niềm vui duy nhất là thấy 3 chị em con được trưởng thành với nghề nghiệp ổn định, và hai chị gái con đã được như điều mẹ mong muốn. Con, người con trai út lúc nào cũng cãi lời mẹ, làm cho mẹ buồn, mẹ lam lũ suốt ngày chỉ mong muốn niềm hạnh phúc nhỏ nhoi như thế. Mẹ không sợ cực, không sợ nắng mưa, không sợ thức khuya dậy sớm, điều mẹ sợ duy nhất là con trai mẹ sẽ khổ.
Mẹ đã cố gắng nuôi con ăn học để con vào được đại học một trường tư nhưng con lại có suy nghĩ riêng, đi theo con đường riêng và làm những điều trái ngược để cho mẹ phải lo lắng. Con biết nhà ta ít thể hiện tình cảm yêu thương nhưng con biết ba, mẹ và cả hai chị con, cũng như cả nhà ta đều yêu thương nhau. Con muốn thành công, con muốn đi tìm một thứ hạnh phúc mà chắc suốt cuộc đời này con sẽ không tìm thấy, đó là được ở bên mẹ, bên gia đình mình.
Con biết con ngày càng xa mẹ hơn, những lý tưởng của con không biết định hình từ đâu mà dường như trong con chữ tình cảm thiêng liêng sao con không tìm thấy mẹ à. Ra đường con thường chạnh lòng khóc khi gặp người ăn xin, một đứa trẻ không nhà, phải mưu toan cuộc sống, nhưng con chẳng bao giờ biết nói tiếng “con yêu mẹ, con yêu gia đình mình lắm”.
Cũng như thế nó đã hình thành trong tính cách con, con dần xa cách, từ bỏ bạn bè. Không phải con không yêu quý họ nhưng con cảm nhận được rằng con và mọi người, mọi thứ xung quanh dường như luôn có khoảng cách rất khó gần gũi. Con yêu quý các bạn bè con, do con rất muốn tự lập và chính vì thế con chưa lần nào nhờ sự giúp đỡ người khác một cách thái quá.
Con luôn đinh ninh rằng mọi thứ trên đời không việc gì là con không thể làm, con nghĩ con rất tài giỏi, con sẽ làm được mọi thứ trên đời này nếu con muốn. Nhưng con đã sai mẹ à, mẹ dạy con làm người phải có lập trường, hãy quyết định theo lập trường nhưng con luôn cãi lời mẹ và chính điều đó đã dẫn con đến một việc mà hằng đêm con phải suy nghĩ để giải quyết.
Giờ đây con chỉ muốn kết thúc thật sớm cái biến cố để trở về với mẹ với gia đình, với tiếng cười thân yêu, những lời hỏi yêu thương của mẹ. Thật sự với biến cố này con đã nhận ra rất nhiều điều, con sẽ quyết tâm hơn, và luôn nhớ bài học này, một bài học tuy hậu quả không lớn lắm nhưng để một người hiểu được giá trị thực của cuộc sống là khó khăn thế nào, không phải đơn giản mẹ à.
Con chỉ mong sao mọi thứ sẽ trở lại bình thường, và điều con muốn nói nhất là “con yêu mẹ, con yêu gia đình mình, con yêu thế giới này và yêu mọi thứ xung quanh”. Con sẽ luôn ghi nhớ lời mẹ và luôn trân trọng giá trị cuộc sống này, biết đâu đó bên cạnh chúng ta sẽ còn rất nhiều điều thú vị, không phải ở sự giàu sang, nổi tiếng, mà nằm đâu đó rất giản dị và dường như không vô hình chút nào mẹ à.
Con sẽ luôn trân trọng cuộc sống này, con sẽ không từ bỏ lý tưởng nhưng quan trọng nhất vần là hai tiếng “tình cảm thiêng liêng” và tiếng “yêu thương” ghi sâu trong lòng con mỗi khi con thức giấc.