Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh đi, nhưng hãy ngoái lại phía sau
nh quay lưng lại đi anh, nhìn một chút về phía sau, nơi có những đứa cháu còn thiếu thốn trăm bề, nơi có nếp nhà đơn sơ với cha mẹ nghèo, ốm đau không có tiền chữa bệnh... Không ai giúp anh hiểu được khi anh đang u mê. Nhưng khi hiểu ra, thì đã quá muộn, có ân hận thì cũng đã muộn quá rồi.
From: Hạnh Nguyên Lê
Sent: Sunday, September 05, 2010 11:54 AM
Anh à,
Em không giữ anh nữa đâu. Giữ nữa để làm gì khi trái tim anh hướng về phương trời khác, một phương trời không có em.
Em buồn, em nuối tiếc những tháng ngày có anh. Và lại thầm cảm ơn trời đất đã ban anh cho em hơn một năm vừa qua. Hơn một năm, thời gian tuy ngắn ngủi, nhưng với em, nó là thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời mình.
Em không muốn giữ lại cái xác của anh, hay nói đúng hơn là em không thể chịu đựng được ánh mắt của anh buồn xa xăm... dõi theo những cảm xúc trong từng tin nhắn trong chiếc điện thoại của anh. Em hiểu, vì anh cũng từng nao lòng như thế trước những lời em trao anh yêu thương thuở nào.
Em hiểu vì sao anh ra đi. Em cũng thấu hiểu những áp lực mà anh phải chịu đựng vì em, vì gia đình, vì các con. Anh cần một bến bình yên hơn, một bến đỗ không có áp lực từ gia đình, từ bạn bè, từ con cái, từ cuộc sống mưu sinh...
Em không có những giá trị mà anh cần. Những giá trị em có thì anh không cần đến. Em không thể quay ngược thời gian để trẻ lại. Vì vậy, em có nỗ lực ngàn vạn lần, anh cũng sẽ không bao giờ cảm nhận được đâu. Nhưng anh à, con người phải luôn luôn biết thế nào là đủ. Cuộc sống bên ngoài đầy cám dỗ, nếu không hiểu được đúng nghĩa chữ “đủ” cho cuộc đời mình thì sẽ còn chấp chới mãi thôi.
Anh đang đi con đường anh lựa chọn. Con đường không có em. Con đường em từng đi qua và em biết kết quả thế nào. Không phải em không biết lãng mạn, không biết cảm nhận vẻ đẹp xung quanh mình, không biết thưởng thức cuộc sống... mà em đã lựa chọn con đường khác: Con đường không trở thành nhà một nhà thơ, nhà văn như em đã được đào tạo. Mà đi con đường em đã đi, để có thể giúp đỡ cha mẹ và em út mình. Không phải em không thích tắm biển, mà vì em cũng xuống biển thì sẽ không có ai trông đồ cũng như lo bữa ăn cho bố con anh mỗi khi dưới biển lên...
Anh đang muốn như những người bạn nghệ sĩ của anh, họ có tâm hồn thật đẹp phải không anh? Cuộc sống là gì nhỉ mà phải lo toan đến thế? Họ khác anh, họ khác em, vì họ không phải lo lắng cho ai, không có gia đình, bố mẹ họ có điều kiện. Mình muốn sống như họ không? Có chứ. Họ đâu có được đào tạo ra để trở thành một nghệ sĩ, vậy mà họ muốn nghệ sĩ là được.
Khó gì đâu, buộc cái đuôi tóc lên, đàn ca sáo nhị đến gần sáng, một vài quan điểm sống khác người, tay cầm điếu thuốc điệu nghệ... là họ đã được những người như anh coi là nghệ sĩ rồi. Còn mình... Anh quay lưng lại đi anh, nhìn một chút về phía sau, nơi có những đứa cháu còn thiếu thốn trăm bề, nơi có nếp nhà đơn sơ với cha mẹ nghèo, ốm đau không có tiền chữa bệnh... Không ai giúp anh hiểu được khi anh đang u mê. Nhưng khi hiểu ra, thì đã quá muộn, có ân hận thì cũng đã muộn quá rồi.
“Nhất túc bất thành thiên cổ hận. Tái hồi đầu dĩ bách niên thân”. Liệu khi “tái hồi” anh còn đủ nghị lực để sống tiếp, em còn đủ lòng bao dung để tha thứ và thương yêu? Liệu có còn cha mẹ để báo hiếu?
Em để anh đi ngày hôm nay. Có thể 5 năm, 10 năm nữa anh mới hiểu hết được việc em đã làm. Và cũng có thể anh không bao giờ hiểu được. Anh cứ đi đi. Khi đã lựa chọn cho mình một con đường, hãy cố gắng nhắm mắt để đi tới đích. Hãy đừng nhìn ngang sang bên cạnh. Hãy ngoái lại phía sau xem đoạn đường mình đã đi như thế nào để nỗ lực. Nhưng đừng để bất kỳ điều gì chi phối mình.
Em không chấp nhận lời đề nghị của anh. Bởi một lẽ rất đơn giản, với những người đàn bà khác, anh có thể là bất cứ thứ gì của họ. Nhưng với em, anh là tình yêu. Và vì vậy, đừng bao giờ xúc phạm đến nó. Hãy đi, hãy va đập và bao giờ hiểu tận cùng của chữ yêu, hãy trở về nơi chúng ta đã từng được chạm đến nó.
Đi đi anh, và nhớ ngoái lại phía sau lưng một lần.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)