When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh đã cố gắng nhưng không thể giữ được gia đình
hững câu hỏi những đêm suy nghĩ dài thâu đêm, tôi đã khóc cho tình yêu của mình rất nhiều và quyết định của tôi đã đưa ra. Ngày tôi thông báo cho ba má em biết xong lòng tôi nhẹ vô cùng. Một quyết định rất khó rất đau, tôi không bao giờ muốn như thế nhưng tôi cũng không thể nào làm khác được. (Phan Anh)
Từ: Du PhanAnh
Đã gửi: 24 Tháng Chín 2011 12:10 SA
Gửi người vợ của tôi!
Chuyện tình yêu của tôi bắt đầu rất đẹp, chúng tôi quen nhau từ thời cấp 3, rồi những kỳ ôn thi, những kỳ thi cuối cấp liên tiếp đến, sau cùng hai đứa rất vui mừng vì cùng đỗ đại học. Vào Sài Gòn chúng tôi đã sống rất xa nhau, em học Thủ Đức còn tôi tận quận 8, chỉ có thể gặp nhau vào cuối tuần đúng phong cách sinh viên.
Những ngày nắng rát, những đêm mưa tầm tã tôi vẫn đi thăm em đều đặn, cuộc sống thật hạnh phúc. Rất nhiều đêm mưa tầm tã tôi đã đi xe máy từ Thủ Đức tới quận 8, về đến nhà đã gần nửa đêm. Cái lạnh tê tái của mùa mưa Sài Gòn làm tay chân tôi không thể cử động được, không thể lôi nổi chiếc xe vào nhà nhưng trong lòng rất ấm áp.
Suốt 4 năm học tình yêu của chúng tôi lớn dần theo năm tháng, đã có những lần cãi vã, những giận hờn nhưng rồi cũng hiểu, chia sẻ và bỏ qua cho nhau càng làm yêu nhau nhiều hơn. Nhưng cuộc sống đâu toàn màu hồng, chúng tôi cũng là con người, em và tôi đã cố gắng thay đổi rất nhiều để hợp nhau hơn.
Chỉ có một điều duy nhất em làm tôi rất buồn và đau, tôi không hiểu vì em ngây thơ không nhận ra hay cố tình làm như vậy, tại sao em không nói thật cho tôi biết dù bất cứ chuyện gì? Đã bao lần em dối tôi rồi em hứa em sẽ thay đổi nhưng mọi chuyện đâu lại vào đấy sau một thời gian.
Rồi chuyện gì đến cũng đã đến, tôi quyết định chia tay khi còn đang học năm cuối. Nhưng những lời hứa, tiếng khóc của em làm tôi không sao chịu được, rồi tôi đã bỏ qua, chúng ta bắt đầu lại từ đầu. Em ra trường và về quê công tác còn tôi vẫn ở lại Sài Gòn để học tiếp năm thứ 5 đại học. Một năm dài đằng đẵng, những ngày xa nhau làm tôi nhớ em không chịu nổi. Những cuộc điện thoại hàng ngày chỉ có thể làm chúng tôi vơi bớt cảm giác nhớ nhung. Sau bao ngày xa cách, những lần chúng tôi đi thăm nhau là những ngày hạnh phúc nhất.
Và rồi một năm dài đã trôi qua, tôi ra trường, sau những tháng đầu khó khăn cuối cùng tôi cũng tìm được công việc ổn định được gần nhau. Tất cả ổn định, chúng tôi đã chuẩn bị cho mình một đám cưới thật hạnh phúc. Những ngày chuẩn bị cho đám cưới là những ngày hạnh phúc nhất, hai đứa cùng nhau đi chọn nhẫn cưới, đi chụp ảnh cưới. Cưới nhau xong chúng tôi phải tự lo thuê nhà để ở vì đúng sinh viên nghèo mới ra trường mà. Công việc tôi vẫn ổn định vẫn lo cho em được đầy đủ.
Nhưng rồi mọi chuyện lại bắt đầu, những cuộc đi công tác dài đằng đẵng của em, để tôi ở nhà một mình một phòng vào đúng lúc sự nghiệp tôi đang khó khăn nhất, đúng lúc tôi rất lo lắng và mệt mỏi nhất em đâu rồi? Em bỏ tôi ở nhà một mình quên đi những gì đã hứa với tôi, em lại ăn nhậu xay xỉn với những người đàn ông khác. Em có biết khi tôi nghe nói “con nhỏ đó đã có chồng còn ăn nhậu xay xỉn với đám đàn ông” từ người chị ruột của tôi thuật lại là người ta đã cười vào mặt chỉ tôi như thế. Em có biết lòng tôi đau như thế nào không? Em có hiểu, có suy nghĩ không?
Sau đó em lại đi công tác một nam một nữ ở chung một khách sạn trong một tuần sau những cuộc nhậu tương tự thì chuyện gì xảy ra? Em có nghĩ được không? Liệu say rồi em có làm chủ được mình không? Tất cả những việc đó tôi có thể bỏ qua nhưng từ lúc này em không được như thế nữa. Tôi làm tất cả chỉ để bảo vệ hạnh phúc của mình, bảo vệ cái tình yêu mà tôi đã cố công vun đắp nó bao nhiêu năm, tôi không muốn mất nó.
Nhưng chỉ mình tôi là chưa đủ, em lại tiếp tục đi công tác, lần này tôi đã nói nếu em đi thì về hãy ký vào đơn ly hôn. Em biết tôi đau như thế nào khi phải nói nhưng thế không, đó là đường cùng rồi, là không còn cách nào khác để giữ. Nhưng rồi em đã chọn để đi xa, để lao vào những cuộc vui, em đã không cần cái gia đình này nữa rồi. Tim tôi đau nhói khi em bảo đã ra tới Nha Trang, người tôi thẫn thờ, làm gì nữa đây?
Những câu hỏi những đêm suy nghĩ dài thâu đêm, tôi đã khóc cho tình yêu của mình rất nhiều và quyết định của tôi đã đưa ra. Ngày tôi thông báo cho ba má em biết xong lòng tôi nhẹ vô cùng. Một quyết định rất khó rất đau, tôi không bao giờ muốn như thế nhưng tôi cũng không thể nào làm khác được.
Em cứ đi xa, cứ ăn nhậu say xỉn rồi như thế chuyện gì đến cũng sẽ đến. Tôi không muốn đau khổ thêm nữa và càng không muốn nuôi con người khác. Tôi đau lắm, đau nát lòng, nhưng còn cách nào khác chăng? Một mình tôi có cố gắng thế nào cũng không thể xây dựng nên một gia đình hạnh phúc. Chỉ có điều tôi không hiểu vì sao em lại như thế? Tôi không hiểu, có bao giờ em nghĩ những người xung quanh mình sẽ nhận xét về mình như thế nào chưa?
Có bao giờ em thấy đau chưa? Em có thấy thương tiếc cái tình yêu mà bao năm tôi và em đã cố gắng để xây dựng vun đắp nó chưa? Tâm trạng ngổn ngang nhưng tôi tin mình đã quyết định đúng. Chúc em có cuộc sống mới và hạnh phúc với cuộc sống mới, tìm được một người tốt hơn tôi để lo và chăm sóc cho em, xin lỗi vì tất cả những gì tôi đã mang đến với em.
Tạm biệt người yêu, người vợ của tôi!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)