Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Con luôn cần sự ủng hộ của mẹ
úng là gia đình mình không có nhiều tiếng cười đâu, vì con và em bận mải mê cái việc “thăm dò chờ đợi thái độ của người khác” trước khi làm việc của mình. Bọn con không biết chủ động vì bọn con sợ, sợ người khác nhìn mình.
Từ: SH1
Đã gửi: 26 Tháng Mười Một 2011 8:52 CH
Con trai mẹ cũng không phải là hoàn toàn bình thường đâu mẹ ạ. Nhà mình cũng không phải không từng có những vết thương gây nên sẹo không bao giờ lành. Mẹ à, con viết thư này cho mẹ mong cả hai mẹ con mình có cái nhìn tổng quát để giải quyết vấn đề thấu đáo nhất có thể.
Đầu tiên là con đã nhé. Con cao 1,6 m, nhưng con nặng có 50 kg mẹ ạ. Con đã nghĩ mình bị suy dinh dưỡng, vì nhìn cẳng tay con bé tí ti, con chưa đi khám nhưng có khám bây giờ cũng chỉ là những lời khuyên ăn nhiều, đủ chất của bác sĩ. Con biết là sẽ như thế, và con cũng chẳng đủ tiền mà làm các việc đó, vì nhà mình không cho phép điều đó.
Con học khá, gene của bố, nhưng từ bé con đã bị cái tư tưởng quá ngu dốt và sai lệch là cứ học giỏi thì sẽ có mọi thứ. Con sai lầm, không thể thao, không giao lưu, coi khinh cái dốt, thậm chí không thèm chơi với các bạn nữ suốt gần một thập kỷ từ cấp 2 đến đại học, để bây giờ con nhận ra sai lầm là con đứng đầu lớp chả để làm gì, chỉ có cái chân phó phòng suốt mấy năm nay.
Phó phòng công ty nhà nước ở cái tuổi 27 con không thấy một điều gì tự hào cả, vì thu nhập không cao. Con đang muốn làm ngoài nhiều hơn làm trong, làm ít rồi dần làm nhiều con mới có tiền tự làm các việc khác, những việc mà con, em và mẹ vẫn đau đớn lâu nay chưa giải quyết xong, những việc mà sắp tới con vẫn sẽ phải tranh luận với mẹ, những việc mà con sẽ nói với mẹ sau đây.
Con muốn lấy vợ, đầu tiên con muốn có chút tiền mới cưới vợ nổi. Trước khi cưới con đã phát hiện ra quá nhiều vấn đề mẹ ạ. Cái đầu con do công việc liên miên nên hay đau nhức, con quá thường xuyên phải nghe điện thoại nên con lo lắm, con muốn đi chụp CT lắm nhưng 1,5 triệu nên cứ trì hoãn tháng này qua tháng khác, đồng lương tháng nào cũng bị lẹm.
Con cũng phát hiện ra là gene nhà ngoại nhà mình không hề tốt một chút nào, trong người ai cũng có mầm bệnh mẹ à. Con ngồi nhiều nên sợ khả năng trong sinh sản của con bị ảnh hưởng. Con sợ, con muốn đi khám, và con phải có tiền nữa, con sẽ chưa thể khám ngay vì lương nhà nước là con dao giết người.
Tiếp nữa là công việc của con, quay cuồng như mẹ vậy. Con chán chính bản thân con, với cái tính nóng như lửa và khó tính như ma, con chả được cái nét gì cả. Con lo lắm, lo con không thể lên chức được nữa mẹ ạ. Cái gene khó chịu này con lại thừa hưởng gần hết. Con ghét sự máy móc, ghét sự lằng nhằng do chính con luôn sáng tạo ra, khiến cho các đơn vị bên dưới đôi khi khó chịu thay vì phục con chặt chẽ như con mong muốn.
Từ bé con được học cái tính “phải” luôn luôn nghe ngóng và dò xét xem người khác nghĩ gì, nét mặt ra sao và đủ thứ trên đời trước khi làm việc của mình. Có cái lợi là không làm người khác mất lòng, nhưng con dao hai lưỡi này làm hại con quá, nó ngấm sâu quá mẹ ơi, nó khiến con lúc nào cũng e dè. Điển hình là em trai con đó mẹ, khổ thân nó.
Con và mẹ thường hay nói thế về em đúng không ạ? Con nghĩ chính nhà mình đã làm khổ em, biến em thành kẻ nhút nhát, nói năng không gẫy gọn, không dám nói chuyện với chính nhà mình lâu. Con cũng là một trong các thủ phạm khi nghĩ con học hơn em, con có quyền dạy bảo em vì cái gene nhà nội là nói dai và nói lan man phủ đầu người khác.
