I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chia tay nhau từ đây em nhé
hư đã nói tự giờ anh không chúc em gì cả, vì chẳng bao giờ có lời tốt đẹp nào chân thật giữa hai người yêu chia tay nhau. Chỉ gửi lại em một bài thơ thật ngắn là tất cả những gì anh muốn nói với em. (Mai)
From: Mai Mai
Sent: Wednesday, December 26, 2007 7:19 AM
Subject: Gui toa soan: gui bai cho muc tam su
Kỷ niệm trong anh?
Em tô lên tình yêu chúng mình một màu đen kịt rồi ném nó vào góc tối, làm sao em còn nhìn thấy nó mà gọi là kỷ niệm? Nhưng anh thì còn. Anh chấp nhận là gã khờ nhà quê ôm một chuyện tình đen đủi chui rúc trong bóng đêm, sợ ánh sáng và nghi kỵ cả mặt trời trong em vì chính anh đã thấy những gì em làm rồi nhưng âm thầm để thời gian tự khẳng định. Bởi từ yêu em, cuộc đời anh như thể đã chia đôi nên bây giờ anh chỉ còn nửa đời để sống, nửa còn lại kỷ niệm đã chôn cất nó rồi.
Đúng vậy, không phải anh cất giữ kỷ niệm mà chính kỷ niệm đã trở thành nấm mồ chôn kín nửa đời anh. Tụi bạn trong trường cười anh, nó nói nhiều, nhưng anh đã bảo vệ cho ai đây hỡi em... Si theo nghĩa mê đắm hay mê muội, anh chẳng quan tâm, nhưng anh biết tất cả anh em trong trường đều biết việc làm sai trái của em. Họ nói về em nhiều lắm, nhưng anh thì lại bảo vệ em, lạ quá. Vì giữa chúng ta là kẻ thù mà đi bảo vệ cho chính kẻ thù của mình.
Đàn ông như thế kể ra cũng yếu đuối em nhỉ? Nhưng tình yêu vẫn cứ thế, có ai yêu mà giữ được lòng mạnh mẽ bao giờ. "Bỏ mặc tay buồn trong bàn tay... Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui...". Đó là hai câu trong ca khúc "Em đi bỏ mặc con đương" của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng khiến anh ngậm ngùi mỗi khi nghe bất kỳ ai hát, bây giờ càng thêm hụt hững, chơi vơi.
Anh không thể nắm tay em buồn nói lời từ biệt, lại càng không thể ngồi buồn giữa những lúc em rủ cả phòng đi ăn. Nhưng rồi thời gian có mỉm cười với ai khi ác thủ ác ý đâu, làm như ta đâu là cô chủ nhỏ. Nhưng không đâu em ơi, hãy nhìn khuôn mặt thật của em lại nhé... Thế nên anh phải rời xa một kẻ mà anh hằng mong đợi với cõi yêu thương, một trời kỷ niệm này. Có lẽ anh chỉ thích hợp với miền quê như em từng khinh thôi em ạ! Từ nơi ấy anh đến với em.
Chia tay em, anh lại trở về cũ. Nhưng em đừng có nói lung tung, đừng làm những điều tồi bại trước mặt anh, dẫu sao làm cùng phòng mà, thường ngày phải đối diện mà em. Con đường anh đi không còn có em, nhưng anh sẽ khởi lại từ đầu. Cũng sẽ rất buồn đấy, bởi chẳng thà vốn dĩ đơn độc như trước đây vẫn còn thoải mái vô tư hơn bây giờ, một người vừa vuột mất hạnh phúc khỏi tầm tay. Nói thế chứ anh là đàn ông mà, sẽ ổn thôi nếu em không chơi xỏ anh thì anh sẽ khác đi nhiều rồi.
Chỉ vì lời nói của em mà làm anh tan nát cả đời người, nhưng không bao giờ trách em đâu vì anh biết phải làm gì trong khoảng thời gian còn lại rồi! Em yêu của anh ngày nào mà giờ chỉ còn cánh hoa tàn dại vậy. Cảm ơn tình yêu của em nhiều lắm.
Tình yêu anh đã một thời cho anh biết nhung nhớ biết giận hờn, buồn vui bất chợt, biết thế nào là ý nghĩa cuộc sống và khát vọng tương lai. Cũng chính điều đó làm cho con người anh cứng và lạnh lùng hơn trước. Bây gần mà như xa xa em, anh lại biết thêm nỗi đau của sự mất mát, hương vị chua cay khi niềm tin yêu bay biến. Tổng hợp lại, cũng có nghĩa là sẽ từng trải thêm ra em nhỉ?
Nói như vậy để em đừng lo lắng cho anh, chứ thật lòng anh không muốn mình trở thành người đàn ông từng trải chuyện tình yêu. Chia tay nhau từ đây em nhé! Như đã nói tự giờ anh không chúc em gì cả, vì chẳng bao giờ có lời tốt đẹp nào chân thật giữa hai người yêu chia tay nhau. Chỉ gửi lại em một bài thơ thật ngắn là tất cả những gì anh muốn nói với em.
Mây bay từ lúc hoàng hôn
Tôi đào mảnh đất tự chôn tim mình
Mây về trời đã bình minh
Nhưng tim tôi đã hồi sinh mất rồi.
Gái thương yêu!
Anh viết lá thư này là lá thư thứ mấy mà anh không hề hay biết, tất cả anh đều bỏ vào bì thư dán lại rồi. Vậy mà anh không biết em ở đâu để gửi cho em được dù ngồi bên nhau. Anh nhìn lên bầu trời đầy mây xám bay qua, ước sao có một cánh chim câu bé nhỏ sà xuống trong anh để vơi đi nỗi tủi nhục khi người con gái mình từng yêu thương lại đi cùng với người đàn ông khác. Mong tất cả nỗi lòng, tình yêu của anh bay đi tìm em nơi chân trời sâu thẳm.
Mãi mãi chân tình yêu thương
Đà Nẵng, 25/12/07
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)