Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh không bao giờ quên được gương mặt em
nh rất tiếc em không phải là của anh nhưng em... vui vẻ, hạnh phúc là quá đủ rồi. Lời hứa cuối cùng anh chưa kịp làm là sẽ dạo đàn piano cho em nghe, nhưng anh sẽ sớm hoàn thành nó thôi. Phải, hoàn thành ngay khi có cơ hội.
From: L.D.
Sent: Monday, December 07, 2009 4:31 PM
Một năm, phải một năm rồi. Chính khoảng thời gian thời tiết lạnh cóng này anh đã gặp em lần đầu tiên và được sưởi ấm bằng cảm xúc, tình yêu ngọt ngào dịu dàng nơi em.
Đến một ngày, em ra đi trong im lặng khiến lòng anh không lúc nào vui, vẫn hoài chờ đợi trong vô vọng. Hy vọng để rồi thất vọng, để rồi cõi lòng như chết lặng trong nỗi nhớ nhung da diết rất đỗi ngọt ngào.
Rồi anh cũng đã dần hiểu, hiểu rằng em đã rời xa anh. Khoảng thời gian đó anh tự đánh lừa lý trí mình rằng anh đã quá đa nghi suy nghĩ. Nhưng rồi một ngày em đã nhắn tin cho anh, một lời chia tay.
Vỡ nát lòng tin anh dành cho em. Nỗi nhớ nhung, buồn chán kêu gào xé nát tinh thần anh. Anh vẫn hoài suy nghĩ vì sao ngày đó em đi? Anh đã làm gì, nói gì tổn thương đến em? Anh biết ta từng không ít lần cãi nhau nhưng không bao giờ ta giận nhau quá lâu. Chỉ một chút là nỗi nhớ lại dâng trào, lại như tảng băng làm lạnh ngọt lửa hờn giận cáu gắt kia.
Và nhiều lần anh đã nói, cãi nhau là để hiểu nhau không phải là để giận nhau. Em cũng đồng ý kia mà. Thế thì tại sao? Tại sao ngày nay em lại đi? Lại để anh một mình lặng lẽ ngóng chờ nơi phố ấy.
Khoảng thời gian sau khi em nhắn tin anh lời nhắn vĩnh biệt ấy, lòng anh đã như thành phố bị nhấn chìm trong những đợt mưa. Những đợt mưa sớm bất chợt, ngang tàn và mạnh mẽ. Dù là ngày hay đêm, mưa vẫn lặng lẽ rơi. Mưa đêm, những cơn mưa đến khi thành phố ngủ rửa sạch kia có thể rửa sạch cái oi bức của ngày nắng, những khói bụi của đường phố mà sao không thể rửa được một chút nỗi lòng anh?
Từng đêm khi mưa về, anh lại thức, lại lặng lẽ đứng nhìn những cơn mưa. Đã bao lần anh thèm muốn được như những ánh chớp kia, được kêu gào thật to tên của em. Anh không hy vọng em sẽ nghe thấy, anh chỉ muốn xoa dịu cơn khát trong lòng anh. Một cơn khát không phải là máu như loài yêu ma nanh dài. Một cơn khát tình cảm, gương mặt và nhất là giọng nói ngọt ngào, dịu dàng của em.
Và trong khoảng thời gian ấy, anh nghĩ cũng đã hiểu lý do vì sao em ra đi trong im lặng. Anh là kẻ đến sau! Dù rằng khoảng thời gian anh ở bên em, anh đã được em dành một chỗ trong trái tim em. Nhưng kẻ đến sau vẫn mãi chỉ là kẻ đến sau. Em không thể đến được với anh, em không thể phản bội người yêu của mình được.
Em sợ rằng anh sẽ đau khổ và em không đành lòng thấy anh như thế. Em đã đi trong im lặng, đã trốn tránh mong anh sẽ quên em. Để rồi nhìn anh vẫn chờ đợi trong im lặng, em một lần nữa bất nhẫn mà nhắn tin cho anh biết.
Anh không trách em, anh hiểu em đã đau khổ và dằn vặt thế nào khi quyết định như vậy. Nhưng em có còn nhớ những câu chuyện anh đã kể không? Còn nhớ không? Anh đã kể cùng nỗi lòng gửi gắm hết vào đó. Anh không trách em, dù rằng anh rất đau nhưng anh ủng hộ quyết định của em. Em đã làm đúng!
