Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bất đắc dĩ thành mẹ đơn thân
hi em bé được 6 tháng, anh nói thật đã có gia đình và hai con gái, họ đang sống ở nước ngoài. Anh xin lỗi và mong em tha thứ, anh nói sẽ chu cấp tiền nuôi con.
Em là một người ít học, có lẽ vì thế mà cuộc đời cũng không sáng sủa gì. Em thấy mọi con đường đi trước mắt mình đều là ngõ cụt, em không biết đi đâu về đâu.
Em sinh ra trong một gia đình nghèo khó, không hạnh phúc, bố mẹ ly hôn, bố đi bước nữa, 4 anh em sống với mẹ. Hai người anh của em đã mất do vướng vào ma túy. Dù cố gắng lắm em cũng chỉ học hết PTTH, sau đó em đến TP HCM xin việc làm. Thời gian đầu em thuê một phòng trọ rẻ tiền và xin làm nhân viên bán cà phê, 8h sáng đi làm, 8h tối về ngủ. Cuộc sống cứ trôi qua trong cô đơn buồn chán như thế nhưng em vui vì cũng tích cóp được một ít tiền gửi về cho mẹ nuôi đứa em út.
Một năm sau em gặp anh, một khách hàng quen thuộc của quán, hơn em 10 tuổi. Từ lúc đầu e dè vì sống một thân một mình nơi xứ người, dần dần được anh quan tâm, chăm sóc rất nhiệt tình nên đã nhận lời làm bạn của anh. Hơn một năm tiếp theo em sống trong tình yêu ngọt ngào. Hàng ngày anh đưa đón em đi làm, tối ở phòng em chơi tới 10h thì về. Bố anh đã mất, một mình anh sống với mẹ, em cũng tới nhà anh chơi vài lần.
Anh nói muốn xin việc cho em nhưng vì em không có bằng cấp gì nên trước mắt cứ đi bán cà phê, rồi từ từ sẽ đi học thêm gì đó để xin việc khác nhẹ nhàng hơn. Rồi đến ngày kỷ niệm 2 năm yêu nhau, em đã trao cho anh tất cả. Khi phát hiện mình có thai thì em bé đã được gần 4 tháng. Anh không tỏ ra vui cũng không tỏ ra buồn, giống như đó là kết quả tất yếu vậy.
Anh vẫn yêu và chăm sóc em như trước. Em đề nghị làm đám cưới thì anh lùi lại lần này lần khác, anh nói vì điều kiện chưa cho phép, vì công việc hiện tại không được tốt lắm. Đến khi em bé được 6 tháng thì em không chờ đợi được nữa. Em yêu cầu anh phải rõ ràng mọi chuyện và chịu mọi trách nhiệm với mẹ con em.
Lúc này anh mới nói thật đã có gia đình và hai con gái, họ đang sống ở nước ngoài. Em như người từ trên trời rơi xuống đất, suy sụp hoàn toàn. Em không dám nói cho mẹ biết, cũng không biết phải làm sao để tiếp tục sống khi con em sắp chào đời. Anh xin lỗi và mong em tha thứ, anh nói sẽ chu cấp tiền nuôi con.
Vì cú sốc quá nặng nên em bị động thai. Từ đó em nghỉ làm, ở lì trong phòng không tiếp xúc với ai. Không còn đau khổ, nhục nhã nào bằng, tình yêu lớn lao dành cho anh bao nhiêu thì sự lừa dối của anh làm em đau khổ bấy nhiêu. Nhưng khi em bé trong bụng quẫy đạp, em như bừng tỉnh, em nghĩ phải tiếp tục sống cho tốt để nuôi con của mình.
Anh chu cấp toàn bộ cho cuộc sống của mẹ con em, thuê cho em phòng tốt hơn và sắm sửa những vật dụng cần thiết để đón em bé chào đời. Em nghĩ đó là trách nhiệm của anh và chấp nhận. Ngày em sinh anh cũng có mặt, em sinh một bé trai bụ bẫm, khỏe mạnh. Em thầm cảm ơn trời Phật vì đã cho em được "mẹ tròn con vuông". Nhìn con bé bỏng em hiểu rằng từ nay mình phải gạt bỏ tất cả mà sống vì con.
Cũng từ đây em không còn tình cảm với anh nữa. Em nói không muốn làm người phá vỡ gia đình anh. Em yêu cầu anh không qua lại thăm con, nếu con gặp chuyện gì thì em sẽ là người báo cho anh biết. Em không làm ầm ĩ lên, cũng không đến nói cho vợ anh biết chuyện, em cắn răng mà sống vì con. Em biết giờ đây có làm to chuyện thì người chịu thiệt thòi nhất vẫn là mẹ con em, vì em quá ngu dại mà tin người thì còn trách ai.
Con em giờ đã được 5 tuổi, chừng ấy thời gian em sống và nuôi con bằng sự chu cấp của anh, không quá đầy đủ nhưng cũng không đói khổ. Một năm anh chỉ tới gặp mẹ con em một lần vào ngày sinh nhật của con trai, thỉnh thoảng anh điện thoại nói chuyện bi bô với con, chúng em không còn vương vấn gì ngoài đứa con. Con thường xuyên hỏi bố thì em nói bố đi công tác nước ngoài.
Nhưng sang năm con em tới tuổi đi học, em cũng cần kiếm việc làm để nuôi thân và nuôi con, việc đó cũng khá khó khăn vì em không còn trẻ, không có bằng cấp thì cũng không xin được những việc làm có mức lương khá. Em có nên nói cho con biết hoàn cảnh hiện tại của nó, hay để con lớn lên sẽ tự hiểu ra.
Anh cũng không đủ điều kiện mua cho 2 mẹ con em một căn nhà nhỏ. Nếu em đi làm thì lương cũng chỉ được 3 triệu đồng một tháng, trong khi phải thuê nhà, nuôi con ăn học ngày càng tốn kém. Em bất đắc dĩ trở thành bà mẹ đơn thân, mọi ngả đường phía trước đều tăm tối. Xin các anh chị cho một một lời khuyên. Em xin chân thành cảm ơn!
Lan
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)