Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chấp nhận đi bên lề cuộc đời anh
rước khi yêu anh, em còn có tham vọng công ty của em phải được thế này thế nọ, cá nhân cũng phải là ai trong xã hội này; thế nhưng từ ngày yêu anh, em chỉ muốn đứng phía sau anh, giúp đỡ cho anh phần nào trong sự nghiệp của anh, chỉ như thế thôi anh ạ. (Nam)
From: Nguyễn Phương Nam
Sent: Tuesday, November 16, 2010 1:52 AM
Vậy là mình đã chính thức yêu nhau được 9 tháng rồi anh nhỉ. Vẫn biết cuộc tình của mình sẽ chẳng có hồi kết, chẳng đi đến đâu bởi anh đang là “một nửa” của người khác, nhưng em hạnh phúc và bằng lòng với hiện tại, chấp nhận lặng lẽ đi bên lề cuộc đời anh.
Nhớ lại hơn hai năm trước, khi quen nhau qua golf rồi trở thành đối tác, em không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày ta lại yêu nhau thế này. Lúc đó em là chủ một công ty nho nhỏ, còn anh là đại gia, chủ một doanh nghiệp lớn với hàng nghìn công nhân. Khi trở thành đối tác, em chỉ được họp với cấp dưới của anh, tức giám đốc các bộ phận chứ hiếm khi được gặp anh.
Rồi một ngày khi anh có một dự án liên quan đến chuyên ngành em đang học thêm, mình mới có dịp trao đổi điện thoại và gặp nhau nhiều hơn. Khác với nhiều đàn ông khác, thường tán tỉnh em sau một vài lần gặp, nhưng anh lại không. Lúc đó, ở tuổi 32, em trông trẻ hơn nhiều so với tuổi và như nhiều người nhận xét em không đẹp rực rỡ như hoa hậu nhưng đủ xinh xắn và duyên dáng để khiến người đàn ông đối diện phải ngẩn ngơ.
Vì vậy lúc nào cũng có vài người theo đuổi em, kể cả bây giờ. Có người theo đuổi em vì em xinh nhưng cũng có người đến chỉ vì cái vị thế đặc biệt của em để có lợi cho công việc của họ. Vậy mà hơn một năm gặp gỡ, anh đối với em chỉ có công việc và công việc, hoàn toàn không có một chút tín hiệu rằng anh thích em. Cộng với việc em vừa bị trục trặc trong hôn nhân nên hoàn toàn không có một chút phòng bị về mặt tình cảm đối với anh cũng như với chính mình.
Rồi chẳng biết từ khi nào ta yêu nhau, mãi mãi em chẳng thể nào quên cái đêm 8/2/2010, trên sân thượng nhà em, khi ngồi ăn tối cùng nhau, mình đã thổ lộ tình cảm. Anh hơn em 13 tuổi nên đôi khi anh thấy em "người lớn không ra người lớn, trẻ con không ra trẻ con". Và cũng như những người yêu nhau khác, mình cũng có những giây phút giận hờn nhưng rồi sau đó lại thấy yêu nhau hơn, phải không anh?
Em nhớ có lần em giận anh, khoảng 10 giờ tối anh gọi 5 cuộc điện thoại nhưng em không nghe máy, thế là anh nhắn tin "anh đang đứng trước nhà". Chạy xuống mở cửa thấy anh đang đứng ngoài mưa vì trước nhà đang sửa đường, ôtô của anh phải đỗ bên kia đường, anh vào nhà, em ôm chầm lấy anh, thế là hết giận. Em nhớ những lần ngồi trên xe anh, mình lén tài xế của anh, tranh thủ nắm tay chút xíu, hay những khi đi ăn cùng bạn bè của anh, mình cũng tranh thủ nắm tay dưới gầm bàn.
Hạnh phúc nhất là mỗi đêm trước khi đi ngủ, anh đều lên sân thượng gọi điện cho em nếu tối đó mình không gặp nhau, có khi mình nói chuyện cả giờ đồng hồ, đến hơn 12 giờ đêm mới chịu đi ngủ. Mỗi khi nói chuyện xong, anh luôn để em cúp máy trước, có lần em đề nghị anh cúp máy trước nhưng anh không đồng ý, giằng co một hồi, cuối cùng em vẫn là người cúp máy trước. Có lúc giận nhau, gọi điện cho nhau, cầm điện thoại áp vào tai nhưng cả hai đều im lặng, im lặng thật lâu, lúc đó dường như mọi lời nói đều vô nghĩa. Ta im lặng nhưng lại nghe rất rõ ở nhau những lời nói từ trong tim, có phải không anh?
Nếu ai đó biết được mình yêu nhau, chắc chắn người ta sẽ lên án chúng ta, rằng anh là người đàn ông tham lam, rằng em là kẻ thứ ba phá rối gia đình anh. Em không quan tâm người khác nghĩ gì, nói gì, chỉ cần mình hiểu nhau, mình hạnh phúc khi bên nhau, mình chia sẻ với nhau được nhiều điều trong cuộc sống này, thế là em mãn nguyện rồi. Trước khi yêu anh, em còn có tham vọng công ty của em phải được thế này thế nọ, cá nhân cũng phải là ai trong xã hội này; thế nhưng từ ngày yêu anh, em chỉ muốn đứng phía sau anh, giúp đỡ cho anh phần nào trong sự nghiệp của anh, chỉ như thế thôi anh ạ.
Gần đây, công việc của anh gặp đôi chút khó khăn vì vậy sự quan tâm hay những hành động lãng mạn anh không còn dành cho em như trước. Tuy em rất hiểu nhưng đôi khi không tránh được những giây phút chạnh lòng. Em giận hờn, ghen và cho rằng anh có người khác. Anh ít nói và xưa này vốn không thích giải thích mỗi khi ai đó nghĩ không đúng về mình. Em lại càng nghi ngờ và vặn vẹo anh nhiều hơn, điều này đã vô tình đã làm anh thêm mệt mỏi. Có lần giận nhau, 3 ngày liên tục không liên lạc gì với nhau, em buồn quá, mất ăn mất ngủ rồi đổ bệnh, anh đến rồi mình lại làm lành.
Có một nhà sư nói với em rằng: "Cuộc đời mỗi người đã được định sẵn và như được viết sẵn trong một tờ sớ, cứ đến giờ đó, ngày đó là mình gặp người đó, chuyện đó, không thể tránh đi đâu được". Mình gặp nhau, đến với nhau cũng là cái duyên, thì thôi, ngày nào còn ở bên nhau, chúng ta hãy sống với nhau cho thật trọn vẹn, để mai này khi không còn "duyên", xa nhau, ta sẽ không có điều gì phải hối tiếc. Cảm ơn anh đã đến bên đời em, để cho em yêu và được yêu, cho em được hưởng những giây phút ngọt ngào, hạnh phúc của tình yêu. Em chợt nhớ đến một câu thơ của ai đó mà em rất thích”
“Sông mười năm đã hóa thành dâu bể
Cuộc đời này ai dám hẹn trăm năm”.
Chúng ta không thể biết trước được ngày mai mình sẽ như thế nào, vậy chúng ta hãy cùng nâng niu, trân trọng tình yêu này và sống cho thật trọn vẹn với ngày hôm nay, anh nhé.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)