That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cảm ơn anh đã cho em biết vị mặn của nước mắt
m tôn trọng sự lựa chọn của anh và cũng vì bản thân mình bởi em không muốn níu kéo một người đã không còn yêu em. Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã mang đến cho em, cảm ơn anh đã cho em hiểu được thế nào là giấc mộng tình yêu, vị mặn của nước mắt, vị chua của lời nói và vị chát của nụ hôn. (Nguyễn Thị Nga)
From: Nguyễn Thị Nga
Sent: Tuesday, February 17, 2009 9:47 PM
Subject: Gui toa soan: nhung ngay khong anh that buon!
Anh yêu!
Hãy cho em được gọi anh như thế cho dù giờ đây chúng mình không còn thuộc về nhau. Anh à, thời gian trôi qua thật nhanh phải không? Cũng đã một tháng chúng mình chia tay nhau. Một tháng là khoảng thời gian không dài, nhưng cũng không ngắn để em có thể dễ dàng chấp nhận và đối mặt với nó.
Biết nói sao để anh có thể hiểu được những ngày tháng không có anh mà em đã phải trải qua. Nó thật khó khăn, dường như em đã mất hết niềm tin vào cuộc sống. Cả ngày em vẫn cười nói, vẫn vui vẻ tranh luận với mọi người, nhưng không ai có thể hiểu được những thổn thức trong lòng, những nỗi buồn mà em đang phải đối mặt. Chỉ khi về đêm còn lại riêng mình với bóng tối, em lại gục đầu vào gối để khóc cho anh, khóc cho tình yêu mà em từng có và hơn hết là em khóc cho chính mình.
Cũng như bao người con gái khác, em cũng đã được sống trong những giây phút hạnh phúc nhất của tình yêu. Những khoảnh khắc ấy đã tiếp cho em thêm sức mạnh để em có thể vượt qua mọi khó khăn của cuộc sống. Em từng hạnh phúc, rất hạnh phúc anh ạ! Bởi em có thể chạy đến bên anh bất cứ lúc nào khi em cần một bờ vai để dựa, một điểm tựa tinh thần nơi anh.
Nhưng giờ đây những điều đó không còn thuộc về em nữa. Em đã mất định hướng không biết tìm về nơi đâu những khi chán nản và mệt mỏi mà cuộc sống hàng ngày mang đến cho em. Em không còn được gặp anh, không còn được liên lạc với anh nữa. Em không thể quên được anh bởi thời gian qua chúng ta đã có quá nhiều kỷ niệm, vui có, buồn có và cả giận hờn cũng có. Em sẽ sống thật tốt, thật mạnh mẽ như anh mong muốn, hy vọng những vấp ngã trong tình yêu lần này sẽ giúp em trưởng thành hơn.
Hôm nay ngồi đây viết lên những dòng tâm sự gửi tới anh mà lòng em đau nhói. Anh à, cũng đã lâu anh không liên lạc với em và em cũng không thể liên lạc với anh, em rất buồn. Mỗi lần có dịp đi qua những nơi mà em và anh từng đến, đã ngồi tâm sự với nhau mà tim em như có lưỡi dao đang cắt sâu theo dòng kỷ niệm, những ngày tháng hạnh phúc trước đây lại ùa về làm em nhớ anh, nhớ rất nhiều.
Em có lỗi với anh nhiều! Thời gian anh yêu em, anh đã làm và hy sinh cho em rất nhiều. Tình yêu anh dành cho em dựa trên sự tôn trọng, sự tự nguyện, tôn thờ một tình yêu chân chính. Em yêu anh vì những điều đó, vì những giữ gìn, cảm thông anh dành cho em và hơn tất cả đó là một tình yêu thực sự. Vậy mà em có thể nói chia tay anh chỉ vì một người anh kết nghĩa, để đến khi em nhận ra mình sai thì đã quá muộn. Em xin lỗi anh nhiều.
Những câu nói của anh trước khi chia tay luôn làm em đau nhói mỗi khi nghĩ lại “Em không lỡ đánh mất người anh trai kết nghĩa nhưng em lỡ đánh mất anh, người yêu em nhiều và luôn quan tâm đến em ư? Cuộc sống sau này của em cần anh chứ cần gì người anh đó vậy mà em lỡ chia tay anh chỉ chỉ vì người anh đó ư? Em đã coi tình cảm anh em hơn cả tình yêu của chúng ta”. Em đã rất sai khi làm như vậy. Em rất buồn anh ạ.
