There is a temperate zone in the mind, between luxurious indolence and exacting work; and it is to this region, just between laziness and labor, that summer reading belongs.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Buồn tủi vì yêu người nghèo
hi bạn bè tiệc tùng này nọ, anh luôn từ chối khéo, viện cớ nọ kia. Tôi biết anh ngại vì nếu đi sẽ phải hùn hạp không nhiều thì ít, tôi trả dùm anh lại càng ngại hơn.
Tôi và anh học chung với nhau 4 năm đại học, mãi đến khi tốt nghiệp rồi qua mấy lần đi chơi với bạn bè mới để ý rồi chính thức hẹn hò. Tôi và anh đều không phải là mối tình đầu của nhau, tôi hai mối tình tan vỡ thì anh cũng vậy. Lúc đầu, là tôi để ý và tiếp cận anh trước, lúc nào cũng thích viện cớ này cớ nọ để đi nhờ xe anh. Lâu dần, anh cũng nhận ra tình cảm của tôi rồi có ý đáp lại, tôi vui mừng lắm. Ngày anh tỏ tình, tôi hạnh phúc như ở chín tầng mây.
Khi yêu anh, tôi cũng biết anh là người con trai tỉnh lẻ, gia đình không được khá giả lắm nhưng nghĩ yêu thì cứ yêu, sao phải xem xét nhiều thứ như vậy. Lâu dần tôi mới biết yêu một người con trai nghèo khó quá. Gia đình tôi ở thành phố cũng không đến nỗi giàu có nhưng thuộc hàng khá giả, lớn lên trong sự yêu thương của ba mẹ, chẳng hề chịu chút vất vả nào. Còn anh, một chàng trai tỉnh lẻ, gia đình buôn bán nhỏ, cuộc sống cũng có phần vất vả, lúc đi học anh đã phải làm thêm để kiếm tiền trang trải học phí.
Biết anh như thế tôi càng thương anh hơn, thích nét từng trải, yêu đôi bàn tay chai sần của anh nhưng yêu nhau đến mấy cũng có những lúc chật vật, mâu thuẫn với nhau. Có lẽ nguyên nhân chính vẫn liên quan tới tiền bạc. Anh ra trường gần một năm, chẳng có việc làm nên phụ giúp gia đình mỗi ngày, kiếm được ít tiền. Tôi cũng chẳng khá hơn gì, tuy kiếm được việc làm nhưng cũng chỉ ba cọc ba đồng. Vậy là chúng tôi yêu nhau theo kiểu sinh viên, đi hẹn hò gì cũng chỉ chọn những nơi có giá cả sinh viên mà thôi. Tôi thấy như vậy cũng hạnh phúc lắm rồi vì anh quan tâm tôi lắm.
Nhiều lúc tôi cũng muốn đến những nơi đắt hơn ít nhưng khi đề nghị anh lại lảng đi, tôi cũng hiểu nên thôi dù có tí buồn. Rồi khi bạn bè tiệc tùng này nọ, muốn anh đi cùng nhưng anh luôn từ chối khéo, viện cớ nói mấy bạn em anh nói chuyện không hợp. Tôi nghĩ điều này cũng đúng nhưng biết anh ngại vì nếu đi sẽ phải hùn hạp không nhiều thì ít, tôi trả dùm anh lại càng ngại hơn. Anh không thích mà tôi cứ ép chắc cũng không vui nên đi tôi một mình, rồi cứ phải cười trừ với mấy câu trêu của bạn bè đại loại như là: "Con này giấu ghẹ kỹ quá". Bạn bè của tôi anh không đi cũng đành, bạn bè chung của hai đứa anh cũng vậy.
Có bạn trai rành rành, bạn bè đều biết mà tôi cứ phải đi một mình, cười trừ với mấy câu hỏi anh đâu rồi, viện lý do anh bận việc. Ngồi với bạn bè thì cười vậy thôi chứ trong lòng tủi lắm, dần rồi tôi cũng nản, anh không đi tôi cũng không đi nữa.
Cứ như vậy thỉnh thoảng hai đứa cũng có những mâu thuẫn không ít thì nhiều liên quan đến vấn đề kinh tế. Cũng buồn, cũng tủi nhưng chẳng có lần nào tôi bỏ anh được vì đã quá yêu. Mẹ lúc nào cũng dặn đi dặn lại phải gắng mà kiếm một tấm chồng giàu cho sướng tấm thân nên chưa bao giờ tôi dám kể về anh. Tôi sợ lắm sự phản đối của mẹ. Mỗi lần mẹ nhắc đến chuyện phải lấy chồng giàu là tôi chỉ muốn ôm lấy mẹ mà nói: "Mẹ ơi! Con lỡ yêu một người con trai nghèo mất rồi".
Yêu anh dù có nhiều lúc phải ôm gối khóc như mưa vì buồn vì tủi nhưng tôi chẳng thể nào từ bỏ anh được nhưng nghĩ đến tương lai tôi lại sợ, không biết chúng tôi có tương lai gì không, còn phải gặp những khó khăn gì nữa. Tôi cần nghị lực để bước tiếp, xin mọi người hãy giúp tôi. Chân thành cảm ơn.
Nguyệt
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)