To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cú lừa tình ngoạn mục của người đàn ông hai vợ
nh không chỉ có một vợ, anh vẫn đang sống chung với vợ hai và tôi cùng một lúc. Hóa ra tôi chỉ là “rau sạch” của anh. Anh chỉ dùng tôi tạm bợ trong những ngày tháng anh và vợ giận hờn nhau.
Tôi là phụ nữ đã qua một lần đò, chính sự trở ngại đó đã khiến tôi đóng cửa lòng mình lại, tôi không muốn phải đau thêm một lần nữa, hay đúng hơn là tôi sợ mình mất luôn một chút niềm tin còn lại vào cuộc đời này. Nhưng rồi sau hơn 5 năm sống độc thân, tôi đã mở lòng mình cho một người đàn ông mà tôi cho là số phận mình may mắn mới gặp được anh. Anh từng có vợ, họ cưới nhau vì cái nghĩa, không có hôn thú, và giờ thì họ không còn sống với nhau nữa. Cô ta đã về nhà ba mẹ ruột sống, anh nói với tôi như vậy.
Tôi có tìm hiểu và thấy điều anh nói là hoàn toàn đúng. Anh hiểu và sẵn sàng chấp nhận hoàn cảnh của tôi. Anh hứa yêu thương con gái tôi, mong muốn sống bên tôi trọn đời. Anh khiến tôi vô cùng hạnh phúc và biết ơn anh. Tôi yêu và hoàn toàn tin anh, không hề nghi ngờ, vì hầu như khi nào tôi gọi điện anh cũng bắt máy. Buổi tối chúng tôi cũng trò chuyện qua điện thoại, chỉ có điều anh luôn nói ngắn, nói ít vì anh có lý do: cả ngày làm mệt, nên anh cần phải ngủ sớm, có hôm mới 8h tối anh đã tắt máy đi ngủ.
Tôi làm việc nhà nước, anh làm kinh doanh, có công ty riêng, một tuần chúng tôi gặp nhau 1-2 lần, không có ấn định phải vào ngày nào. Anh đến nhà ba má, đón tôi đi chơi. Chúng tôi cứ thế hạnh phúc bên nhau suốt 2 năm. Các bạn sẽ hỏi còn anh và cô vợ kia? Tôi có đề nghị anh giải quyết dứt điểm cho xong rồi chúng tôi mới có thể tiếp tục được, nếu không tôi sẽ rút lui, vì không thể sống không danh phận như vậy được.
Đương nhiên là anh hứa, xin cho anh sau một năm sẽ giải quyết. Một năm, rồi hai năm, tôi vẫn chờ anh. Lần này thì anh nói ba mẹ không đồng ý, vì ông bà cũng lớn tuổi, muốn anh và vợ hàn gắn lại để sinh cháu cho ông bà. Nếu không thì ông bà tạo áp lực cho anh rất nhiều, nào là tăng hạ huyết áp, đau đầu, nhập viện khiến anh phải lo lắng, sợ hãi. Tôi phải làm sao đây? Tôi sao có thể để anh bất hiếu với cha mẹ anh được.
Tôi đề nghị anh quay về với vợ nhưng chính anh là người không đồng ý. Anh nói rằng anh và vợ không hợp, không thể gần gũi nhau được. Nghe mà thương anh quá phải không các bạn? Thế là chúng tôi lại tiếp tục, tôi cũng không đề nghị anh về chuyện vợ cũ nữa, chỉ âm thầm chờ đợi quyết định của anh, chờ một ngày chúng tôi về chung một nhà.
Trong quá trình yêu nhau, càng ngày tôi càng nhận ra sự thờ ơ, vô tâm của anh, nhưng tôi lại tặc lưỡi cho qua, vì nghĩ rằng người đàn ông kinh doanh mà, nên không có nhiều thời gian để ý những điều nhỏ nhặt. Anh cũng không để ý tới cảm xúc của tôi, không nhận ra tôi đang buồn, không biết tôi làm vất vả, chưa bao giờ đi đón con gái giùm cho tôi, chưa bao giờ mang áo mưa hay đón tôi cho dù trời có mưa bão, chưa bao giờ ghen tuông hay nghi ngờ tôi, cũng chưa bao giờ biết lo lắng khi tôi đi đâu về khuya.
Có lần do giận nhau, tôi đã gọi cho anh và đứng chờ anh ngoài đường từ 8h tối tới 11h khuya, nhưng anh vẫn không ra gặp, và hôm sau tôi hỏi thì mới giải thích rằng anh ngủ. Có lần tôi chợt thèm ăn hải sản, đi làm ra tôi rủ anh đi ăn, nhưng anh nói phải về nhà ăn cơm, mẹ anh đã nấu riêng cho bệnh đau đại tràng của anh. Tất cả những điều đó có đáng để tôi buồn, tôi giận anh không? Tôi đã rất buồn, tủi thân khi anh không làm những điều đó.