Em biết dù em có muôn ngàn lần mong anh tha thứ và hiểu cho em thì anh vẫn ra đi để tìm lại những phút giây bình yên trước đây khi mà chưa gặp em, chưa có em và chưa yêu em. Viết ra những dòng tâm sự này em không mong anh quay lại vì như thế là anh đã lừa dối lòng mình, lừa dối em vì giờ anh không còn yêu em như ngày xưa và em biết “bát nước đã hất đi thì khó mà đầy trở lại” được, nhưng em mong anh hiểu em đã yêu anh bằng một tình yêu thật lòng như thế nào? Em đã yêu trọn con tim mình. Tình yêu đó gắn liền với bao ước mơ, hoài bão, bao kỷ niệm mà chúng ta đã có. Chính vì thế mà em không thể quên được anh. Hãy hiểu cho em!
Nhưng anh đã quên, đã quên tất cả phải không? Nước mắt em cứ tuôn trào không sao ngăn nổi mỗi khi nghĩ như vậy. Từng câu anh nói như hàng ngàn mũi kim đâm vào tim em. Anh bắt em phải thờ ơ, hờ hững với anh. Anh bắt em phải quên đi những gì đã thuộc về chúng ta, nhưng em sao có thể làm được khi trái tim em vẫn luôn hướng về anh, vẫn yêu anh rất nhiều. Em ngậm ngùi gọi điện thoại cho anh thì anh tắt máy, anh không nhấc máy khi số điện thoại của em hiện lên trên máy anh. Anh đã quên em thật sao?
Anh thật tàn nhẫn, thật ích kỷ khi chỉ nghĩ đến anh mà không cho em thêm một cơ hội nào, một lời giải thích nào. Anh quên thật nhanh nhưng làm sao em làm được điều đó, em cũng muốn quên anh, nhưng em không thể làm được. Em không thể bắt trái tim mình thôi nghĩ về anh, em không thể thôi khóc mỗi đêm khi nghĩ mình không còn anh bên cạnh. Lúc này những kỷ niệm ngày nào lại tràn về, em thổn thức một mình liệu anh có biết không?
Không, anh không biết vì anh đã quên em thật rồi. Em lặng lẽ một mình từ khi anh nói chia tay, anh đã thả tay em khi đến ngã ba và anh đã chọn con đường hạnh phúc cho mình mà không có em. Em tôn trọng sự lựa chọn của anh và cũng vì bản thân mình bởi em không muốn níu kéo một người đã không còn yêu em. Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã mang đến cho em, cảm ơn anh đã cho em hiểu được thế nào là giấc mộng tình yêu, vị mặn của nước mắt, vị chua của lời nói và vị chát của nụ hôn.
Anh đã nói là yêu duy nhất một mình em, sẽ mãi mãi bên em và luôn cần có em... Nhưng đó chỉ là khi yêu em mà thôi. Khi không còn yêu nữa thì những cái đó chỉ là quá khứ. Em không biết phải làm gì để níu giữ anh, nhưng có lẽ là không nên níu giữ một cái gì không còn là của mình phải không anh?
Hôm nay xem lại những bức hình của anh làm em nhớ anh nhiều lắm, nhưng đó chỉ là cảm giác nhất thời thôi anh nhỉ? Có những người gặp rồi không thể quên và anh là một người như vậy đó. Em chưa gặp được ai yêu em nhiều như anh và cũng chưa có ai em yêu nhiều như yêu anh cả. Đó là một tình yêu đặc biệt phải không anh?
Bây giờ anh ra sao rồi nhỉ? Em muốn biết về cuộc sống của anh, tình yêu của anh và việc học hành của anh. Nhưng anh không trả lời bất cứ một câu hỏi nào của em. Điều này làm em rất buồn. Dù em cứ nghĩ mình không mong đợi điều gì từ phía anh, nhưng thật lòng em rất muốn biết.
