Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Có lẽ nào chồng không hề yêu tôi
àng đêm, tôi chờ đợi một cái ôm của chồng, thèm được thủ thỉ bên tai anh, còn anh cứ đặt lưng xuống là ngáy ngon lành, hoặc những khi không ngủ được lại nằm trằn trọc.
Tôi 33 tuổi, chồng hơn 4 tuổi, chúng tôi kết hôn đã hơn 3 năm. Cách đây gần 4 năm, tôi quen anh khi tâm trạng đang cô đơn và buồn bã vì mối tình đơn phương nhiểu năm. Anh đến bất ngờ và mãnh liệt khiến tôi như quên hết mọi muộn phiền. Sau lần gặp nhau đầu tiên chúng tôi như đã trở thành người yêu của nhau, quyến luyến không rời.
Tôi có ngoại hình bình thường nhưng anh bảo tôi đã hớp hồn anh ngay từ lần đầu gặp gỡ vì sự ngoan hiền. Anh cao to, nam tính nhưng điều làm tôi nhanh chóng tiếp nhận tình cảm của anh là sự chín chắn, sâu sắc và hơn hết là anh tỏ ra yêu thương tôi. Anh sống đơn giản, không hề biết lãng mạn, chưa bao giờ biết tặng tôi một cành hoa hay món quà cho tươm tất, chưa từng biết dẫn tôi đi chơi hay tạo cho tôi những niềm vui bất ngờ.
Tôi cũng không quan trọng, hài lòng với mối tình đơn sơ của mình, chỉ cần anh yêu tôi, thế là đủ. Tôi không biết mình yêu anh bao nhiêu, chỉ thấy bị anh chi phối rất nhiều, cứ như bị anh cuốn đi trong cơn mộng. Quen nhau được nửa năm tôi có thai, chúng tôi kết hôn. Cũng cần nói thêm là để đến được với nhau, tôi đã phải vượt qua rất nhiều khó khăn và áp lực vì anh từng một lần đổ vỡ và có con, bố mẹ tôi không ủng hộ, cộng với nhiều vấn đề khác về tôn giáo, các mối quan hệ...
Cuối cùng tôi cũng vượt qua, hơn hết cảm thấy hạnh phúc vì được sống bên người yêu thương mình chân thành. Là phụ nữ, chẳng phải điều quan trọng nhất là tìm được người yêu mình và có một gia đình đầm ấm hay sao? Tôi nhận ra mình yêu anh rất nhiều, dù chúng tôi khác nhau nhiều về lối sống, suy nghĩ và cách ứng xử nên thường cãi vã, giận hờn. Tuy nhiên, tôi dần nhận ra tình cảm của anh dành cho mình không như tôi từng nghĩ. Anh không đến nỗi lăng nhăng ngoại tình nhưng dù mới cưới tôi, anh thường lên mạng tâm sự với các cô gái khi có chuyện buồn, rồi nói xấu tôi (tôi biết được trong một lần lén lấy nick và nói chuyện với cô ta). Tôi rất tổn thương vì nếu yêu thương tôi sẽ không làm vậy.
Đó là chưa kể một lần anh uống say tôi còn phát hiện anh chat với một cô gái với những lời lẽ nhạy cảm nữa. Một lần khác tôi thấy trong điện thoại anh nhiều tin nhắn dành cho một cô gái, nói anh yêu cô ấy bằng những lời lẽ tình cảm mãnh liệt như anh dành cho tôi lúc còn yêu nhau vậy, thậm chí hơn thế nữa.
Là vợ anh mà tôi chưa từng được nghe anh nói những câu tha thiết như vậy. Tôi thấy đau khổ vô cùng dù anh giải thích đó chỉ là những lời tán tỉnh qua đường. Trước nay trong mắt tôi anh là người sống thật và không thuộc tuýp đàn ông hay nói lời ong bướm. Anh dễ dàng bị người con gái khác thu hút như vậy nghĩa là trong lòng anh tôi chẳng là gì cả.
Một việc khác khiến tôi càng mất niềm tin vào tình cảm của anh là khi phát hiện trong thời gian chúng tôi đang yêu nhau có vẻ rất thắm thiết thì anh vẫn lên mạng làm quen với các cô gái. Tôi không lên án anh vì một khi chưa cưới nhau anh có quyền đi tìm người phụ nữ lý tưởng cho mình, nhưng điều đó cho thấy tình cảm thắm thiết mà tôi cảm nhận nơi anh trước đây chỉ là do tưởng tượng. Một người khá nghiêm túc như anh không thể vừa rất yêu một người lại vừa tìm kiếm thêm người khác. Tôi thấy thật cay đắng là sự thật anh không yêu mình.
Tôi sẽ chẳng nhớ những chuyện đó nếu như hiện tại sống hạnh phúc với anh, nhưng thực tế bản thân đang cảm thấy héo hon trong ngôi nhà của mình vì sự lạnh nhạt của anh. Anh là người có trách nhiệm, hàng tháng lĩnh lương giữ lại ít tiền xài rồi đưa hết cho tôi để trang trải trong nhà và lo cho con. Những lúc vợ chồng vui vẻ anh cũng phụ chăm con và làm việc nhà đôi chút, còn về tình cảm rất nhạt nhẽo. Dù mới cưới nhau chưa lâu nhưng tôi cảm thấy như sống với nhau vì trách nhiệm. Tôi không cần anh phải lãng mạn, biết nói những lời ngọt ngào hay mua cho tôi những món ngon hoặc bất cứ thứ gì, nhưng anh chẳng bao giờ thể hiện tình cảm hay sự quan tâm đối với tôi dù là một cử chỉ nhỏ nhặt.
Nếu như khi yêu nhau anh luôn tỏ ra rất ham muốn gần gũi thì bây giờ anh chẳng buồn đụng đến tôi. Nếu có đòi hỏi anh cũng đáp ứng nhưng chẳng lẽ là phụ nữ tôi cứ phải chủ động trong chuyện ấy? Vả lại điều quan trọng với tôi không phải nhu cầu sinh lý mà là nhu cầu tình cảm, muốn được chồng ôm ấp yêu thương. Nếu anh không muốn thì còn ý nghĩa gì nữa.
Hàng đêm, tôi chờ đợi một cái ôm của chồng, thèm được thủ thỉ bên tai anh, còn anh cứ đặt lưng xuống là ngáy ngon lành, hoặc những khi không ngủ được lại nằm trằn trọc, lên mạng chơi cờ hoặc đi lòng vòng trong nhà, tuyệt nhiên không muốn đụng vào tôi. Nhiều đêm nằm suy nghĩ, tôi thấy buồn tủi, khóc, anh cũng chẳng quan tâm đến, miễn sao không phiền đến anh, tôi có khóc cả đêm anh cũng mặc kệ.
Tôi không biết mình đã làm gì để đến nông nỗi này, chỉ có thể hiểu là vì chồng không còn yêu tôi, hay có thể là chưa từng yêu. Tôi biết tính anh, vốn là người tình cảm, với ba mẹ anh chị em anh rất yêu thương, còn ai anh không thích thì cũng rất rõ ràng. Tôi không có thói quen kể chuyện của mình, cũng không muốn nói ra những điều không hay về chồng, nhưng thực sự giờ đây cảm thấy rất bế tắc và mệt mỏi với cuộc hôn nhân này. Tôi không bỏ chồng và anh cũng không có lý do để bỏ tôi, nhưng tôi không biết sẽ tiếp tục sống như thế nào trong tình cảnh này. Hãy chia sẻ cùng tôi với, chân thành cảm ơn.
Hân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)