Nén đau và dẹp bỏ tất cả, anh cố gắng làm lại tất cả. Điều anh muốn lúc đó chỉ vỏn vẹn muốn được gặp em, muốn được nhìn em cười, muốn trở lại như trước. Dù rằng không còn có thể gọi nhau một cách thân mật, nhưng nhìn em vui vẻ là đủ rồi.
Ngày đó anh đã nói, anh muốn em hạnh phúc thì nay anh hay ai cũng không còn quan trọng. Quan trọng em hạnh phúc là đủ rồi. Với tất cả những điều đó, những cố gắng trong tuyệt vọng, một lý trí độc đoán, anh dần cũng kìm hãm được tình cảm nơi mình để chờ đợi em quay lại chấp nhận một tình yêu giờ đã là tình bạn. Cũng thật khó cho em để em làm được điều đó mà không cảm thấy buồn phiền.
Nhưng cũng thật may khi ngày trước anh từng nói với em, không điều gì làm anh gục ngã quá lâu. Tất cả với anh nỗi đau, buồn chán chỉ là gió thoảng. Nhờ vậy em đã quay lại, dù không còn gặp nhau thường xuyên, rất ít.
Anh mặc kệ, anh biết những lần gặp em là anh lại phải kìm nén, phải cố tỏ ra không có gì có thể đánh bại được mình. Để được bên em, chăm sóc em, an ủi lắng nghe và giúp đỡ em hết lòng. Dù rằng những lúc đó, anh chỉ muốn được ôm em thật chặt, được nghe em nói và được nói tất cả những gì anh đã chịu bắt em phải đền bù cho anh.
Và đêm nay, một đêm trời mưa dày. Anh lại đứng nơi góc cửa lặng nhìn mưa cùng nỗi nhớ em dày vò. Kể từ sau khi ta chia tay, một tháng trời mưa ấy đã khiến anh có thêm một sở thích, sở thích ngắm mưa đêm.
Mưa đêm, thật buồn thật lạnh, anh đứng lặng nhớ về những ngày ta còn được bên nhau, từ những đóa hoa, chocolate ta đã trao nhau. Những nụ hôn, những điệu nhạc và bước nhảy rất đỗi dịu êm đến cả những lúc lặng ngồi bên nhau, có khi là lắng nghe chia sẻ tâm sự của nhau trong ngày mới vừa kết thúc. Có khi là những câu chuyện kể mà anh kể em nghe cho đến khi em đã say giấc, anh mới lặng lẽ rời bước...
Những hồi ức ngọt ngào đắng nghét, em đã đến và phá vỡ một niềm tin mãnh liệt nơi anh trong suốt bốn năm qua. Anh khao khát được gặp em, được nắm tay, ôm em và hôn em một cách tham lam. Khao khát được nhìn ngắm gương mặt em những khi em ngủ, khao khát được kể em nghe những câu truyện trong cuốn sách mà anh để đầu giường. Từ ngày quen em, ngoài những quyển sách khô khan con số nơi đầu giường là một vài quyển sách xinh xắn của dòng tự truyện, cổ tích.
Cảm xúc vẫn mãi là cảm xúc, không gì có thể ngự trị và quyết định được nó. Lý trí chỉ có thể đè nén nó trong tạm thời. Đó là những gì anh từng nói, anh từng nói rất nhiều, nhưng có lẽ anh đã quên không nói cho em biết một điều. Một điều mà dù rằng ta đã nói với nhau rất nhiều, nhưng lần nào cũng như những lời nói đùa “anh yêu em”.
Anh sẽ không bao giờ quên được gương mặt, giọng nói và tính cách dịu dàng ngọt ngào nơi em. Anh rất tiếc em không phải là của anh nhưng em... vui vẻ, hạnh phúc là quá đủ rồi. Lời hứa cuối cùng anh chưa kịp làm cho em là sẽ dạo đàn piano cho em nghe, nhưng anh sẽ sớm hoàn thành nó thôi. Phải, hoàn thành ngay khi có cơ hội.
Lời cuối anh thật muốn em đọc được những dòng này, tuy rằng nó không thể nào diễn tả tất cả cảm xúc của anh, nhưng phần nào cũng nói lên được cảm xúc nơi anh. Nhưng anh sẽ không gửi cho em... Vì anh không muốn em lại đau khổ, buồn phiền vì anh.
TP HCM 1/12/2009: 20h55’
Lập Dị
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)