Thứ hai là bạn con. Con yêu bạn con đã được hơn một năm rồi mẹ ạ. Mẹ biết tại sao con chọn bạn con không? Cô ấy đã ly hôn vì chồng, con sẽ nói riêng với mẹ sau về chuyện này mẹ nhé. Cô ấy cũng được khám và cho biết khả năng sinh nở chỉ còn 50%, cô ấy không đẹp, vậy mà con chọn cô ấy. Thôi con không muốn dùng từ mù quáng của mẹ đâu, con cũng không thích mấy cái mỹ từ lá cải “con đã đủ lớn” hay đại loại thế. Con chỉ muốn gia đình con với cô ấy không giống gia đình mình ngày xưa: không có nhiều tiếng cười.
Mẹ thông cảm cho con nhé mẹ à, đúng là gia đình mình không có nhiều tiếng cười đâu, vì con và em bận mải mê cái việc “thăm dò chờ đợi thái độ của người khác” trước khi làm việc của mình. Bọn con không biết chủ động vì bọn con sợ, sợ người khác nhìn mình, và như thế sẽ ít tiếng cười.
Từ bé con có để ý đâu, nhưng lớn lên con mới để ý, bàn chân con khi đi chân đất trên nền nhà lúc nào cũng quặp 10 ngón lại, vì nhiễm sâu vào trong con là “đi cẩn thận kẻo bẩn chân và dây nước ra nhà”. Ôi mẹ ơi, con thương mẹ biết bao, mẹ đã tốn bao công sức để nuôi con nên thế này mà con lại đi nói như thế. Con biết thế, con đã nghĩ những điều trên và con tự hứa sẽ thay đổi mình xem sao, dù ít dù nhiều.
Con không cướp lời nhân viên, con lắng nghe, con nói nhẹ, gẫy gọn, con ăn mặc chỉn chu bỏ cái quần vải và áo trắng. Con cười, con đi uống bia, tất nhiên con không hút thuốc và ít uống rượu. Con kỹ tính như thế nên con quyết tâm phải lấy được một người vợ có đủ: dễ tính, không cầu toàn, không soi mói như con và cô ấy phải làm cho con cười thường xuyên.
Cô ấy làm được điều đó mẹ ạ. Con cũng khá thông minh rồi, nên vợ con không cần như thế nữa làm gì; con khá đẹp trai rồi, nên vợ con không cần xinh làm gì; con kỹ tính đến khó chịu rồi, nên vợ con phải ngược lại, nếu không chúng con sẽ cãi nhau nhiều và hậu quả sẽ là các con của con gánh chịu.
Con đã nói ít rồi, nên vợ con phải là người mớm lời cho gia đình con có tiếng động, thậm chí là ồn ào con càng thấy hạnh phúc. Con giao tiếp kém rồi nên phải có cô ấy nói ra cho con biết nhược điểm của con mà không chì chiết con như con hay chì chiết cô ấy. Con đã quá khổ rồi, thế nên con không muốn vợ con lúc nào cũng nghĩ trong đầu cùng con cái việc khổ kia.
Các tiêu chí khác về cô ấy đều là trung bình: học vấn, nhan sắc, gia đình cô ấy là nông thôn nên không còn gì để nói. Cô ấy đã đi xe máy tuần nào cũng như tuần nào 40 km đến thăm bố mẹ chồng cũ mỗi tuần đấy mẹ ơi, con biết vì cô ấy làm cùng cơ quan với con khi đó mà mẹ. Và cái chức phó phòng hiện giờ không hẳn 100% công sức của con đâu.
Đó là cái con cần mẹ ạ. Con cần người phụ nữ làm cho con cười, yêu đời, biết nhìn lên như mẹ hay dặn con. Con biết con có đủ sức chọn một cô gái khác hơn thế, nhưng với con thế là đủ rồi, cái cần nhất của con thì cô ấy đã cho con 10 điểm rồi, mẹ hãy tiếp xúc hơn một lần nữa để biết mẹ nhé. Con chờ lắm, Tết này mẹ đồng ý để con đưa cô ấy về nhà.
Con biết mẹ luôn là số một trong con nên con mới cần mẹ, con cần ý kiến của mẹ, con sẽ tránh tranh luận gay gắt với mẹ, vì con yêu mẹ lắm mẹ ơi. Chờ tin của mẹ, con trai luôn yêu mẹ.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)