Trong máy điện thoại của anh cũng không hề có một số điện thoại nào của bạn bè, người thân của tôi, hay số điện thoại bàn của nhà tôi. Tôi có hỏi thì anh cười xòa: “Em có biến đi đâu thì cũng phải đi làm, anh tới cơ quan em là tìm ra em ngay mà, lo gì”. Tôi lại xí xóa cho anh, mặc dù rất tủi thân. Tôi thèm có cái cảm giác được anh chạy đi tìm tôi, thèm được thấy anh nổi giận, ghen tuông để tôi thấy rằng mình còn có tí giá trị với anh. Tôi nhận thấy tất cả tình cảm của anh dành cho tôi dường như có điều gì đó chưa trọn vẹn, nhưng tôi vẫn cho mình thêm thời gian để hiểu và yêu anh hơn.
Những lời anh hứa hẹn hình như càng ngày càng xa vời. Tôi nhận ra điều đó khi tình cảm của chúng tôi cũng kéo dài hơn 2 năm. Anh cũng chưa bao giờ có biểu hiện quan tâm chứ tôi chưa nói đến yêu thương con gái hay những người thân quanh tôi. Một năm, anh đặt chân vào nhà cha mẹ tôi một lần vào dịp Tết, còn lại là anh đến trước cổng nhà và tôi đi ra. Suy nghĩ và quyết định sẽ nói chuyện với anh, mong anh biết quan tâm hơn. Nếu không, chúng tôi nên xa nhau một thời gian, bởi đối với anh, tôi có ý nghĩa gì đâu.
Anh xin lỗi, rồi làm lành, cứ mấy bận như thế. Tôi thật sự mệt mỏi. Tôi đã cho anh quá nhiều cơ hội, nếu yêu và cần tôi, anh sẽ phải cho tôi câu trả lời. Đằng này anh chỉ làm lành bằng những lần rủ tôi đi ăn, đi mua sắm cái này cái kia, anh còn kêu buồn, kêu chán khi tôi tránh mặt anh. Tuyệt nhiên không hề đã động gì đến việc phải giải quyết cho dứt điểm nguồn gốc của sự mâu thuẫn giữa chúng tôi.
Tôi đã cố gắng nói chuyện với anh, còn anh chỉ ậm ừ qua loa với thái độ thiếu tôn trọng và cợt nhả, cho rằng tôi rắc rối, là ngòi nổ. Rồi tôi cũng mạnh mẽ ra quyết định cho mình. Tôi nhắn tin cho anh và đề nghị nên xa nhau để suy nghĩ lại, anh lại làm lành, nhưng với tôi không còn ý nghĩa nữa. Đúng một tuần sau khi nhắn tin cho anh, tôi bắt gặp anh nắm tay, ôm eo một người phụ nữ đi qua đường. Tôi thấy anh mà không tin vào mắt mình, không tin đó là dáng dấp quá quen thuộc của anh.
Tôi cũng nhận ra cô ta, vì có lần tôi nhìn thấy cô ta bước ra từ xe của anh, nhưng tối về anh giải thích rằng anh chở nhân viên đi tiếp khách. Tôi đã tin anh. Trời xui đất khiến thế nào tôi lại chạy xe đến trước mặt anh và hỏi anh về cô gái kia. Vì tôi thấy mức độ tình cảm như vậy thì không thể mới quen nhau chỉ sau một tuần xa tôi mà anh đã có hành động như vậy được. Tôi không tin vào tai mình khi nghe cô kia tự giới thiệu là vợ của anh, đã 5 năm nay rồi.
Tôi đau đớn hơn khi anh cũng thừa nhận điều đó. Hóa ra cô nhân viên kia chính là vợ anh, họ cùng làm trong công ty của anh. Vậy tôi là gì của anh trong hơn 2 năm qua? Thế những lúc anh ở bên tôi thì cô vợ kia ở đâu? Rồi những lúc anh nhắn tin cho tôi vào buổi tối, thì cô kia làm gì? Cô ta có biết chồng mình ăn ở với người khác suốt hơn 2 năm không?
Tôi nhớ có nghe anh lý nhí giải thích điều gì đó như là do 2 vợ chồng hục hặc nhau nên anh dành thời gian tìm hiểu tôi, giờ thấy không hợp với tôi nên quay lại với vợ, vợ chồng mà, có lúc này lúc khác. Hoang mang, uất ức, đau đớn, nhất là khi anh thú nhận đây là cô vợ thứ hai, còn cô mà anh kể ở đoạn đầu là cô vợ đầu tiên.
