When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh như liều thuốc đã đầu độc em
nh giống như kẻ bào chế ra liều thuốc độc, đầu độc em rồi thản nhiên bảo với em rằng phải đi tìm thầy để chữa trị đi, trong khi anh biết chỉ có anh mới có thuốc giải độc?
From: Titiguibip
To: tamsu@vnexpress.net
Subject: Dieu gi da lam anh quay lung lai voi em chi trong vong vai ngay?
Những ngày tết xa cách nhau, em mang trong lòng bao nỗi nhớ nhung và yêu thương. Từng giây từng phút, em nghĩ đến anh: Không biết giờ đây anh làm gì, về ăn tết với gia đình, bè bạn có vui không? Đã 3 cái tết em xa anh, nhưng tết năm sau em càng nhớ anh hơn tết năm trước. Em biết tình yêu em dành cho anh đã quá nhiều.
Tết năm nay em về ấp ủ trong lòng bao dự định cho một năm mới, cho một đám cưới, và cho tổ ấm gia đình nho nhỏ. Em muốn dành điều bất ngờ này cho anh vì trước đó mình vẫn còn chọc nhau rằng anh muốn cưới em từ năm 2005, rằng em muốn cưới anh từ năm 2004 nhưng 2 đứa chưa xác định thực tế sẽ là khi nào.
Tạm biệt gia đình em trở lại thành phố mang theo những đêm dài nhớ anh, những khao khát yêu thương dồn nén và những ấp ủ cho tương lai của chúng mình. Lòng em mong chờ được gặp lại anh, được nhìn thấy khuôn mặt thân thương của anh, được anh giang rộng vòng tay đón em vào lòng cho thỏa nỗi nhớ nhung sau những ngày xa cách. Và anh của em kia rồi…
Nhưng khi lòng em đang rạo rực yêu thương chạy đến với anh, cứ ngỡ chúng mình lại gần nhau như chưa bao giờ được gần thì anh đứng đó, dường như là đã chuẩn bị từ trước, hất vào mặt em lời chia tay, cái lắc đầu và vẻ mặt lạnh lùng.
Em khựng lại, ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì thấy bóng anh đã quay lưng lại. Em vội chạy theo gọi anh, nhưng mặc cho em ở đằng sau đang khóc lóc, van xin trong tuyệt vọng thì anh vẫn cất bước ra đi với những lời giải thích chẳng thể nào hiểu nổi: “Anh đã bị em làm tổn thương, anh không muốn quay lại để rồi chúng mình lại cãi nhau. Những lần giận nhau em cứ đòi chia tay, anh rất đau khổ cứ thế hết lần này đến lần khác, anh không chịu được nữa…”.
Em đã nhận ra lỗi lầm của mình, xin anh cho em một cơ hội nữa để sửa chữa và bù đắp những gì mình đã gây ra. Nếu vẫn còn thương em và trân trọng những gì mình đã có với nhau, lẽ nào anh không thể đón em trở lại để mình cùng làm lại từ đầu?
“Anh không thể lo cho em, anh không muốn làm cho em khổ”. Anh có biết rằng anh là niềm tin là hy vọng cuộc sống của em, mất anh rồi em mới khổ đến mức nào không?
Uh, thì cứ cho rằng những vì những lý do trên đi, nhưng em nghĩ rằng nếu thật sự còn yêu thương nhau thì đây chỉ như là một thử thách trong tình yêu để cả 2 cùng vượt qua để khẳng định tình yêu của mình. Vì vậy, em tự đi tìm cho mình những lý do khác có thể chính đáng hơn: gia đình anh cấm cản, anh cần tiền nhưng em thì chỉ có tình hay anh có người con gái khác…? Nhưng dù thế nào em cũng đã cố níu kéo, thực sự là em đã cố gắng hết mình để giữ anh lại.
Những ăn năn hối hận và thức tỉnh
Những lời tâm huyết
Những cơn đau hành hạ
Những giây phút tuyệt vọng
Những ngày suy sụp
Những đêm dài cồn cào nhớ anh
Và cả những nghị lực còn sót lại để cố gượng dậy, lê bước và gọi theo anh.
Nhưng mọi thứ chỉ là vô nghĩa. Anh bước qua nỗi đau của em - của người yêu anh và người anh đã yêu - dường như chẳng có gì là xúc động. Anh nói lời chia tay rồi nhìn em đấy suy sụp mà vẫn bước đi mà không hề có chút suy ngẫm rằng mình có nhất định phải làm như vậy không?
