Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ước gì được sống lại tuổi thơ
gày xưa mặc áo mưa tự chế của mẹ, từ cái bịch nylon thật lớn, mẹ rọc cắt sao đó, rồi cột một cọng dây, mặc vào tựa như mặc áo choàng của vua chúa. Rồi mỗi đứa cái nón lá, lúp xúp như cây nấm, sao mà dễ thương quá! (Ngọc Linh)
From: Ngọc Linh
Send: Mon 10/11/2010 12:35 PM
Ngày xưa gia đình tôi nghèo lắm, ở miền quê xa xôi, tôi thuộc thế hệ 8X, nhưng tôi rất lạc hậu so với bạn bè. Hồi xưa ở quê cảm giác sao yên bình quá, không như bây giờ, ồn ào, bon chen, vừa học vừa làm, không cực khổ bằng hồi lúc ở quê, nhưng sao nghe nặng nề quá. Ngày xưa mỗi sáng sớm dậy, không khí mát mẻ rất sảng khoái, nhưng hồi xưa không biết thưởng thức, bây giờ xa rồi mới nhớ.
Ngày mưa, mẹ dậy sớm nấu nước, nấu cơm, những tiếng động lục đục sau bếp quen thuộc. Cái lạnh miền núi vào mùa mưa ngọt ngào lắm, muốn trùm mền nằm luôn không muốn dậy chút nào. Nhưng chị em tôi phải dậy để đi học nữa. Ngày mưa chúng tôi đi học rất cực khổ, không có áo mưa như bây giờ, đi học thì đi bộ 2 km. Ăn cơm sáng xong, chỉ được ăn cơm thôi, cái trời lạnh, ăn cơm nóng, cảm giác khó tả lắm, mà bây giờ tìm hoài không có hương vị đó nữa. Xắn quần lên tận đầu gối, chúng tôi mỗi đứa đều xách dép của mình để đến trường, đường đất đỏ trơn trượt, phải bám víu ngón chân xuống mà đi mới vững, nhưng sao rất vui.
Trường tôi có cái giếng sau lớp, mà ngộ lắm, cái giếng khoảng chừng một mét, mà sao nước quá trời. Cái giếng là nơi để học trò như chúng tôi rửa tay, rửa chân sạch sẽ để vào lớp. Nhiều khi lên đến lớp, cả bọn đều quần áo lấm lem vì đường trơn, một đứa bị té ngã, vịn qua vịn lại thế nào mà cả đám đều bị sình lầy. Kỷ niệm đó tôi nhớ hoài đến tận bây giờ.
Ngày xưa mặc áo mưa tự chế của mẹ, từ cái bịch nylon thật lớn, mẹ rọc cắt sao đó, rồi cột một cọng dây, mặc vào tựa như mặc áo choàng của vua chúa. Rồi mỗi đứa cái nón lá, lúp xúp như cây nấm, sao mà dễ thương quá! Đứa nào mà không có áo mưa là cây chuối sau nhà sẽ bị chặt sạch lá, lá chuối che mưa, thích lắm.
Nhắc đến đây cảm xúc dâng trào. Ôi nhớ ngày xưa quá! Không biết các bạn có ai giống tôi không? Nếu bây giờ có điều ước, tôi sẽ ước được sống lại với tuổi thơ ngày đó, dù chỉ là một ngày.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)