Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cảm ơn bố, người mẹ thứ hai của con
ẹ đi nước ngoài năm con 3 tuổi, bố nuôi và chăm sóc con với vai trò người mẹ. Nhà mình thiếu thốn đủ thứ, bố vất vả nuôi dưỡng chị em con mà không lời oán trách.
Thời gian thấm thoát trôi qua con vẫn miệt mài với những bài học để chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới. Bố ơi, sắp tới ngày sinh nhật của bố rồi, con xin gửi tới bố của con lời tri ân sâu sắc nhất. 12 năm đèn sách, nhớ ngày nào bố đưa con vào lớp một, ôm con vào lòng và chở con đi trên chiếc xe máy, lúc đó con bé tí tẹo. Bỡ ngỡ bước đầu rồi cũng qua nhanh, con bước đi trước sự dìu dắt của bố. Ngày đó con cũng không hiểu chuyện gì nữa, mẹ đi nước ngoài năm con 3 tuổi, bố đã nuôi và chăm sóc con với cương vị một người mẹ. Nhà mình thiếu thốn đủ thứ, khó khăn, bố phải vất vả nuôi dưỡng chị em con mà không một lời oán trách. Bố chưa từng một lần đánh con hay có những hành động thô bạo với hai chị em con.
Trong mắt con, bố là người đàn ông mẫu mực, chịu thương chịu khó. Nhớ những ngày học mẫu giáo, chiều nào bố cũng đứng ở cổng trường đợi rồi đưa con về. Nhiều lúc con muốn hỏi về mẹ nhưng bố chỉ bảo mẹ đi làm xa, sẽ về vào một ngày gần nhất. Trong nhà lúc nào cũng chỉ có ba bố con, cứ 5h chiều khi tiếng đài phát thanh xã vang lên là lúc cả nhà mình ăn cơm. Nghe bài hát “Ba là cây nến vàng, mẹ là cây lên xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh, thắp sáng một gia đình”, con đã hỏi về mẹ, bố chỉ im lặng.
Rồi những buổi trưa hè, buổi chiều đón con đi học về, lưng áo bố ướt đẫm mồ hôi, con hay hỏi bố sao bố tắm mà không lau khô người, bố chỉ mỉm cười ôm chặt lấy con. Giờ đã hiểu những giọt mồ hôi rơi xuống hồi đó để con có được sự trưởng thành như ngày hôm nay. Giọt mồ hôi đó là sự lo lắng, ân cần và chịu đựng trong gian khó để nuôi dạy chúng con.
Ngày con thi vào cấp 3, chị học xa nhà, bữa cơm chỉ còn hai bố con. Bố luôn ủng hộ và bên cạnh động viên nhưng con đã phụ lòng bố. Thi không đỗ con buồn lắm, khóc rất nhiều. Bố không trách mắng hay cáu gắt, chỉ động viên con phải cứng rắn, mạnh mẽ lên. Rồi bố rút hồ sơ chuyển cho con về trường THPT Kinh Môn 2. Ở nơi này con đã tìm thấy được niềm vui của bản thân. Con thấy những tình cảm ấm áp của thầy cô cũng như tình cảm của bố dành cho con mỗi ngày. Con thấy những người bạn cùng con vượt qua những khó khăn trong học tập và những nỗi buồn được sẻ chia.
Đã bao lần con nhìn thấy nét mặt âu lo, mệt mỏi của bố khi hàng đêm chăm chút cho con những lúc ốm đau. Bố chỉ nhìn con với ánh mắt như vừa trách mắng mỗi khi con nghỉ học đi chơi, nói dối. Bố nhìn như vậy rồi lặng lẽ bước đi, để lại con ngẩn ngơ và không biết nói gì. Con ân hận và tự trách mình sao lại để bố muộn phiền, không thốt ra được lời xin lỗi bố.
Bố à, lớn lên con chưa một lần hỏi về mẹ nhưng con không bao giờ trách mẹ. Con hiểu và tôn trọng quyết định đó của mẹ. Cảm ơn vì bố là người mẹ thứ hai của con. Con có hai người mẹ phải không bố? Hình như hai chị em quá ích kỷ khi giữ bố lại quá lâu bên mình. Ngày con học lớp 9 vẫn nhớ bố kể đã quen một người phụ nữ. Lúc đó con hụt hẫng lắm, ích kỷ vì sợ bố sẽ lấy cô ấy, sẽ bỏ rơi con, không còn chăm sóc con nữa.
Ngày bố phải nhập viện vì những buổi làm việc quá sức và những ca trực đêm khi làm tăng ca, cô ấy đến bên cạnh chăm sóc bố. Con đã gào khóc và hất tay cô ấy ra, bố chỉ im lặng ôm con vào lòng. Rồi thời gian cô ấy cũng làm con hiểu đó là hạnh phúc riêng của bố. Bố đã sống trong nỗi niềm thiếu vắng một người phụ nữ bên cạnh chăm sóc quá lâu rồi. Còn bây giờ con rất vui vì bố đã có một gia đình, một mái ấm hạnh phúc, con dần hiểu ra thứ hạnh phúc mà lâu nay bố mong muốn.
Dù thế nào đi nữa con vẫn mãi yêu thương bố bởi những gì đã trải qua trong cuộc sống này, khi con luôn có bố bên cạnh. Bố luôn dạy con phải sống sao để mọi người quý mến. Con luôn ghi sâu lời dạy của bố “Sẽ không cho phép mình sa ngã vào những cạm bẫy của xã hội”. Nếu một ngày kia những khó khăn thử thách của cuộc sống làm con vấp ngã, lúc đó bố đừng nâng con dậy, hãy để con tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình bố nhé. Bố chỉ cần theo dõi con từ xa và khích lệ bằng ánh mắt đầy yêu thương thôi, đó như nguồn sức mạnh tinh thần bố đã truyền cho con mãnh liệt, giúp con thêm tự tin trên con đường dài phía trước. Con cảm ơn bố nhiều lắm.
Minh Huy
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)