Tôi đau thắt tim, thương thân mình, tôi không đứng ở chỗ đó nữa, nơi cả 2 vợ chồng họ đang bào chữa cho nhau. Cô vợ thì bảo tôi phải hứa nhả anh ấy ra, bắt anh hứa không được tiếp tục với tôi. Tôi bắt gặp anh lừa dối tôi mà cứ như đang bị vợ anh bắt gặp, đánh ghen. Nhục nhã, ê chề! Tôi quay xe bỏ chạy thục mạng, mong nhanh chóng thoát ra cái không khí nồng nặc sự lừa dối kinh sợ đó. Thế cũng đã quá đủ cho một sự thật phải không anh?
Anh diễn kịch xuất sắc, tài tình trong một thời gian quá dài, mà nào có phải tôi ngu ngốc gì cho cam. Anh cũng đưa tôi về nhà anh chơi dịp Tết, mẹ anh cũng chẳng có biểu hiện gì. Anh cùng tôi đi trước đám đông, như một người đàn ông tự do. Anh tạo dựng lòng tin rất giỏi, che đậy cũng quá tài tình. Đến bây giờ tôi cũng không biết rằng mình đã mang tội lỗi gì với anh mà anh lại dành cho tôi sự ưu ái đặc biệt, cho tôi biết quá nhiều sự thật cùng một lúc như vậy.
Anh không chỉ có một vợ, anh vẫn đang sống chung với vợ hai, và tôi cùng một lúc. Hóa ra tôi chỉ là “rau sạch” của anh. Hóa ra anh chỉ dùng tôi tạm bợ trong những ngày tháng anh và vợ giận hờn nhau. Vậy là anh đâu có thiếu thốn tình cảm gì đâu. Giận vợ, anh ở cùng tôi, và giờ giận tôi, anh quay về với vợ. Vậy người đàn bà đã gọi vào số di động của tôi thời gian đầu tôi mới quen anh là cô nào?
Anh bảo không sống chung sao cô ta lục máy anh, tìm cho ra số di động của tôi được? Rồi vợ thứ hai này cưới lúc nào mà cô vợ thứ nhất vẫn còn ghen với tôi? Đau đớn, vụn vỡ. Tôi còn bị vợ anh giáng 2 nắm đấm vào mặt khi tôi giơ tay lên tát thẳng vào mặt anh trước khi quay đi. Tôi hứng chịu 2 nắm đấm ấy mà như bừng tỉnh cơn mê. Tôi là nạn nhân suốt quãng thời gian quá dài để rồi cuối cùng bị quy vào tội cướp chồng người.
Tôi tát anh, tát người mà tôi đã yêu, đang yêu và sẽ yêu bằng cái tát yếu ớt, nhưng cái tát ấy có chạm tới mặt anh đâu, vì anh đã giơ tay ra đỡ đòn. Anh đứng đó để cho vợ đấm tôi. Mắt ráo hoảnh, tôi quay xe chạy như điên sao cho thoát khỏi cặp vợ chồng đó. Chắc vợ chồng anh cũng cười tội nghiệp cho tôi lắm, ai bảo tôi ngu ngốc thì giờ đây tôi phải gánh chịu. Tôi sợ anh! Chưa bao giờ trong tôi lại sụp đổ như đêm ấy. Tôi gọi đó là cú lừa ngoạn mục.
Chuyện vẫn còn các bạn ạ. Vợ anh hôm sau đã tất tả lên cơ quan, nơi tôi làm việc và nói rằng tôi là người đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Tôi không bất ngờ vì biết cô ta sẽ làm điều mà cô ta cho là cần làm để hạ nhục tôi. Tôi không còn gì để mất nữa, danh dự, tự trọng, niềm tin, sự đánh giá tốt đẹp mà mọi người đang dành cho tôi, niềm tin và hy vọng của cha mẹ dành cho tôi.
Các bạn đọc đến đây rồi sẽ có ý kiến đa chiều, tôi biết, nhưng tôi không xin lời khuyên từ các bạn, bởi hơn bao giờ hết, tôi biết từ nay mình sẽ phải làm gì. Tôi chỉ viết ra để các bạn, nhất là các quý ông, xin hãy biết sống có tình người hơn, đừng nỡ đối xử nhẫn tâm với người mà các anh đã gần gũi một thời gian dài như vậy. Nếu nhân đạo hơn, các anh hãy nói sự thật sớm hơn để những người phụ nữ như chúng tôi, ít ra còn có niềm tin rằng đàn ông không phải ai cũng thất đức như vậy.
Chuyện của tôi vừa xảy ra thôi, đến giờ, khi ngồi viết những dòng này, vết thâm bầm trên mặt tôi cũng còn nhức nhối. Anh cũng biến mất luôn từ đêm đó, không một lời xin tôi tha thứ. Tôi đau lắm. Nhưng cái đau nhức trên gương mặt thì rồi cũng sẽ tan nhanh, còn vết thương lòng của tôi, liệu có liền sẹo được không?
Liên
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)