Với em, anh từng là một phần của cuộc sống, khi mất anh rồi cuộc sống của em luôn có một chỗ hổng, nhưng em sẽ mãi luôn yêu quý anh, luôn tôn trọng anh và chẳng bao giờ có thể ghét anh được. Đến giờ em vẫn không thể hiểu nổi được tại sao anh ghét em đến vậy? Tại sao anh đối xử với em như vậy? Tại sao anh cứ mãi im lặng không nói với em một lời nào hết? Anh có biết là em nhớ anh đến thế nào không? Tại sao anh không cho em một cơ hội? Em gọi điện thoại thì anh không nghe, nhắn tin thì vẫn mãi chỉ là sự im lắng, sự im lặng đáng sợ.
Anh à, em vẫn chưa tin là mình đã mất anh. Em đã khóc, khóc rất nhiều, khóc vì em đã quá yêu anh, khóc cho cuộc tình ngắn ngủi của chúng ta. Cảm giác khi không có anh bên cạnh thật là kinh khủng. Em đã quá hụt hẫng, em phải làm gì đây khi trái tim mình bị xé nát, em đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, mất hết tự tin vào bản thân. Em đã tỏ ra mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn để sống và để nghĩ về anh.
Từ khi xa nhau em dường như mất hẳn khái niệm yêu và chấp nhận yêu thương một người khác là bởi những ngày tháng bên anh đã ăn sâu vào tâm trí, vào con tim em. Khung cảnh, con đường, những lời nói yêu thương cùng những nụ hôn ngọt ngào... Em nhớ nhiều lắm! Trước đây là tâm trạng của một người con gái đang yêu và hạnh phúc thực sự. Còn giờ đây là sự hối tiếc, sự tiếc nuối khôn nguôi, xót xa về những phút giây mình từng bên nhau...
Anh à, có lúc nào anh nhớ về em không? Anh đã nói không còn yêu em, không muốn nhìn thấy em nữa. Em đã khóc rất nhiều và khờ dại chờ sự ban ơn của tình yêu. Biết đâu anh sẽ quay lại bởi rất nhiều người đã nói với em “nếu người ấy thực sự yêu bạn thì nhất định sẽ tha thứ cho bạn và quay về vời bạn”. Em đã nuôi hy vọng và chờ đợi anh. 1 tuần, 2 tuần, 3 tuần rồi 1 tháng vẫn không thấy anh đâu. Em buồn và tuyệt vọng vô cùng.
Mà thôi, day dứt để làm gì, để con tim thêm nhói đau và nuối tiếc. Dù xa và mãi mãi xa nhau, nhưng yêu thương, kỷ niệm và những nụ hôn ngọt ngào... em sẽ luôn nhớ. Dù cảm ơn nghìn lần nhưng em nghĩ vẫn là chưa đủ. Anh đã mang đến cho em một thế giới diệu kỳ, đã cho em có được cảm giác yêu và được yêu. Điều mà chưa ai làm được và cũng chẳng còn thế giới nào đẹp hơn thế với em trong những ngày tháng sau này.
Từ giờ em sẽ đi trên con đường của em, không còn là con đường chúng mình từng đi chung, cũng không còn những phút giây hạnh phúc nữa. Không còn gì cả. Nhưng chừng ấy thôi cũng đủ để em không hối tiếc về những gì đã qua. Có chăng em tiếc vì mình không cùng nhau đi hết con đường mà ta đã chọn, tiếc là đã để anh xa em, tiếc là em không giữ được anh...
Đã bao lần em tự hỏi sao yêu anh nhiều đến thế? Mỗi buổi sáng thức dậy hình bóng xuất hiện đầu tiên trong đầu là anh, dù đó là chuyện buồn hay vui, nhưng anh vẫn là người đầu tiên xuất hiện. Đã bao lần em tự nhủ quên, nhưng chưa bao giờ em làm được điều đó. Em không ân hận vì đã yêu anh nhưng em trách mình tại sao không giữ nổi trái tim anh. Rồi một ngày nào đó em sẽ phải chấp nhận thực tế, một thực tế đau đớn là không còn chồng bên cạnh.
Tình yêu mà em có được từ trái tim em cũng thật bất ngờ và mãnh liệt. Em không thể tin nổi mình lại có được những phút giây hạnh phúc đến vậy. Dù em biết rằng đánh đổi với nó là những tháng ngày em phải xa anh, những giọt nước mắt mà bao đêm em đã khóc...
Anh biết không, giờ đây mỗi giây phút nhìn lại, mỗi giây phút nhớ về anh, em lại thấy trong em hiện lên tất cả từ hình bóng và nụ cười mà anh đã dành cho em. Anh à, em vẫn yêu anh như ngày nào, vẫn có anh trong những giấc mơ khi em bước vào giấc ngủ. Chỉ một điều giờ đây em mãi không thể có được nữa đó là nụ hôn nồng ấm của anh, những ngày tháng hạnh phúc được sánh bước cùng anh.
