Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cảm ơn anh, người mang cho em nỗi đau mãi mãi
ình ảnh của anh trong em không ai thay thế được. Em đã cố gắng quen một ai đó để quên anh nhưng em không làm được, lý trí của em đã không thắng nổi được con tim. Anh ra đi mang theo trái tim và tâm hồn em, để lại cho em là một nỗi đau và em không còn lòng tin vào tình yêu nữa.
Từ: bienngayay
Đã gửi: 02 Tháng Sáu 2012 7:10 SA
Anh à!
Kể từ ngày anh bỏ rơi em tới giờ thấm thoát đã một năm rồi em không biết tin tức của anh. Vậy mà nỗi đau em đang chịu đựng cứ như mới xảy ra hôm qua. Em biết anh là một nhà báo nên luôn bận rộn với công việc, ngày thì đi kiếm thông tin, tối về thì phải viết bài. Nhưng em vẫn luôn cầu nguyện có một điều kỳ diệu nào đó xảy ra là anh sẽ đọc được những lời tâm sự của em.
Anh đến với em lần đầu tiên trong mùa đông thật ấm áp và lãng mạn với bài hát anh tặng: Mùa đông không lạnh. Rồi từ đó tình yêu bắt đầu đến với tụi mình. Em ở Vũng Tàu còn anh thì ở thành Phố, một khoảng cách không phải là gần để tụi mình được gặp nhau thường xuyên, rồi nỗi nhớ anh trong em ngày một nhiều hơn.
Tình yêu em giành cho anh là tất cả, em thật vui và hạnh phúc mỗi khi được gặp anh và cùng anh dạo biển. Nhớ những hôm biển thật gió và lạnh nhưng em luôn cảm thấy ấm áp và bình yên khi có anh bên cạnh. Mỗi ngày trôi qua khi không có anh là một ngày dài đối với em. Em chỉ mong cho mau đến cuối tuần để được gặp anh nhưng khi nào anh cũng nói là vì công việc mà không xuống thăm em được, anh cũng nhớ em thật nhiều, hãy thông cảm cho anh.
Chẳng biết đó có phải là những lý do chính đáng không nhưng em vẫn luôn tin ở anh. Vì tình yêu em giành cho anh là tất cả tấm chân tình, lòng tin của anh trong em là tuyệt đối. Mỗi lần anh thất hứa như vậy anh đâu biết là em buồn như thế nào.
Nhưng rồi khi em giận anh, anh lại gửi tặng em bài hát “Chân tình” và “Như đã dấu yêu” kèm theo là một tin nhắn thật ngọt ngào. Thử hỏi như vậy làm sao em có thể giận anh được nữa và rồi lại làm hòa, xa nhau thì giận nhưng khi gặp nhau là hết giận liền. Em cứ tưởng hạnh phúc thực sự đã đến với mình nên lúc nào em cũng trân trọng và luôn vun đắp cho tình yêu chúng mình.
Tương lai cũng được anh vạch ra rồi, ngày 28/05/2011 âm lịch là ngày giỗ đầu của mẹ anh, tháng bảy em thi tốt nghiệp xong rồi cuối năm chúng mình sẽ cưới. Trong thâm tâm em luôn cầu mong sẽ được về quê anh trong ngày giỗ đầu của mẹ. Em sẽ được tự tay thắp cho mẹ nén nhang bằng tất cả tấm lòng chứ không phải gọi điện nhờ anh thắp nhang cho mẹ giùm em như mỗi lần anh về quê một mình.
Em biết anh là con trai một, mọi công việc trong gia đình đều một tay anh lo liệu từ khi mẹ ốm tới khi mẹ qua đời, nên em luôn thông cảm cho anh và ngày càng yêu anh nhiều hơn, muốn được cùng anh gánh vác chuyện gia đình. Em đâu biết rằng chỉ một chuyến đi công tác của anh ở Bảo Lộc thôi mà anh đã thay đổi, hay là từ khi đến với em anh chỉ nghĩ đây là một mối tình qua đường?
Buổi tối cuối cùng của chuyến công tác anh vẫn còn nhắn tin chúc em ngủ ngon và hẹn ngày mai anh về thành phố, rồi ngày mốt anh sẽ xuống thăm em. Vậy mà đó là tin nhắn cuối cùng em nhận được từ anh với lời hứa mà không bao giờ anh thực hiện. Em nằm không ngủ được, chỉ mong cho mau đến ngày mai được gặp anh.
Nhưng rồi ngày anh về cũng đã qua mà không thấy anh xuống, ngày mai rồi ngày mốt cũng không, em gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin thì anh trả lời là em nhầm số rồi anh không phải là Tuấn. Số điện thoại của anh chắc suốt đời này em cũng không thể quên được nói gì là nhầm số.
Rồi niềm đau thật sự đến với em, anh đã bỏ rơi em giữa cuộc sống bộn bề mà không có một lý do. Chỉ còn không đầy một tháng nữa là em bước vào kỳ thi tốt nghiệp, em không có tâm trí để ôn thi khi trong lòng em lúc nào cũng nghĩ về anh. Hai hàng nước mắt lúc nào cũng rơi.
Không có ai gọi điện nhắc em đi học nhớ mang theo áo mưa, không còn ai nói em nhớ tắm nước ấm không sợ em lạnh rồi lại ốm. Cũng may mắn là em đã vượt qua được kỳ thi nhưng em là một con người yếu đuối nên đến giờ cũng được một năm rồi mà em vẫn không thể vuợt qua được nỗi đau mà anh đã dành cho em. Nó cứ như mới xảy ra hôm qua vậy.
Hình ảnh của anh trong em không ai thay thế được. Em đã cố gắng quen một ai đó để quên anh nhưng em không làm được, lý trí của em đã không thắng nổi được con tim. Anh ra đi mang theo trái tim và tâm hồn em, để lại cho em là một nỗi đau và em không còn lòng tin vào tình yêu nữa.
Yêu một người là luôn mong những điều tốt đẹp đến với người đó, nên bằng tình yêu của em dành cho anh, em chúc anh luôn thành công trên con đường anh đã chọn. Cũng lại sắp đến ngày giỗ của mẹ anh rồi, có lẽ một lần nữa em chỉ có thể nhờ anh thắp nhang cho mẹ giùm em thôi. Cám ơn anh- người đã cho em hạnh phúc trước kia và nỗi đau mãi mãi.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)