Vì anh chỉ coi những gì mình có với nhau giờ chỉ là ký ức một thời không muốn nhắc lại nữa. Vì anh đã không còn cần đến tình yêu của em như ngày xưa thì bây giờ nói lời chào tạm biệt nhau thôi. Vì anh đã không còn muốn bước chung con đường với em và muốn chọn người bạn đồng hành khác.
Đấy anh gọi là gì? Lẽ nào không phải là sự đổi thay? Khi mà chỉ qua vài ngày mọi việc đã khác hoàn toàn. Khi mà em và mọi người đều không thể tin vào sự thật đang diễn ra? Anh ra đi bỏ lại mình em với câu hỏi điều gì đã làm anh trở nên như thế mà đến cuối đời em vẫn chưa lý giải được.
Em không mong muốn nhưng giá như chỉ cần một ngày anh là em để thấy nỗi đau giằng xé, đày đọa tinh thần và thể xác như thế nào. Những cơn đau ngực kéo dài đến ngộp thở mà anh chỉ muốn tìm cách giải thoát để không phải chịu thêm phút giây đau đớn nào nữa. Những bữa ăn như tra tấn khi mà anh chỉ ói và ói.
Những cơn ngủ mộng mị với giấc mơ kinh hoàng để rồi tỉnh dậy giữa đêm trằn trọc cho đến sáng. Đầu anh như muốn vỡ tung vì không thể thừa nhận thực tế phũ phàng đang xảy ra. Tim anh như muốn xé toạc ra vì đang rỉ máu. Sống một cuộc sống mà hết ngày này đến ngày khác bị hành hạ như thế người ta chỉ muốn kết thúc nó sớm thôi anh ạ.
Khi mà anh dành hết yêu thương cho một người con gái và đang khao khát yêu thương nhưng chỉ xa nhau vài ngày gặp lại cô ấy đã nói lời chia tay. Anh mất tất cả những gì tốt đẹp nhất của cuộc sống vì anh đã hiến dâng trọn vẹn cho tình yêu này. Anh chạy theo cô ấy để mong muốn cả hai cùng quay lại vì anh không thể tin rằng cô ấy không còn yêu anh nữa.
Anh không tin nhưng đó là sự thật và chỉ cô ấy mới hiểu rằng điều gì có thể làm thay đổi tình yêu, thay đổi lòng chung thủy của cô ấy, điều gì làm cho cô ấy dễ dàng quay lại với những gì thiêng liêng đã có giữa 2 người. Và trong những ngày tháng tuyệt vọng ấy, khi anh cố gắng hết sức mình để níu kéo cho một tình yêu thì cô ấy lại lạnh lùng đẩy anh ngã xuống, thản nhiên chạy đến với một người đàn ông khác, trao những lời “anh ơi, em à” rồi rêu rao kêu rằng đó chỉ là tình bạn.
Tại sao anh không phải là em để xem anh có chịu được đau đớn như em phải chịu đựng không?
Tại sao em không phải là anh để xem em có thể cầm dao cắt từng khúc ruột và cứa những vết ngọt lịm vào trái tim của người đã mang nặng tình nghĩa với mình 3 năm qua?
Em đã tin vào sức mạnh của tình yêu, em tin với tình yêu dành cho nhau chúng mình sẽ vượt qua được những khó khăn mà cuộc sống này luôn muốn giăng ra để cản trở con người. Em biết mình đã làm cho người mình yêu đau khổ nhiều và thực sự muốn dùng tình yêu của mình để bù đắp lại những lỗi lầm đã gây ra. Em thực sự đã hối hận…
Nhưng anh đã quyết định đóng sập cánh cửa trước mặt em để chuẩn bị bước vào một cuộc tình mới. Anh nói là anh cũng đau, nhưng nỗi đau của kẻ ra đi và nỗi đau của người ở lại khác nhau. Anh có thể làm lại từ đầu nhưng em thì không thể. Anh có thể sẽ nhanh quên nhưng em làm sao quên được? Anh mất em thì đã có người con gái khác thế chỗ ngay rồi nhưng em thì không có ai cả.