Anh thân yêu! Khi đã xa anh thật rồi, khi em đã không còn là người duy nhất trong trái tim anh, em đã chết lặng, chắc anh không thể hiểu được điều đó. Nhưng anh đang sống trong tự do, vui vẻ nên giờ em có nói gì đi nữa thì cũng chỉ là thừa. Em biết thế là yếu đuối, là không bản lĩnh nhưng lúc này tình cảm đã thắng lý trí mất rồi, em thấy mình bất lực quá. Xa anh em mới thấy mất đi một cái gì đó lớn hơn cả cuộc sống của em. Dù vậy em vẫn nhớ anh và cảm ơn anh nhiều lắm.
Giờ đây em vẫn là em, vẫn một trái tim nồng ấm và một tình yêu mãi dành cho anh, nhưng chỉ là tình yêu ấp ủ trong lòng em mà thôi, chỉ là kỷ niệm mà em mãi trân trọng. Có lẽ duyên trời đã đưa anh đến bên em bất ngờ và yêu em rất nhiều, nhưng lại đưa anh ra khỏi vòng tay, cuộc đời em một cách nhanh chóng.
Một tháng xa nhau thôi nhưng với em nó dài hơn bất cứ đơn vị thời gian nào. Em chưa được gặp lại anh, chưa được nhìn thấy nụ cười quen thuộc của anh và... Lúc này em chỉ biết cầu chúc cho anh mãi hạnh phúc, cầu mong cho anh mãi có niềm vui bên người thân, bên bạn bè và nhất là bên người mình yêu.
Em sẽ không nhắc đến quá khứ tình yêu của chúng ta nữa vì em biết có kể hết đêm nay, có viết hàng triệu trang giấy cũng không thể hết được. Và có thể nhắc lại lúc này cũng vô nghĩa vì giờ tất cả đã trở thành kỷ niệm, dù rằng những kỷ niệm đó vẫn nhức nhối trong tim em, vẫn hiện về những lúc em vui hay buồn, những lúc em chỉ có một mình. Tất cả lại chỉ mới như ngày hôm qua, như một giấc mơ ngọt ngào.
Mỗi ngày vẫn cứ qua đi, bên em không còn anh nữa, cuộc sống của em không còn có anh bên cạnh nữa, nhưng em vẫn luôn cảm thấy anh rất gần, bởi vì trong em vẫn nuôi dưỡng tình yêu dành cho anh. Từ ngày anh ra đi trái tim em, tâm hồn em vẫn dành trọn riêng mình anh.
Hôm nay ngồi đây viết lên những dòng tâm sự này em nhớ anh rất nhiều và cũng đã khóc rất nhiều, nhưng chắc đây là lần em khóc cuối cùng vì nhớ anh, khóc vì chúng ta chia tay, khóc cho tình yêu của chúng ta “khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ... lối đi nào cho em em đi tìm một cơn mưa, lối đi nào cho anh anh đi tìm hạnh phúc riêng. Bờ cát vẫn chờ con sóng dẫu biết sóng bây giờ xa lắm. Ngồi gấp những vì sao ước chúc anh được hạnh phúc... Thôi nhé anh từ đây em chôn vào sâu trái tim bóng hình anh”.
Giờ em chỉ có thể đứng ở xa nhìn anh. Không có em bên cạnh nữa, anh hãy nghĩ cho bản thân mình nhiều hơn anh nhé! Em tin rồi anh sẽ gặp được người con gái tốt hơn em nhiều. Người ấy sẽ mang đến cho anh những hạnh phúc mà em không mang đến cho anh được và mong người ấy sẽ yêu anh như em từng yêu anh...
Cảm ơn anh rất nhiều đã cho em được sống trong hạnh phúc của tình yêu, trong những niềm vui mà anh đã mang đến cho em trong suốt thời gian qua. Em sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc đẹp ấy.
Cho em được gọi anh một lần cuối nhé! Anh yêu! Anh hãy nhớ rằng có một người luôn dõi theo anh và cầu chúc cho anh được hạnh phúc nhé!
Tạm biệt anh,
Người yêu dấu!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)