Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Bồ già coi chồng tôi như nô lệ
nh đi ở với người phụ nữ hơn 13 tuổi, bỏ mặc mẹ con tôi muốn làm sao thì làm. Anh theo người phụ nữ đó vì tiền, đến khi sống chung, người ta coi anh như người giữ nhà, bị quản lý.
Tôi phải cảm ơn ông trời đã ban cho một thần kinh bằng thép và một trái tim bằng đá. Tôi là người phụ nữ rất thẳng tính và chịu khó. Từ nhỏ tôi đã rất ghét những người chơi bời, nhất là có tính trăng hoa, vậy mà tôi đã lấy phải 2 người chồng chơi bời. Người thứ nhất nghiện ma tuý, người thứ 2 có tính trăng hoa vô cùng.
Người thứ nhất lấy được 2 năm thì chia tay vì anh nghiện ma tuý. 32 tuổi tôi lấy người đàn ông khác, cứ ngỡ lần thứ 2 này không chọn nhầm nhưng không, tôi lấy phải người còn tệ hơn người trước, anh nghiện gái. Từ khi cưới, chưa ngày nào thấy anh chung thuỷ với tôi, xung quanh anh lúc nào cũng có khoảng 2 - 3 người phụ nữ khác. Tôi thất vọng vô cùng vì đã chọn nhầm nhưng đành phải chấp nhận sống có mắt như mù, có tai như điếc, có mồm như câm.
33 tuổi, tôi sinh một bé trai rất đẹp và nghộ nghĩnh. Tôi đã phải khổ sở vô cùng vì con quấy khóc, một năm trời người tôi không biết đặt xuống giường là gì, chỉ khi nào cháu khóc mệt quá ngủ thiếp trên tay tôi thì tôi bế cháu dựa vào tường chợp mắt được tý nào thì chợp. Không nấu được cơm, mẹ toàn nấu xong mang lên cho tôi. Tôi vừa bế con đi đi lại lại, xúc miếng cơm ăn xong lại đi. Quần áo toàn mẹ chồng giặt cho, bát đũa cứ vứt vào chậu mẹ lại rửa, con tôi cứ khóc thâu đêm suốt sáng đúng một năm trời như thế.
Anh không bao giờ giúp được tôi cái gì, những lúc đấy anh lại đi ở với người phụ nữ hơn 13 tuổi. Đến khi tôi biết, anh mang quần áo đến ở hẳn với phụ nữ nữ đó, bỏ mặc mẹ con tôi muốn làm sao thì làm. Những lúc con ốm nằm bệnh viện, gọi điện thoại anh cũng không về, không quan tâm. Anh theo người phụ nữ đó vì tiền, đến khi sống chung, người ta coi anh như người giữ nhà, bị quản lý. Anh bị chị ta coi như nô lệ. Tôi biết anh ở với chị ta rất khổ nhưng tôi kệ. Bây giờ con tôi được gần 6 tuổi, anh về quỳ xuống chân tôi xin được tha thứ. Tôi rất căm hận anh nhưng lại nghĩ thương con từ nhỏ chưa được gọi bố câu nào.
Các bạn cho tôi một lời khuyên. Tôi có nên tha thứ cho chồng quay về cho con có bố không?
Linh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)