Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chúng ta làm lại từ đầu anh nhé
au 2 năm cưới nhau thì giờ đây mình sẽ làm lại từ đầu anh nhé, hãy quên đi những lỗi lầm của em cũng như em sẽ quên đi những chuyện buồn trước đây, vợ chồng mình sẽ cùng “tát cạn biển Đông” nhen chồng, hứa đi anh. (Tuyết)
From: Trương Ánh Tuyết
Sent: Monday, January 17, 2011 10:40 AM
Chồng ơi,
Em muốn suốt cuộc đời mình em sẽ mãi gọi “chồng ơi” chỉ với một mình anh mà thôi, đã 7 năm trôi qua rồi, yêu nhau và cưới, nhanh quá anh nhỉ, nhắm mắt lại rồi mở mắt ra thì mình đã trải qua biết bao là kỷ niệm, đếm hoài không hết. Anh có nhớ ngày 26/12 âm lịch là ngày gì không? Cái Tết này nữa là mình đã tròn 2 năm thành vợ chồng rồi đó anh ạ.
Nhắm mắt lại, em nhìn thấy khuôn mặt anh cười khoái trá khi thắng độ đá banh, sau lần đó em mới phát hiện ra là mình bị anh “lừa” vì em mà thua thì phải đãi anh đi ăn, mà em thắng thì cũng phải đi ăn với anh, nghĩ lại sao lúc đó mình “ngu vô tư” thế. Nhắm mắt lại, em thót tim khi nghĩ mình dạn dĩ quá khi cùng anh vào khách sạn vì lỡ đi chơi khuya không dám về nhà, lần đó nếu không phải là anh mà là ai khác thì không biết giờ em ra sao rồi.
Không biết có ai giống em không khi mà đã là sinh viên đại học rồi mà em còn thích đọc truyện Đôremon, Conan, Đường dẫn đến khung thành. Anh mày mò tìm trên mạng để tìm những tập em không theo dõi kịp, thấy em đọc say mê rồi anh cũng tò mò mở ra đọc rồi nghiện giống em luôn. Có ai mà tưởng tượng ra được độ tuổi của anh lúc đó mà còn đọc truyện thiếu nhi nhỉ.
Anh cứ thấy em vô tư, em hành động theo những gì em thích, em bốc đồng…, em cứ tưởng em sẽ “khoẻ mạnh” sống theo lý trí nhưng rồi em lại bị “đau tim”, đau lắm, em và anh không phải mối tình đầu của nhau, em cũng không phải lần đầu tiên biết yêu nhưng đó là lần đầu tiên tim em biết thế nào là đau. Lần đó, phải nói là cám ơn chị G vì nhờ chị ấy mà em biết anh quan trọng với em nhường nào, nhờ chị ấy mà em biết thế nào là “đau” thật sự khi yêu, nhờ chị ấy mà em quyết tâm giữ chặt lấy anh và không chia sẻ cho ai hết, nhờ chị ấy mà em biết thế nào là ích kỷ khi yêu.
“Những gì em có được em có thể chia sẻ cho người khác, nhưng anh thì chỉ có một thôi nên em không thể “xé” anh ra làm hai để chia cho chị một nửa”, câu nói đó em vẫn còn nhớ như in khi chị khóc lóc đòi gặp em, em biết chị cũng đau lắm khi không nhận được tình yêu của anh, em không hề ghét chị, em chỉ giận anh vì anh đã vô tình làm cho chị yêu anh mà thôi. Đó cũng là một kỷ niệm “biết đau tim” của em và cũng là một kỷ niệm để anh “tìm đường giải quyết” khi mà em bắt trước người ta mượn rượu giải sầu, nghĩ lại vừa buồn vừa mắc cỡ.
Ừ, đáng lẽ khi vượt qua thời gian, vượt qua thử thách, khó khăn để đến được với nhau như ngày hôm nay thì em phải tin chồng nhiều mới phải. Vậy mà, 7 năm qua em khó chịu trong lòng vì nhìn thấy những đồ vật ở nhà mà anh gìn giữ, em cứ tưởng đó là những kỷ niệm của người cũ mà anh không thể nào quên, em cứ tưởng 7 năm qua em yêu anh nhiều như thế vẫn không đủ để anh quên… Với cái tính nóng nảy và bồng bột của mình em lại không dám mang đi bỏ những vật ấy vì em sợ làm như thế sẽ vô tình vẽ một vết nhơ lên tình cảm của anh dành cho em, thế là thỉnh thoảng khi nghĩ về “nó” em lại khó chịu với anh.
Phải chi anh chịu nói rõ với em khi em đề nghị cho chúng đi, phải chi anh chịu giải thích rõ tình cảm của mình. Từng ấy năm, anh sống với em để em từ từ cảm nhận tình cảm của anh, để thời gian sẽ chứng minh tình yêu của mình, anh không hề giải thích. Em xin lỗi anh vì đã nghi ngờ anh, đáng lẽ ra em phải nhìn và cảm cái tình yêu thực tế anh dành cho em, đáng lẽ ra em phải nghĩ cho anh khi mà giờ đây chồng em đang gặp khó khăn thì em lại gây ra áp lực tinh thần cho anh, đáng lẽ ra em phải trân trọng những gì thuộc về mình nhưng em lại nỡ xé tờ hôn thú, em biết anh đau lòng lắm, em xin lỗi chồng.
Gần đến kỷ niệm 2 năm ngày cưới của mình rồi, hãy ôn lại những kỷ niệm vợ chồng mình từng trải qua với nhau chồng nhé, em hứa sẽ không làm anh buồn nữa, thật đó. Sau 2 năm cưới nhau thì giờ đây mình sẽ làm lại từ đầu anh nhé, hãy quên đi những lỗi lầm của em cũng như em sẽ quên đi những chuyện buồn trước đây, hai vợ chồng mình sẽ cùng nhau “tát cạn biển Đông” nhen chồng, hứa đi anh. Em nhớ có lần em nói với anh: “Làm vợ anh rất khó, làm mẹ của con anh còn khó hơn, anh nhớ ngày qua ngày anh phải yêu em nhiều hơn chứ đừng yêu em ít lại” và anh đã ôm em vào lòng nói “tất nhiên anh sẽ càng ngày yêu em nhiều hơn chứ”.
Bữa nay, anh lại đi công tác rồi, bữa nay em lại lặng lẽ viết một bài gửi lên VnExpress để “sám hối” với chồng, không biết chồng có đọc được không? Ờ mà dạo này anh cũng nhận ra dân kinh tế như em cũng biết treo tâm hồn mình ngược cành cây, lạ lắm phải không anh? Thời tiết dạo này thay đổi khắc nghiệt quá, em quen khi tối tối có anh ủ ấm lúc ngủ, em quen khi có anh hôn khi thức dậy, anh đi công tác 2 ngày lận, lâu quá đi. Không có em, anh nhớ mặc áo ấm khi ngủ và đeo khẩu trang khi ra đường anh nhé. Mới mấy tiếng đồng hồ anh ra khỏi nhà thôi mà em nhớ chồng quá, chồng à.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)