There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cô ấy và em
ô ấy bảo sẽ không bao giờ về quê tôi, vì một lần cô ấy mua mực khô bị thiếu kg ở Sầm Sơn. Em bảo nhất định sẽ về thăm quê tôi, vì em yêu vẻ đẹp của biển Sầm Sơn có bãi cát trải dài và núi non trùng điệp.
From: lee
Sent: Thursday, August 20, 2009 11:33 AM
Cô ấy và em, 2 năm và 20 ngày
Tôi từng quen cô ấy qua website kết bạn và yêu cô ấy trong 2 năm. Tôi tình cờ quen và yêu em mới được 20 ngày.
Cô ấy bảo sẽ không bao giờ về quê tôi, vì một lần cô ấy mua mực khô bị thiếu kg ở Sầm Sơn. Em bảo nhất định sẽ về thăm quê tôi, vì em yêu vẻ đẹp của biển Sầm Sơn có bãi cát trải dài và núi non trùng điệp.
Khi biết tôi đang uống beer với bạn, cô ấy bảo: “Chúc vui vẻ và khi nào về thì báo lại”. Em thì nhắn tin: “Anh tụ tập uống ít thôi, gan nhiễm mỡ, lát em gọi tiếp cho anh và khi nào về thì nhắn ngay lại với em”.
Đã hàng trăm lần tôi đưa cô ấy về đầu ngõ nhà ông bà, nơi cô ấy đang ở, nhưng mới chỉ 2 lần tôi được mời vào nhà và chưa bao giờ tôi được giới thiệu với bạn bè, ông bà, người thân của cô ấy. Tôi mới đưa em về nhà chưa đến một chục lần, nhưng lần nào em cũng lịch sự mời tôi vào nhà, hoặc rót nước mời tôi uống, em giới thiệu tôi với em trai, chị gái, và tôi được tiếp đón rất nồng hậu, chân thành, ấm áp.
Cũng hàng trăm lần đó, sau khi đưa cô ấy về đầu ngõ, cô ấy chỉ vẫy tay chào và quay mặt bước thẳng vào nhà. Em đứng nhìn theo tôi cho đến khi bóng tôi đi khuất cuối ngõ rồi em mới chịu vào nhà.
Sau mỗi lần tôi đưa cô ấy về, và đi thẳng về nhà, chưa thấy khi nào cô ấy chủ động nhắn tin hỏi xem tôi đã về nhà chưa, có an toàn không. Em lần nào tạm biệt ở ngõ cũng dặn: "Anh đi đường cẩn thận, đi chậm thôi, về nhà thì nhắn lại cho em”, và em ước lượng đúng khoảng thời gian tôi đi về đến nhà, em gọi điện hỏi xem tôi đi về có an toàn không, đi đường có bụi không.
Cô ấy đi chơi với tôi những ngày cuối tuần, cặp kè bên tôi suốt cả tuần. Em và tôi lúc nào cũng mong gặp nhau và lúc nào cũng thấy nhớ nhau, cho dù có những lúc gặp nhau mấy phút giữa trưa nắng cũng thấy hạnh phúc lắm rồi.
Cô ấy không yêu thiên nhiên, không thích động vật, cô chỉ thích những gì hiện đại xa hoa tráng lệ. Em và tôi đều yêu thiên nhiên, yêu vật nuôi, và yêu làng quê yên bình của chúng tôi.
Hai năm như là một đôi yêu nhau, cô ấy chưa bao giờ nhớ tới sinh nhật tôi và tặng quà, mặc dù những thông tin đó nằm trong profile của tôi mà cô ấy đã có. Cô ấy cũng chưa bao giờ nhớ được tên em trai tôi và căn nhà trọ tồi tàn của tôi cô ấy cũng chưa từng bước chân vào lần thứ hai. Em tự tìm ngày sinh nhật tôi, tự xem tử vi cho tôi, em tự hỏi tên và gửi quà làm quen chào hỏi em trai tôi.
