A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chào năm mới, chào những kỷ niệm
a thay đổi một chút về quan niệm sống để biết cho đi là nhận, là còn mãi, để biết tha thứ là tự giải thoát mình. Để biết mở rộng trái tim ra sẽ dễ chịu hơn là khép nó lại sau những tổn thương. Để học được chân thành với người khác, cũng là với bản thân, để ta biết rằng yêu thương không bao giờ dư thừa. (Khoa)
From: Lê Ngô Đăng Khoa
Sent: Sunday, January 23, 2011 4:17 PM
Hôm này là ngày cuối cùng của năm 2010, ngày mà nó sẽ không bao giờ trở lại. Tổng kết lại một năm, ta mất nhiều hơn là được. Cái mà ta đánh mất nhiều nhất là lòng tin, hy vọng của mẹ vào ta. Ta tự dựng cho mình một vỏ bọc để né tránh điều đó, né tránh cái cảm giác tội lỗi đối với mẹ, rằng những thất bại ấy là khách quan, vốn dĩ nó đã là thế không thể cải thiện, làm tốt hơn được nữa.
Cho đến một ngày, ta nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má của mẹ, ta lại thấy yếu lòng, thấy mình cần cứng rắn hơn, phải dám đối mặt với thất bại và với những nguyên nhân của nó, ta học được cách đứng lên từ mẩu chuyện "Niềm tin của người luôn thất bại".
Rồi ta cũng dần bóc được cái vỏ bọc ấy ra khỏi con người thực tại, bắt đầu bước chậm hơn. Hôm nay, lần đầu tiên ta bước qua 110 bậc thang mà không vội vã để cảm nhận thực sự về hai chữ bình yên. Ta trở về là ta, là con trai của mẹ, một đứa con đúng nghĩa.
Ta cũng kịp nhận ra rằng sống trong niềm hy vọng của những người mình yêu thương cũng là hạnh phúc. Ta thôi không níu giữ những thứ mãi mãi không thuộc về mình để tìm về hai chữ bình yên thực sự. Hai tay buông xuôi rồi!
Và ta tập xây dựng cho mình một con tim cứng rắn hơn trước những xô bồ, chông chênh mà cuộc sống đã vô tình đưa ta vào. Con tim ta thôi yếu đuối của tuổi 17, không còn cảm giác rạn vỡ nữa khi có những tác động vô hình.
Nhưng trong con tim ấy, ta không được phép cho nó vô tình trước những gì gọi là giá trị của sự yêu thương. Và rất may, nó còn biết rung động trước những giá trị cao đẹp, nó còn biết khóc khi chứng kiến một đứa bé với thân hình khẳng khiu, quần áo đầy những vết chắp vá đang chiến đấu với một đứa to béo chỉ để giành lại một mẩu bánh mà nó đã cố công dành dụm suốt mấy tháng trời mới mua được dành cho năm mới.
May thật phải không? Ta còn biết giữ lửa cho trái tim mình đủ ấm áp để sẻ chia cho những trái tim đang giá lạnh. Ai đó đã nói rằng: "Trong cuộc sống, đôi khi vì vô tình mà lãng quên những giá trị". Với tất cả những gì một cuộc sống hiện đại mang lại, ta không thể phủ định những lợi ích mà nó đã mang đến nhưng cũng vì nó mà con người có thể ngày càng xa cách hơn, lãng quên nhau hơn. Trái tim con người vốn dĩ đâu có khoảng cách nếu ta biết tập cho mình tìm về những giá trị của yêu thương.
Thôi thì một năm mới lại đến, ta thay đổi một chút về quan niệm sống để biết cho đi là nhận, là còn mãi, để biết tha thứ cũng là tự giải thoát cho mình. Để biết mở rộng trái tim ra sẽ dễ chịu hơn là khép nó lại sau những tổn thương. Để ta học được chân thành với người khác, cũng là đối với bản thân, để ta biết rằng yêu thương không bao giờ là dư thừa cả.
Ta một thằng con trai 9x chưa đủ lớn để hiểu hết được những giá trị của yêu thương to lớn ra sao, nhưng ta đã học được những bài học từ yêu thương để biết mình còn giá trị, để biết rằng gia đình quan trọng đối với ta như thế nào, để biết nước mình còn lắm những hoàn cảnh khó khăn cần được chia sẻ.
Hôm nay, ta đã vô tình gặp được một người đàn ông nằm trên giường bệnh, bụng ông căng lên, ngày càng to ra một triệu chứng của căn bệnh xơ gan. Ta chợt nghĩ, nếu một ngày người thân của mình phải nằm như thế ta sẽ như thế nào? Lòng bỗng trống không? Ta đưa mắt nhìn về ngôi chùa trước mặt, không nghĩ ngợi nhiều liền chắp tay cầu nguyện mong cho gia đình ta được bình yên, mong cho không còn khổ đau, nước mắt thôi không rơi nữa.
Tĩnh tâm lại, bỗng thấy cây me xanh đã thay lá lúc nào không hay? Ta có vô tâm quá chăng, cái cây hằng ngày ta vẫn đứng dưới gốc của nó để che mát, vì xuân đã đến rồi ư? Nó đã thay bộ áo mới, còn ta thì sao? Giờ đến lượt mình rồi. Ta tập xây dựng con người mới từ đây. Chào nhé năm cũ, chào kỷ niệm, chào nỗi buần, niềm vui, khát vọng.
Xuân đi hoa vẫn nở
Xuân ở hoa vẫn rơi
Bận lòng chi rơi nở
Tự tại thả thuyền trôi.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)