Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bị nhà chồng khinh rẻ vì cưới một tuần tôi đã có mang
a chồng mắng cha mẹ tôi "Ông là nhà trí thức mà không biết dạy con, con gái ông làm đĩ bao nhiêu thằng rồi mới qua tới con trai tôi". Cha mẹ tôi lặng người, nước mắt chảy dài trên má, nhưng vì hạnh phúc của tôi mà cha mẹ cắn răng chịu đựng.
Tôi sinh ra trong một gia đình gia giáo, cha mẹ tuy không khá giả nhưng tôi được tình yêu thương của cha mẹ và anh chị trong gia đình. Nhà có 5 anh chị em nhưng tôi được cha cưng chiều nhất, có lẽ vì tôi giống cha nhất nhà.
Tôi cũng được xem là cô gái xinh đẹp và cá tính, xung quanh vẫn có nhiều anh chàng theo đuổi, chính vì biết được mình cũng là một cô gái đẹp nên tôi kiêu kỳ và bị mọi người gọi là chảnh. Tuy tính nết như thế nhưng tôi cũng giữ gìn được phẩm giá của một người con gái, không cho phép mình sống có lỗi với cha mẹ. Cho đến năm 22 tuổi, mọi thứ đã thay đổi từ khi tôi gặp anh, là chồng tôi bây giờ thì mọi tai ương điều ập xuống.
Tôi gặp anh khi là sinh viên năm cuối trường kinh tế, tôi yêu anh vì chỉ có anh không đeo bám cũng như tán tỉnh tôi như bao chàng trai khác, điều đó càng làm tôi bị xúc phạm và quyết tâm theo đuổi anh cho bằng được. Nhưng cũng chính sự chân thành của tôi mà cuối cùng hơn một năm anh yêu tôi, lúc đó tôi rất hạnh phúc vì anh là người con trai lần đầu tiên làm con tim tôi biết rung động.
Tôi lao vào tình yêu của anh một cách si mê và điên dại, tôi đã vượt quá giới hạn và cũng không bao lâu thì chúng tôi kết hôn.
Một tuần về làm dâu nhà anh thì tôi biết mình có thai, tôi thật sự bị sốc nhưng anh đã bảo tôi giữ lại đứa bé, nó vô tội. Nhưng cũng chính từ đây cuộc đời tôi lại sống trong đau khổ và nước mắt.
Ba má chồng tôi chì chiết, anh em chồng cũng nặng nhẹ với tôi, tất cả họ hàng nhà chồng điều nhìn tôi với ánh mắt khinh rẻ. Tôi mang thai mà ngày nào cũng khóc, khóc cho sự bồng bột của tuổi trẻ, từ một cô gái yêu đời, vui tươi và xinh đẹp tôi bỗng trở nên lầm lũi và chịu đựng hơn. Đỉnh điểm là khi tôi sinh ra đứa con gái bé bỏng của mình, ba má chồng tôi đã trả tôi về nhà mẹ để, gọi cha mẹ ruột của tôi lên nhà và mắng cha mẹ tôi không biết dạy con.
Ba chồng mắng cha mẹ tôi "Ông là nhà trí thức mà không biết dạy con, con gái ông làm đĩ bao nhiêu thằng rồi mới qua tới con trai tôi". Cha mẹ tôi lặng người, nước mắt ông bà chảy dài trên má, nhưng vì thương tôi, vì hạnh phúc của tôi mà cha mẹ tôi cắn răng chịu đựng. Cũng chính điều đó mà chỉ trong vòng hơn 1 tuần sau thì cha tôi ra đi mãi mãi, ông ra đi trong sự tủi hờn vì đứa con ông yêu quý nhất lại bị nhục mạ như thế. Mẹ tôi không bao lâu sau cũng bị ảnh hưởng thần kinh nặng nề.
Lúc đó, tôi chỉ muốn chết, tôi là đứa con bất hiếu để cho cha mẹ mình bị nhiều điều sỉ nhục như thế, nhưng nhìn đứa con đỏ hỏn trên tay tôi càng đau đớn, tôi phải nuôi dưỡng nó nên người. Tôi đã bước ra khỏi gia đình chồng như thế, chồng rất thương tôi, anh cũng ra đi theo tôi với 2 bàn tay trắng, nói rõ hơn là bên chồng tôi cũng giàu.
Chúng tôi bắt đầu lại từ đầu, 2 vợ chồng lo làm để nuôi con và nuôi dưỡng hạnh phúc mong manh của mình. Nhưng, cuộc đời vẫn không buông tha cho tôi, ba má chồng gọi vợ chồng tôi về và tiếp tục bị ông bà và em út trong nhà mắng chửi tôi thậm tệ. Chồng tôi không nói gì để mặc mọi người trong gia đình anh mắng chửi. Tôi cũng âm thầm chịu đựng vì còn đau khổ nào chưa trải qua nữa chứ.
Tôi đã lạy lục, van xin ông bà tha thứ, chấp nhận con gái tôi, nhưng ông bà không bao giờ nhìn con gái tôi là cháu. Tôi đau và buồn lắm, mặc dù biết một phần do lỗi của tôi gây ra nhưng con gái tôi không có lỗi.
Bây giờ, tôi đã 30 tuổi, ba chồng tôi đang bệnh ung thư giai đoạn cuối, ông đã gọi vợ chồng tôi về để chúng tôi ở gần ông hơn trong những ngày tháng còn lại. Tôi vẫn kính trọng ông bà, nỗi đau của tôi cũng lặng dần theo năm tháng. Hôm nay, tôi về thăm nhà mẹ ruột, mẹ tôi lại nhắc chuyện xưa thì nỗi đau của tôi đã trỗi dậy như mới ngày hôm qua, có lẽ tôi sẽ mang theo nó suốt cuộc đời.
Tôi viết lên đây muốn trải lòng về những gì mình đã trải qua, 7 năm trời làm vợ và làm dâu, tôi đã trải qua trong đau đớn và nước mắt. Các bạn sẽ khuyên tôi hãy bỏ qua tất cả mà vui vẻ sống, nhưng các bạn không là tôi, không trải qua những gì tôi đã trải qua thì sẽ không hiểu được cảm giác đó.
Hiện giờ tôi đã có công việc ổn định, 2 vợ chồng nương tựa vào nhau mà sống. Con gái tôi đã được 6 tuổi, con bé ngày càng lớn thì đôi mắt bé giống ông ngoại, buồn man mát, tôi đau lắm. Hàng đêm, tôi chỉ nguyện cầu cho con gái lớn lên được hạnh phúc, đừng như mẹ nó mà lạc bước trên đường đời. Tôi đã một lần lầm lỗi mà phải hối hận suốt cả cuộc đời.
Ly
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)