Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh hồi đó đáng yêu, bây giờ thật đáng sợ
nh thay đổi đến bất ngờ, tim em đau nhói, nỗi đau gặm nhấm khi lần đầu tiên em nhận ra tiếng nói xa lạ, là tiếng "mày- tao", là cái tát thẳng tay giáng xuống mặt em... Đau lắm chứ anh, sức em là con gái sao có thể chịu đựng được bàn tay rắn rỏi của anh giáng xuống người em được. (Ngọc Giàu)
From: Nguyễn Ngọc Giàu
Sent: Wednesday, February 24, 2010 2:40 PM
Em vẫn nhớ như in cái ngày 2/9/2008 ấy, anh ngỏ lời xin em làm bạn gái. Và kể từ đó em nhận thấy được nỗi vui mừng và hạnh phúc trong mắt anh khi em nhận lời sẽ yêu anh. Tình yêu của mình lớn dần từng ngày tưởng như không gì ngăn cách nổi. Anh dành cho em là tất cả niềm tin tưởng và lòng thương yêu cho duy nhất mình em.
Ngỡ như chuyện tình mình sẽ là một kho tàng bí mật, hạnh phúc chỉ anh và em đang cất giữ. Rồi từng ngày, em luôn ôm mộng ước về một tương lai có anh và em cùng chung một mái nhà với tiếng cười trẻ thơ, với vòng tay ấm áp của anh sẽ dắt em vững bước trên đường đời...
Rồi giấc mơ thành hiện thực. Em đã hạnh phúc và hãnh diện với gia đình bạn bè rằng em có được anh, người đàn ông bản lĩnh, chung thủy, chân thật và tế nhị nhất. Thế mà chỉ sau đám cưới vài ngày em mới biết, tất cả đều không như em tưởng.
Anh thay đổi từng ngày đến bất ngờ, tim em đau nhói, nỗi đau gặm nhấm em khi lần đầu tiên em nhận ra tiếng nói xa lạ, là tiếng "mày- tao", là cái tát thẳng tay giáng xuống mặt em... Đau lắm chứ anh, sức em là con gái sao có thể chịu đựng được bàn tay rắn rỏi của anh giáng xuống người em được. Nhưng nỗi đau thể xác thì có thể dùng thuốc để chữa lành, còn vết sẹo trong lòng thì làm sao để xóa nó hả anh.
Anh - người mà giờ đây em hiến dâng cả đời con gái, người mà giờ đây em đang gọi là chồng lại như vậy sao? Em không biết anh muốn thể hiện tính độc đoán, quyền lực làm chồng với gia đình anh ra sao... Em chỉ biết, anh lúc đó không còn là anh của em ngày 2/9 nữa, anh của em trong những tháng ngày 2 đứa yêu nhau...
Nhưng rồi em tự lấy lại niềm tin khi anh quỳ nhận xin lỗi và quan tâm em hơn một chút. Em vẫn nghĩ, anh chỉ có một phút nóng nảy chứ anh không hề muốn làm vậy với em. Và tình yêu em dành cho anh vẫn cứ đong đầy như ngày nào...
Rồi Tết đến, cái Tết đầu tiên mình được ở bên nhau, sẽ được nghỉ ngơi, bên nhau suốt cả ngày, bỏ qua những lo toan công việc công ty thường ngày để có phút bình yên riêng của hai đứa... Anh điên cuồng bóp lấy cổ em đến nghẹt thở, vẫn là tiếng "mày-tao" và ánh mắt xa lạ ấy, tim em vỡ vụn. Em ngỡ mình sẽ không bao giờ nhận được ánh mắt ấy lần thứ hai, hay tiếng nói khó nghe ấy lặp lại... Vậy mà nó lại xảy ra, lớn hơn, và bất nhẫn hơn những gì em nghĩ...
Anh của em là đây sao? Người chồng của em là đây sao? Em như hóa điên trong giây phút ấy, sự hụt hẫng, trái tim đau đớn khi chứng kiến người em yêu nhất đang xiết chặt tay theo từng hơi thở yếu dần của em. Em muốn xé tan cái thế giới lúc ấy, cái thế giới làm cho em đau khổ đến như vậy. Thà cuộc đời giết em đi, em sẽ hạnh phúc và mỉm cười để mơ về anh khi sang thế giới bên kia. Nhưng bây giờ người đang làm điều đó lại là anh đó - chồng yêu ạ.
Bây giờ em ngồi đây, viết cho anh từng dòng nhật ký, lòng em lại đau nhói. Giá như lúc đó em chết dưới tay anh thì anh sẽ làm gì bây giờ? Nhưng em lại không chết, mà em sống như một người điên khi bị người mình yêu thương phản bội, không dành cho em sự tin tưởng trong tình yêu. Em cầm trúng con dao để cho anh hay rằng em thật sự phát điên vì anh lúc đó, và rằng anh cứ giết em đi, để em ra đi một cách êm ái trong sự tin tưởng mãi mãi vào tình yêu của anh luôn dành cho em. Sao anh không giết em lúc đó đi mà lại cho rằng em sẽ cầm dao để giết anh? Điều đó với em còn đau đớn hơn cái chết anh biết không?
Trên đời này, cái chết rất nhẹ nhàng. Nhưng chết trong sự thiếu tin tưởng của người mình yêu thì mới là đau đớn không có gì tả bằng anh à. Bao đêm rồi em khóc, giá như thời gian quay lại, anh có đối xử với em như vậy hay không? Sao anh lại có thể đối xử với em - người đã cùng anh trải qua bao sóng gió trong tình yêu và cuộc sống, người mà anh thề với lòng là sẽ yêu thương em đến trọn đời, một cách tàn nhẫn như vậy.
Sự hối hận trong mắt anh dường như không có. Anh không hề hiểu rằng em đã yêu anh đến như thế nào, hy vọng và tin tưởng vào anh đến như thế nào nên em mới gần như hóa điên trong giây phút ấy. Đầu óc và mắt em không còn tin tưởng rằng anh là người đang đứng trước mắt em nữa...
Giờ đây, từng phút từng giây, anh và thời khắc ấy lại xảy đến với em. Anh ạ, có hiểu không, từng ngày trong em là nỗi đau...
Ngọc Giàu
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)