Tôi đi khám bệnh định kỳ cùng cơ quan, một tuần sau có kết quả, nhưng đến một tuần sau nữa cô ấy mới hỏi xem tình hình kết quả đó như thế nào. Em nhắn tin trong lúc tôi tỏ ra nhút nhát chờ lấy máu xét nghiệm: “Anh TT của em ơi! Cố lên, dũng cảm, không sợ… lấy máu là việc nhỏ. Ngoan, khỏe em sẽ thưởng quà”.
Khi nói chuyện với cô ấy, bao giờ câu chuyện cũng xoay quanh công việc của cô, làm thế nào để ký được nhiều hợp đồng, xích mích giữa các đồng nghiệp, rồi chuyện quần áo, xe cộ… nhàm chán và một lúc thì hết chuyện. Cô ấy rất ít khi tỏ ra vui vẻ khi tôi thể hiện khả năng hài hước của mình. Khi đi chơi với em, chúng tôi nói chuyện gia đình, tương lai, cuộc sống, dường như muốn nói mãi không thôi và thời gian như trôi nhanh không ngờ được.
Cô ấy luôn dò hỏi tôi xem thu nhập một tháng bao nhiêu, xem nếu lấy tôi về làm chồng thì tôi có đủ sức chu cấp cho cuộc sống của cô ta không. Còn em thì thầm vào tai tôi: “Chúng mình hạnh phúc khi có nhau”.
Khi cô ấy nhớ tôi, muốn đi đâu đó với tôi, cô ấy không cần quan tâm xem tôi có bận, có mệt hay không. Bắt tội tôi bằng được. Em luôn ân cần hỏi han tôi, rồi sau đó mới đề xuất chúng mình gặp nhau
Tôi nhớ cô ấy, đội mưa đến đầu ngõ và gọi điện cho cô ấy, cô ấy đang đi chơi với đám bạn, không thèm nghe máy, rồi tắt máy, tôi nhục nhã lủi thủi đi về. Sáng hôm sau cô ấy mắng mỏ tôi làm phiền và xâm phạm đời tư của cô ta. Hà Nội trời âm u, sắp có bão, em nhắn tin bảo: “Ông trời đang nhe nanh dọa anh đấy, anh dám đến với em không, em đợi anh. Nhớ anh”. Dù mưa bão cấp 12+1, cũng không cản được tôi tối hôm đó.
Cô ấy và em thật sự khác biệt và còn nhiều, rất nhiều điều khác biệt mà tôi không thể kể hết ra đây.
Vậy mà, tôi đã tự nhủ, phải hết lòng với người mình yêu, phải yêu bằng trái tim, dù chân có phải giẫm lên gai cũng không được bỏ cuộc. Hai năm qua, thực sự tôi đã hết mình yêu cô ấy và để rồi cuối cũng khi cô ta nói rằng: “Em rất tiếc, lý trí em yêu anh còn trái tim thì không”. Ngày đó tôi hoàn toàn suy sụp, khi tôi gượng dậy được, tôi đi làm từ thiện, đi tập thể thao, đi thăm bạn bè, người thân, họ hàng.
Và tình cờ tôi đã gặp em, chính em mới là tương lai, hạnh phúc của tôi. Con thuyền tình của tôi đã trải qua nhiều sóng gió, bão tố, vượt kình ngư, thác ghềnh, rồi cuối cùng nó cũng đã tìm được bến yêu thương. Tôi đã phải thốt lên rằng: “Trước đây em ở đâu mà anh không tìm ra nhỉ?”. Xin cảm ơn trời Phật đã đem em tới cho tôi, bây giờ tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Trong các bạn, tôi dám chắc rằng có rất rất nhiều người từng trải qua tình cảnh hai năm như tôi, hoặc ít ra cũng gần giống như tôi. Xét một khía cạnh nào đó thì “yêu bằng cả trái tim và hết lòng với người mình yêu” và “yêu một cách mù quáng và bị lợi dụng” có biểu hiện và hậu quả gần giống nhau đấy các bạn ạ. Các bạn hãy tỉnh táo và mạnh mẽ rũ bỏ những gì không thuộc về mình, để bước tiếp trên con đường đi tìm tình yêu đích thực của mình các bạn nhé.
Lee
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)