We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cán cân tình cảm của tôi không nghiêng về phía vợ
ia đình nhỏ của tôi nếu nhìn từ ngoài vào sẽ khối người mơ ước với 2 con, trai có, gái có, khỏe mạnh và xinh xắn. Nhưng tình cảm tôi dành cho người con gái đó lại quá lớn, thấy hụt hẫng khi đứng trước cảnh mất cô ấy.
Tôi sinh ra trong một gia đình điều kiện nhưng tuổi thơ không được gần bố mẹ nhiều vì bố mẹ đi lao động nước ngoài, tôi ở nhà với bà ngoại, bà khá nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cháu. Hết cấp 3 tôi sang nước ngoài cùng bố mẹ, một thời gian sau về nước và làm trong công ty của nhà có cổ phần nhưng tính tôi thích kinh doanh riêng, muốn mở cái gì đó cho riêng mình nên đã mở quán ăn. Tôi đã gặp người con gái đó trong khi đi mua sắm trang thiết bị phục vụ cho cửa hàng.
Em là kế toán bán hàng nội thất, lúc đầu gặp tôi cũng có ấn tượng rất tốt, từ ngoại hình cho tới cách giao tiếp. Tôi như người mất hồn, cứ ngồi nhìn em làm việc đến mức làm cho em ngại. Rồi tôi xin số điện thoại, em không cho nhưng ông chủ cửa hàng đã chỉ số của em để tôi ghi. Chiều hôm đó, hết giờ làm việc, tôi chủ động nhắn tin cho em, hỏi thăm công việc, nhà cửa, lúc đầu em còn trêu tôi “Cậu có biết tôi hơn cậu 8 cái bánh chưng không”. Thời gian sau lại còn nói “Nhà em đông người, chồng em đang ở trại cai nghiện”. Nghe thấy vậy tôi tin khối người chột dạ và nản, tôi cũng không phải ngoại lệ, cũng có cảm giác đó vì không ai nói xấu về hình ảnh bản thân để người khác có cái nhìn không mấy thiện cảm như thế.
Rồi chúng tôi vẫn nhắn tin qua lại tâm sự, dù đã gần 30 tuổi, đã có vợ và chuẩn bị có cháu thứ hai nhưng thực sự cũng vì do cuộc sống êm đềm từ trước nên tôi không va vấp nhiều, không có nhiều cách nhìn khác nhau về xã hội nên tôi rất ngây ngô trong cư xử, có những lúc làm em buồn chả muốn nói nữa. Sau đó chuyện gì đến cũng đến, 6 tháng nhắn tin qua lại, chúng tôi đã yêu nhau và có lần quan hệ đầu tiên. Từ đó đến giờ được hơn 4 năm rồi.
Lúc đầu khi mới yêu, tôi chưa hiểu hết về em và có lẽ cũng khó có thể hiểu hết được, để miêu tả về em chỉ có 2 từ có thể diễn tả hết đó là "hoàn hảo". Tuy tôi và em bằng tuổi nhưng sự hiểu biết về xã hội, cách đối nhân xử thế, xử lý công việc, tình huống tôi không chê trách em được điểm gì. Các bạn sẽ hỏi: Vì sao em lại yêu tôi, lại phản bội chồng? Xin thưa, hôn nhân như trò chơi xổ số, hên thì trúng giải, còn không thì… Em là như vậy, lấy người chồng không yêu, vì trách nhiệm và tình nghĩa, người chồng mà theo như em nói là "giương cung bắn màn", như ông tướng trong nhà.
Khi yêu em mới kể, trước khi gặp mặt lần đầu tiên, nghe giọng nói qua điện thoại, em đã có cảm giác như chúng tôi thuộc về nhau, muốn tôi là của em nhưng không ngờ tôi lại chủ động trước. Thời gian bên nhau, tôi biết em lắm người theo đuổi, người cắp cặp đi xe biển xanh cũng có, người là giám đốc doanh nghiệp cũng có, tuyệt nhiên em không bao giờ có ý nghĩ ngoài luồng cho đến trước khi gặp tôi. Chắc các bạn nghĩ tôi nói quá, không có sự kiểm chứng nhưng xin đảm bảo những điều tôi nói trên là đúng sự thật.
Trong thời gian bên nhau tính đến nay đã gần 4 năm, em tìm hiểu về gia đình tôi và chỉ bảo tôi rất nhiều về cách sống, cách đối nhân xử thế, cách nhìn nhận và đánh giá một con người. Thực sự lúc đó tôi vẫn còn bồng bột và có tính ngông cuồng của tuổi trẻ, không nhìn nhận một cách chính xác những lời em nói nên em đã rất buồn. Cũng trong thời gian yêu nhau, tôi không làm cho em được hạnh phúc như mong đợi, vui một ngày buồn 3 ngày chỉ vì tính cách nông cạn của mình.
Sang năm nay, khi hiểu ra sự việc sau những lần vấp ngã, tôi đã nhận thấy tình yêu thương vô bờ bến của em. Tôi cũng có những thay đổi nhất định nhưng chính là lúc sức chịu đựng của em dần cạn kiệt, em không thể mãi đi theo để chỉ bảo cho tôi được. Tôi dần cảm nhận được nếu mất em là một điều quá lớn và quá kinh khủng, tình yêu của tôi dành cho em không phải một trò chơi mà là cảm giác như đã tìm được một nửa của chính mình.
Là người mạnh mẽ nhưng em đã khóc rất nhiều vì tôi, tôi từng có suy nghĩ "Ly hôn để được sống với em khi em cũng không còn có thể cố gắng để duy trì cuộc hôn nhân của mình nữa". Vậy mà em đã nói “Đứng trên khía cạnh người yêu, tất nhiên em muốn được như vậy, muốn chăm sóc anh lúc tuổi già sức yếu, nhưng em không thể ích kỷ cho bản thân mình mà bôi tro trát trấu vào bố mẹ anh khi ông bà đang còn. Em chỉ có thể nói em vẫn mãi là em thôi, nếu khi nào anh mỏi mệt, em sẽ là bến đỗ cho anh dừng chân”. Tôi không biết nói gì hơn là ôm em vào lòng.
Hiện tại, gia đình nhỏ của tôi nếu nhìn từ ngoài vào sẽ khối người mơ ước với 2 con, trai có, gái có, khỏe mạnh và xinh xắn. Nếu hỏi tôi còn yêu vợ không, xin trả lời là có nhưng đưa lên cán cân nó sẽ không nghiêng về phía vợ tôi.
Giờ đây, khi tôi phải đứng trước sự lựa chọn mà có lẽ bản thân sẽ phải chọn là chuyển gia đình lên Hà Nội để làm ăn và cho con cái học tập thì cũng là lúc em rời xa tôi. Em nói xa mặt cách lòng, không thể quản anh được khi anh không còn ở trong tầm mắt của em. Thật sự tình yêu của tôi dành cho em quá lớn, giờ đứng trước viễn cảnh mất em, tôi thật sự thấy lòng mình trống trải và hụt hẫng vô cùng.
Thành
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)