Anh có thể chỉ cần mất một tháng để quên em và lại tay trong tay với người khác nhưng em thì chẳng thể làm như thế. Vậy thì anh còn gọi điện cho em làm gì? Anh còn gặp lại em để làm gì? Sau khi bị người anh yêu đâm hàng ngàn mũi dao vào tim, anh sẽ có cảm giác như thế nào khi cô ấy quay lại và hỏi thăm anh dạo này còn đau không? Thật là nực cười và cũng thật xót xa đúng không? Liệu anh có thể bình thản làm bạn với người đã khước từ tình yêu của anh như chưa có gì xảy ra trong khi trong lòng anh còn nguyên vẹn cảm xúc yêu thương? Liệu anh có thể ngồi yên nói chuyện với cô ấy, nghe cô ấy thao thao nói về hạnh phúc mới khi mà trong anh nỗi đau của kẻ bị phụ tình chẳng bao giờ nguôi ngoai?
Anh giống như kẻ bào chế ra liều thuốc độc, đầu độc em rồi thản nhiên bảo với em rằng phải đi tìm thầy để chữa trị đi, trong khi anh biết chỉ có anh mới có thuốc giải độc? Cảm ơn anh đã quan tâm đến em, nhưng em không muốn anh đến với em chỉ bằng sự thương cảm và áy náy trước một thân thể tiều tụy mà chính anh đã là người làm tổn thương.
Thôi thì tình yêu của em dành cho anh đã không níu kéo được chân anh nữa rồi. Thôi thì anh đã coi những gì chúng mình có với nhau suốt 3 năm qua giờ đây không bằng một người con gái mà chỉ mới trao cho anh những lời ngọt ngào. Anh vất bỏ lại tất cả ở đằng sau và chạy đến bên họ như một bến đỗ mới sau khi tuyệt tình với em. Thôi thì anh cứ đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Em sẽ không giữ anh nữa đâu vì hóa ra như thế là cản trở bước đường của anh đúng không? Từ nay trở đi anh có thể yên tâm đến với người khác rồi mà không sợ em quấy rầy nữa.
Em đành ở lại nhận lấy những mất mát, đắng cay, chua xót về mình nhưng không bao giờ hối tiếc vì điều đó. Xin anh đừng cố tình cất giấu và chà đạp kỷ niệm thời của đôi mình mà hãy trao lại hết cho em đi.
Em sẽ giữ cho mình và giữ hộ anh những ước mơ, những điều thiêng liêng mà chỉ có em và anh mới biết. Nó sẽ cùng em đi hết cuộc đời này, em không thể quên nó, em không thể cất nó đi thành ký ức được đâu. Anh cứ đi đi, cứ lãng quên đi, một mình em ở lại, một mình em chung thủy với mối tình của chúng mình là được rồi. Em chẳng thể nào đi tìm hạnh phúc khác được nữa thì cứ để em ở lại với những câu nói yêu thương anh trao, với những phút giây ân ái bên nhau, với những ngày 27/3, ngày 2/5, với những bài hát, những câu thơ, những câu nói vui, những hình ảnh bíp và titi…
Những điều đó với em là vô giá, đã là một phần cơ thể của em rồi, anh muốn ra đi thanh thản cho những dự định mới thì cứ để đấy hết cho em chứ đừng ép nó đi vào một góc khuất của tâm hồn anh vì nó không xấu xa, không có tội tình gì mà phải hứng chịu như thế cả.
Em biết một ngày nào đó, cũng gần đây thôi, anh sẽ dắt tay một người con gái khác trong lễ cưới đầy hoa và rượu. Còn em sẽ đứng từ xa cùng với những gì mình đã có với nhau chỉ biết thầm chúc anh hạnh phúc, tìm được một người yêu anh như em từng yêu anh và cô ấy sẽ sinh cho anh những em bé thật dễ thương - điều mà em muốn nhưng không thể làm cho anh được.
Ông trời đã cho em sống một kiếp người nhưng không cho em hưởng hạnh phúc giản đơn dù em đã rất cố gắng. Thôi thì em đành chấp nhận đi đến hết cuộc đời trong nỗi cô đơn một mình một bóng vậy.
Nhưng trên bước đường đời của mình, lúc nào đó anh thấy mệt mỏi và muốn tìm đến một chốn yêu thương, khi anh chợt nhớ đến em và cần em thì hãy gọi em và quay về bên em nhé. Em không có gì: tiền, nhan sắc hay giọng nói ngọt ngào, em chỉ có tình yêu dành cho anh thôi. Xin anh đừng ngại ngần gì vì tình yêu của em qua tháng năm sẽ mãi không đổi thay, nó không có chỗ cho sự thắng thua hay thẹn thùng. Dù lúc nào, ở đâu tình yêu của em cũng luôn hướng về anh, đợi anh trở về, lại ôm em trong tay và thì thầm với em rằng: “Em ơi, có em là điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh”.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)