Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh cần một gia đình
m ơi, đến anh mọi điều còn rất mơ hồ, nhưng anh biết là anh cần gì. Anh cần có một gia đình và anh nghĩ em đang có nó, hy vọng em sẽ trân trọng nó hơn. Hãy luôn yêu gia đình mình em nhé! (Nguyen Huong)
From: Nguyen Huong
Sent: Thursday, January 22, 2009 2:50 AM
Subject: chia se ngay cuoi nam voi nguoi yeu ve gia dinh
Em yêu!
Anh muốn nói với em nhiều điều lắm, muốn chia sẻ với em tất cả, và điều cuối cùng mà anh muốn là nhìn thấy em luôn tươi cười, vui vẻ và hạnh phúc.
Mỗi người đều có một gia đình của mình, mỗi người đều nhận được sự đùm bọc lớn lao của người cha và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ, đều được cha mẹ quan tâm chăm sóc từ khi còn là đứa trẻ đỏ hỏn cho tới ngày chúng ta trưởng thành thực sự.
Thậm chí tình yêu đó sẽ tồn tại mãi mãi và nếu như bàn tay của Thượng đế có thể với tới thì người cha người mẹ sẽ dành tình yêu thương đó tới khi chúng ta lìa xa cõi đời, khi mà thời gian khiến tuổi tác chúng ta không thể chiến thắng được bệnh tật. Anh muốn nói với em là tình yêu đó thật lớn lao, dù đôi lúc cả anh, cả em và rất nhiều người khác không nhận ra nó là sự thật.
Anh từng kể rất nhiều với em về gia đình anh, bố anh, mẹ anh. Em ơi, trước đây, khi anh còn bên bố mẹ thì anh đâu thể nhận ra nhiều thứ đến thế, đơn giản vì anh nghĩ đó là điều hiển nhiên (tất nhiên đó là điều hiển nhiên đối với mỗi con người), nhưng cũng chính vì nó là điều hiển nhiên nên chúng ta rất khó nhận ra. Anh cũng không biết thế nào là trân trọng, không biết thế nào sự quan tâm, sự yêu thương chăm sóc. Trời ơi, nó cứ mơ hồ thế nào ấy!
Cũng rất đơn giản thôi, vì ai lại tự nhiên lại nghĩ thế bao giờ, chúng ta đang có điều mà chúng ta tất nhiên phải có cơ mà, làm sao có thể thay đổi được. Và đó, đó là lý do mà đôi khi chúng ta lại lầm tưởng về gia đình mình, mái ấm của mình, một mái ấm mà không gì có thể thay đổi được, mái ấm mà rất nhiều những con người bất hạnh không có mơ ước. Như anh giờ đây chẳng hạn, anh mong muốn được gần bên cha bên mẹ, bên anh chị em mình biết bao, chỉ đơn giản gặp nhau, nhìn thấy nhau, chia sẻ với nhau và đơn giản hơn nữa là ngồi nói chuyện phiếm với nhau, hay nói theo người Nam bộ là "tám chuyện". Anh mơ ước dậy đó. Anh chỉ muốn em trân trọng hơn gia đình mình thôi.
Em thử nghĩ, tại sao Tết và những ngày lễ, mọi người lại không ở bên những người quen biết, những người bạn mà lại luôn luôn sum họp cùng gia đình. Nếu như vầy, chúng ta lại phải định nghĩa lại 2 tiếng gia đình chăng. Không, anh nghĩ là không có định nghĩa chính xác đối với 2 tiếng đó, dù rất ngắn. Với mỗi người, tình cảm đối với gia đình sẽ có những cung bậc khác nhau trong những hoàn cảnh và thời gian khác nhau.
Em biết đó, bản thân anh khi xưa ở bên mẹ, anh cũng thấy bức bối khó chịu, nhiều lúc nghĩ chỉ muốn sống một mình cho thoải mái. Thậm chí trong đến giấc mơ anh cũng mơ về một cuộc sống chỉ có một mình, không bị quản thúc, không bị la mắng... Và cho đến giờ, xa bố mẹ, thỉnh thoảng chỉ là những lời căn dặn cũng khiến anh có một cảm giác khó chịu dù chỉ là thoáng qua. Nhưng, tất cả những cái đó dường như là sai lầm. Giờ đây anh mới nhận ra rằng anh mong ở bên bố mẹ biết bao, mong được nghe những lời yêu thương, những lời trách móc cho đến những lời la mắng. Cũng đơn giản vì anh là con của bố của mẹ, sợi dây tình cảm vô hình chính là sức mạnh lớn nhất để gắn kết tất cả.
Đúng rồi, đi đâu, làm gì đều phải xin phép, đó là nguyên tắc đầu tiên để hình thành một gia đình, cũng là trách nhiệm của mỗi người con đối với cha mẹ. Không thích và khó chịu chứ, đến anh giờ cũng thế nè, biết làm sao được vì đó là gia đình mà. Em muốn tự do ư, đầu tiên là em hãy trưởng thành đi đã. Em nghĩ anh đã trưởng thành à. Nhầm rồi em yêu, anh chưa trưởng thành đâu. Chúng ta trưởng thành thực sự khi tự lo cho bản thân mình, không nhận chu cấp của cha mẹ, tự quyết định được những việc mình nên làm. Chúng ta đang là những người phụ thuộc mà.
Anh cũng muốn tự do chứ, em tưởng anh đã tự do ư. Không đâu em à, dù giờ anh có chút gọi là "tự do" nhưng anh đang phải đánh đổi đó thôi. Anh chỉ có một mình nè, chỉ có một mình ở nơi đất khách quê người, chỉ có một mình để tự lo cho bản thân từ bữa ăn cho đến việc ăn ở như thế nào với mọi người, chỉ có một mình trong dịp Tết nè. Hãy nhìn mọi người đi (hãy nhìn chính bản thân em nữa) đang quây quần cùng gia đình chuẩn bị đón Tết, chúc nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, cùng bên nhau tạm biệt năm cũ, chia sẻ với nhau những điều không tốt của năm cũ và cùng hướng tới những điều tốt đẹp trong năm tới. Ai cho em những điều đó. Chính là gia đình em thôi!
Em ơi, đến anh mọi điều còn rất mơ hồ, nhưng anh biết là anh cần gì. Anh cần có một gia đình và anh nghĩ em đang có nó, hy vọng em sẽ trân trọng nó hơn. Hãy luôn yêu gia đình mình em nhé!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)