Not all of us have to possess earthshaking talent. Just common sense and love will do.

Myrtle Auvil

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh sẽ trả tự do nếu với em vật chất là tất cả
nh vẫn mãi là con "heo đất" mà thôi, con heo đất sẽ không bao giờ biến thành con "heo vàng" được đâu em. Từ nay mỗi buổi trưa lúc em được nghỉ, hay tối tối lúc em soạn bài em không bị anh làm phiền nữa. Rồi mỗi lần em mệt không có những lời động viên, sự lo lắng không yên của anh nữa. (Thơ)
Từ: tho nguyen
Đã gửi: 29 Tháng Ba 2012 11:32 CH
Đêm nay anh lang thang, cứ muốn đi mãi như thế, anh không muốn về nhà. Anh sợ, sợ lắm, về nhà lên giường nằm anh sẽ nhớ em, nhớ nhiều anh sẽ khóc mất thôi. Tại sao lại như vậy? Ah cứ tự hỏi lòng mình mà không sao hiểu được lý do. Vì sao em yêu anh nhưng em lại như thế?
Đúng là anh chỉ như một sân ga trên chặng đường mà đoàn tàu em dừng nghỉ chân vậy. Em yêu anh nhưng rút cuộc em vẫn không thắng được những nỗi lo sợ. Em sợ khổ, anh hiểu, em đã nói: Em tin em không chọn lầm người. Anh cũng nói, anh có đủ tự tin để mang lại hạnh phúc cho em.
Anh cũng nói rằng, anh chỉ có như vậy thôi, bố mẹ anh khó khăn anh phải từ bỏ giấc mơ vào đại học, anh ra đi từ hai bàn tay trắng, đi làm thuê cho người ta, bao nhiêu năm anh đã cố gắng, cố gắng để mở được một cửa hàng riêng, anh đã có thể tự làm cho chính mình, anh không phải làm thuê nữa. Bao nhiêu năm đó là bấy nhiêu gian khổ, là bấy nhiêu mồ hôi và nước mắt của anh.
Cũng từ bao nhiêu năm đó mà anh hiểu được giá trị của cuộc sống là gì, điều hạnh phúc nhất của con người là gì, con người ta không ai nói trước được điều gì cả. Khi chúng ta còn tồn tại, dường như có những điều đơn giản nhất nhưng lại là điều quý giá nhất, hạnh phúc nhất mà cuối cùng ta mới nhận ra.
Từ khi bước chân ra đi, anh đã tự hứa phải làm được một điều gì đó, anh sẽ cố gắng vượt lên hoàn cảnh, bây giờ anh vẫn đang thực hiện điều đó. Anh cũng nói với em rằng: Anh đủ tự tin để mang đến hạnh phúc cho em. Em yêu anh và cho anh tất cả nhưng sao em vẫn không biết, không xác định được rồi có đến với anh hay không?
Nếu với em vật chất là tất cả thì anh sẽ trả lại tự do cho em, để em đi tìm hạnh phúc thật sự với khung trời mà em mơ ước. Anh vẫn mãi là con "heo đất" mà thôi, con heo đất sẽ không bao giờ biến thành con "heo vàng" được đâu em. Từ nay mỗi buổi trưa lúc em được nghỉ, hay tối tối lúc em soạn bài em không bị anh làm phiền nữa. Rồi mỗi lần em mệt không có những lời động viên, sự lo lắng không yên của anh nữa.
Sáng sớm cũng không có ai gọi điện hỏi em đã hết mệt chưa, cũng chẳng có ai thở phào nhẹ nhõm khi em hết mệt. Cũng chẳng có ai đi hàng chục cây số để mua mít không cho em ăn, hay có những buổi chiều em hết giờ dạy không có ai đi xe hàng chục cây số để đón em dù biết rằng em vẫn đi làm bằng xe máy chứ không phải đi bộ, "đi đón" chẳng qua vì nhớ em, muốn nhìn thấy em mà thôi.
Mèo lười! Hãy để anh gọi em bằng cái tên thân thương như thế thêm một lần nữa, cái tên mà em nói chỉ có anh gọi em như thế thôi. Còn ngày mai em hãy đi theo con đường em đã chọn, con đường mà nơi ấy không có anh. Anh chúc em hạnh phúc trên con đường ấy. Anh tin rằng một ngày nào đó em sẽ hiểu được anh yêu em nhiều như thế nào và rồi em sẽ nhận ra điều quan trọng nhất với em là gì, em cần gì nhất trong cuộc đời em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)