Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Cầm thiệp cưới của anh, em mỉm cười cay đắng
B
uồn bã, cô đơn. Em mượn rượu giải sầu. Trong cơn say nửa mơ nửa tỉnh, em thấy anh ôm em, anh hôn những giọt nước mắt rơi, anh hôn môi em, anh ôm em thật chặt và anh hỏi "sao em lại uống nhiều như thế".
From: songh
Sent: Sunday, April 04, 2010 1:56 PM
Anh yêu,
Hôm nay là ngày đặt biệt của anh nhỉ. Em không đủ can đảm và tinh thần để tham dự đám cưới của anh. Không biết bộ dạng chú rể của anh như thế nào nhỉ? Anh sẽ cười tươi chào đón khách, nắm tay cô dâu đi từng bàn tiệc? Anh có vui không? Anh có hạnh phúc không?
Chúng ta quen nhau lâu đến nỗi em nghĩ rằng em hiểu anh tất cả. Cầm thiệp cưới trên tay, em mỉm cười cay đắng. Em hiểu tại sao anh lại chọn thiệp cưới màu xanh, và kiểu thiệp cưới như thế.
Những người bạn thân của em, ai cũng đã nhận được thiệp anh gửi. Tại sao anh không đến mời em? Em đã mong chờ suốt tuần nay, không phải để nhận thiệp cưới, mà chỉ để nhìn anh lần cuối, khi anh chưa thật sự thuộc về người ta.
Em mong chờ từng ngày. Em biết anh bận rộn vào lúc này. Chờ và chờ đợi. Ngày mai là ngày cử hành hôn lễ của anh, tại sao anh vẫn chưa gửi thiệp cưới cho em. Buồn bã, cô đơn. Em mượn rượu giải sầu. Và em đã gọi cho anh, bắt anh phải đến ngay, đến để gửi thiệp cưới cho em.
Đau quá, sao tim em đau thế này. Em không thở được.
Trong cơn say nửa mơ nửa tỉnh, em thấy anh ôm em, anh hôn những giọt nước mắt rơi, anh hôn môi em, anh ôm em thật chặt và anh hỏi "sao em lại uống nhiều như thế". Em không thể trả lời anh, em chỉ có thể đập thật mạnh vào tim mình cho bớt đau.
Ngày tiếp theo, em không thể đứng vững, em có thể ngã quỵ bất kỳ lúc nào. Nhưng em cố gắng không để mọi người lo lắng. Em mệt quá, em không thở được, em không thể ăn được. Nhưng em vẫn sống. Em sống để nhận ra rằng em đã yêu anh nhiều đến thế.
Sao mình lại có thể ngã gục vì tình yêu nhỉ? Điều mà em không bao giờ chấp nhận cho đến lúc này. Chia tay anh, em nghĩ rằng sẽ quên được anh, sẽ bỏ anh lại trong quá khứ, bỏ hết những nỗi đau, những nỗi cô đơn, những nỗi giận hờn. Tất cả. Vậy mà...
Anh à, em yêu anh thật nhiều, nhiều đến nỗi vượt quá tầm kiểm soát của em. Nó làm em đau đớn, dằn vặt. Nhưng, em mong anh hạnh phúc, anh hãy sống thật hạnh phúc nhé. Em sẽ cố gắng, cố gắng chống chọi với cơn đau, với những khó khăn của cuộc sống, những nỗi chán chường, mất phương hướng, mất mục tiêu. Em sẽ cố. Ngày mai trời lại sáng.