Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chồng không muốn cùng tôi xây dựng gia đình
hồng quá vô tâm, không thông cảm chia sẻ với vợ, đặt hết trách nhiệm chăm nuôi con lên vai tôi và bảo đó là việc của phụ nữ.
Tôi 34 tuổi, chồng 42 tuổi, mới cưới nhau 2 năm, có với nhau một bé gái tuổi rưỡi. Dù lấy nhau hơn 2 năm nhưng chồng sống và công tác ở Hà Nội, tôi ở Sài Gòn, cuối tuần chồng về thăm nhà 2 ngày hoặc thỉnh thoảng anh đi công tác vào Sài Gòn vài ngày. Tôi ở cùng với ba mẹ ruột để nhờ ông bà trông cháu khi đi làm, đôi lúc phải nghỉ việc ở nhà trông con nhỏ. Một mình tôi vừa đi làm, vừa lo chăm sóc con.
Tôi luôn cố gắng chu toàn mọi việc để xây dựng mái ấm gia đình, để chồng ở xa yên tâm công tác. Bao tiền lương của chồng mang về tôi đều gửi tiết kiệm, lương của bản thân dành cho chi tiêu hàng ngày và nuôi con, tích trữ cho con. Gần đây tôi cảm nhận chồng hững hờ và lạnh nhạt, giữa chúng tôi thường xảy ra mâu thuẫn dù chỉ là việc nhỏ. Mỗi lần như vậy chồng xúc phạm, tỏ ra thách thức, chửi mắng tôi. Cũng nói thêm, chồng vốn cư xử lịch lãm và hòa nhã với đồng nghiệp nữ, có lúc thường đưa đón họ bất chấp lời dị nghị xung quanh.
Một lần chính đồng nghiệp của anh đã mách với tôi về sự thân mật quá trớn giữa anh và một cô đồng nghiệp. Tôi tìm cách nói khéo rồi nhắc nhở, anh một mực bảo không có gì, sau đó tôi phát hiện ra tin nhắn anh chưa kịp xóa về việc hỏi han đưa đón. Tôi phân tích với chồng, giúp đỡ và đưa đón người khác giới là việc tốt nhưng không thể diễn ra hàng ngày, nhất là khi vừa lấy vợ, vợ ở xa, vừa sinh con. Chồng không nghe còn làm ầm lên và mạt sát, bảo tôi không biết điều.
Gần đây nhất tôi lại thấy chồng nhắn tin với cô ta hỏi về nơi tập yoga, qua tìm hiểu tôi biết cô này cũng tập. Trong vấn đề vợ chồng, sau khi sinh con tôi rất bận và mệt vẫn cố gắng giảm cân, chỉn chu bản thân, mỗi khi chồng vào thăm là tôi phục vụ, chăm lo cho chồng con hết mực (nhà cửa sạch sẽ, con cái thom tho, bản thân chỉn chu) nhưng thật sự mà nói tình dục giữa 2 chúng tôi có thể nói rất tồi tệ.
Tôi không phải là phụ nữ quá đam mê chuyện ấy nhưng qua những gì chồng thể hiện có thể thấy anh không hề có ham muốn gần gũi, âu yếm vợ. Tôi nói chuyện với chồng nhiều lần về vấn đề này, tìm cách tháo gỡ khúc mắc, chồng đưa ra nhiều lý do: mệt, tâm lý không thoải mái, do căng thẳng, do không hiểu vì sao, rồi chồng nói thẳng không có cảm xúc với tôi. Tôi cảm thấy tổn thương nhưng vẫn cố gắng nhẹ nhàng thoải mái, vậy mà việc này cứ thường xuyên, vợ chồng tôi gần như không hề gần gũi nhau.
Tôi cảm nhận rõ chồng rất gượng ép và miễn cưỡng nếu gần gũi với vợ, thường xuyên giật thót người khi tôi cầm vào điện thoại của anh và có thái độ rất lạ lùng khi thấy tin nhắn đến. Vợ chồng tôi ngày càng có những khoảng cách rõ rệt, tôi trở nên cáu kỉnh, dễ xúc động và trầm cảm. Chồng quá vô tâm, không thông cảm chia sẻ với vợ, đặt hết trách nhiệm chăm nuôi con lên vai tôi và bảo đó là việc của phụ nữ. Anh tích cực tìm thêm những hoạt động thể thao giải trí sinh hoạt riêng tư cho bản thân vì cho rằng sống tự do thoải mái ở Hà Nội không vướng bận, bỏ mặc tôi với hàng loạt việc lặp đi lặp lại hằng ngày như chăm con, đi làm.
Tôi có cảm giác ngột ngạt, cô đơn và ức chế lắm, viết thư tâm sự với chồng nhiều nhưng hình như anh không chú tâm đến cảm xúc đó, thích đặt cảm xúc và sự thoải mái của bản thân lên cao hơn, trách tôi không thông cảm cho chồng. Vì tính chất công viêc và hoàn cảnh, tôi không thể nghỉ việc ôm con ra Hà Nội sống được, chồng cũng không thể nghỉ việc hoặc chuyển công tác vào Sài Gòn, tương lai sum họp của gia đình tôi khá mù mịt, mâu thuẫn ngày càng nhiều.
Chồng nhiều lần xưng tao mày, thách thức tôi ly hôn rồi sau đó lại ngọt nhạt xin lỗi vì nóng giận. Tôi cũng là người đi làm công sở, có trình độ học vấn, nhẫn nhục vì con nhưng không nhận được sự yêu thương của chồng. Có khi tôi đi bệnh viện vì thai ngoài ý muốn, chồng lạnh lùng bảo phải tự lo, đừng dựa dẫm vào anh, có gì nghiêm trọng anh vào, không tự phải làm hết đi.
Tôi thật sự tủi thân và bẽ bàng vô cùng, không còn muốn cố gắng vì cái gì nữa, muốn ly hôn để chấm dứt sự bế tắc này. Xin các bạn hãy chia sẻ để tôi có thêm nghị lực.
Ngân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)