However rare true love may be, it is less so than true friendship.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Anh đã để lại cho em vết thương lòng khó phai
ơn một tháng xa nhau, nhưng tôi vẫn chưa quên được anh, chưa bỏ được thói quen chờ tin nhắn chúc ngủ ngon của anh vào mỗi tối, chưa làm quen được với cảm giác khi không có anh bên cạnh. Tôi vẫn còn yêu anh, yêu anh rất nhiều dẫu biết rằng anh đã để lại cho tôi một vết thương lòng. (Thủy)
From: Nguyễn Thị Thanh Thủy
Sent: Sunday, November 14, 2010 9:24 PM
Là một cô gái sinh ra và lớn lên từ một vùng quê nghèo, ngày xa quê vào Đà Lạt nhập học, tôi đã hứa với bố và cũng tự hứa với lòng mình rằng sẽ không yêu trong thời sinh viên để có thể tập trung tốt vào việc học tập. Nhưng rồi lý trí vẫn không thắng nổi nhu cầu tình cảm cơ bản của trái tim con người, tôi đã nhận lời yêu anh từ năm nhất đại học.
Anh, một người luật sư tương lai, một chàng trai hiền lành, siêng năng, chăm chỉ, anh hơn tôi hai tuổi nhưng cùng quê và chúng tôi học cùng một khóa. Anh luôn ở bên cạnh, quan tâm, chia sẻ, động viên tôi những vui buồn trong suốt gần hai năm qua. Những khi tôi khóc, tôi buồn vì nhớ nhà hay vì vấn đề gì đó thì bờ vai của anh luôn sẵn sàng ở bên. Yêu anh, tôi đã hiểu thế nào là nhớ, là chờ mong một người.
Thời gian nghỉ hè, về Tết hay đơn giản chỉ là thời gian tôi đi thực tế hoặc về nhà bác chơi vào dịp cuối tuần thì tôi đã rất nhớ anh, mong cho thời gian trôi thật mau để được về bên anh và được anh ôm vào lòng. Tôi yêu anh, yêu tất cả những gì thuộc về anh và tôi cũng yêu luôn cái cách anh yêu tôi. Anh là mối tình đầu của tôi, là người con trai tôi yêu và dành trọn trái tim mình.
Chúng tôi đã có nhiều lắm những kỷ niệm vui buồn cùng nhau và tôi biết, anh cũng rất yêu tôi. Lúc tôi ốm phải nằm viện vì thiếu máu, anh đã lo lắng cho tôi rất nhiều, anh đã bất chấp tất cả để xuống viện cho tôi máu, sự sống của tôi có dòng máu của anh. Tôi đã đón sinh nhật thứ 19 của mình ở trong bệnh viện với niềm hạnh phúc vô bờ khi có anh bên cạnh, món quà vô giá đối với tôi.
Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, học tập, cả anh và tôi đều học rất khá. Những tháng ngày hạnh phúc đó cứ vui vẻ trôi qua cho tới ngày anh nói với tôi lời chia tay. Tôi bất ngờ, hụt hẫng, buồn, cảm giác thật khó tả, trái tim tôi nhói đau và tan thành trăm ngàn mảnh vụn. Tôi đã khóc rất nhiều.
Nhiều lúc tôi tự hỏi nếu ngày đó tôi níu kéo tình yêu của anh thì liệu bây giờ chúng tôi có như thế này không? Cho đến lúc này, hơn một tháng xa nhau, nhưng tôi vẫn chưa quên được anh, chưa bỏ được thói quen chờ tin nhắn chúc ngủ ngon của anh vào mỗi tối, chưa làm quen được với cảm giác khi không có anh bên cạnh.
Tôi vẫn còn yêu anh, yêu anh rất nhiều dẫu biết rằng anh đã để lại cho tôi một vết thương lòng, dù anh đã không còn ở bên tôi nữa. Người ta nói rằng thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương nhưng mà cần bao nhiêu thời gian để chữa lành vết thương này thì tôi chưa thể biết được. Con đường ngày xưa tôi và anh sánh bước bên nhau giờ chỉ còn mình tôi lẻ bước.
Tôi vẫn chưa thể rộng lượng để chúc anh mau tìm thấy hạnh phúc của mình vì nếu có thì điều đó là dối lòng. Và lúc này đây, khi ngồi viết những dòng chữ này thì tôi vẫn cứ nghĩ rằng lời chia tay chỉ là cách anh thử thách và kiểm chứng tình yêu của tôi mà thôi. Có lẽ nào mình chia tay nhau thật sao anh?  
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)