What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đừng vì chia tay mà chúng ta coi nhau như kẻ thù
ãy mở lòng ra, đừng nghĩ những người xung quanh mình toàn là người xấu như thế. Dù anh có nói em là người xấu thì em cũng tự thấy rằng tình cảm em dành cho anh là thật lòng, điều đó chỉ riêng mình em hiểu. (Hương)
Từ: HUONG KIEU
Đã gửi: 24 Tháng Hai 2012 9:35 SA
Anh à, đã gần nửa tháng kể từ khi chúng mình không còn gặp nhau nữa, nửa tháng trôi qua cũng là từng ấy ngày em bị nỗi nhớ gặm nhấm vì em biết sẽ không còn cơ hội được gặp anh nữa. Giờ em lấy hết can đảm để viết ra những dòng này mong được giãi bày nỗi lòng của mình, để lòng được thanh thản hơn. Em chọn cách này là vì anh không cho em cơ hội để nói trực tiếp với anh.
Người ta thường nói: Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim. Nhưng sao em thấy điều này không đúng với em chút nào mà nó còn có phản ứng ngược lại. Lý do mà anh đưa ra lời chia tay: Em là người xấu, em không xứng đáng với anh. Khi nghe những lời này từ anh, em chỉ muốn chết. Thà một người nào khác nói em là người xấu thì em còn có thể chấp nhận được, vì người đó có thể không hiểu mình. Nhưng sao người đó lại là anh?
Gần nửa năm quen nhau, chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp, cùng nhau tận hưởng niềm vui và có cả những nỗi buồn, những giọt nước mắt, mà anh lại nỡ nói người từng má ấp tay gối với anh những lời cay đắng đó. Thà anh chia tay em với lý do anh đã có người con gái khác thì có lẽ em sẽ thấy thanh thản và nhẹ nhõm hơn.
Khi yêu nhau thật lòng, người ta có thể thông cảm với những tính xấu của nhau, con người ai mà không có cái tốt, cái xấu hả anh, nhưng mỗi khi có gì không vui, anh lại đem em ra mà trút giận. Vì yêu anh, em nhẫn nhục tất cả; em thấy mình thay đổi nhiều từ khi quen anh: biết chịu đựng hơn, dễ tha thứ hơn, khi mà bản chất con người em không phải như thế.
Nhưng anh cố tình không hiểu điều ấy. Anh chỉ biết phán xét người khác và không nghĩ đến cảm nhận của người ta và nhìn lại mình, xem mình có hoàn thiện hay chưa. Đã có lúc em nghĩ mình đã hiểu anh nhưng thật ra em không hiểu anh chút nào, nói chính xác hơn, anh không cho người khác có cơ hội hiểu mình.
Ngày em đưa anh ra mắt mấy đứa bạn trong phòng, chúng nó bảo: Mày yêu anh ấy chỉ khổ thôi. Em mặc kệ, tình yêu mà, sao có thể so đo tính toán, sung sướng mới yêu, khổ thì bỏ cuộc. Chúng nó bảo anh quá kỹ tính, quá gia trưởng, chúng nó lo cho em.
Từng đêm em nằm suy nghĩ, em đã làm gì khiến anh lại nghĩ em là người xấu, nhưng em không thể nào nghĩ ra. Người ta nói càng cố quên thì lòng càng nhớ thêm nên em không cố để quên anh, em muốn thời gian là bài thuốc chữa lành vết thương quá sâu trong lòng. Nhiều lúc nhớ anh quá, em lại tìm cớ đi ngang qua phòng anh, xem thử anh còn hay đã đi, khi thấy phòng có ánh điện thì em cũng không có đủ can đảm để lên gặp anh. Lúc đó, em như người mất trí, em biết như thế là không nên nhưng em thấy như thế thì lòng mình lại nhẹ nhõm hơn.
Em biết cái gì của mình thì là của mình, không phải của mình thì có cố giữ cũng không được. Giờ thì em không cố giữ anh đâu, có muốn giữ cũng không được nữa rồi, vì anh đã trở thành một người khác, tàn nhẫn và vô tâm. Anh đối xử với em còn tệ hơn đối xử với một người dưng.
Nhiều lúc em tự hỏi anh có từng thật lòng yêu em không? Lúc trước thì em có thể tự trả lời là có, nhưng chính lúc này em lại tự mâu thuẫn với chính mình. Nếu anh từng yêu em thì anh sẽ không bao giờ hành động như thế. Nếu thế thì tình cảm mà anh dành cho em lúc trước là cái gì. Em mông lung, không tìm ra câu trả lời cho mình.
Trước kia, em tự thấy mình là một người mạnh mẽ, không bao giờ bi lụy trong tình yêu nhưng khi đã thật lòng yêu một người rồi thì em thấy mình yếu đuối vô cùng. Nhưng dù sao em cũng cảm ơn anh, vì nhờ anh em mới biết thế nào thật sự là tình yêu, những điều mà trước kia em chưa biết. Nhưng để biết điều này thì cái giá của nó cũng không rẻ chút nào.
Nhiều lúc em tự trấn an tinh thần, người ta đã đối xử với mày như thế thì không việc gì mày phải đau khổ, phải sống tốt, sống thật tốt vì cuộc sống đó không chỉ của mình mà còn vì ba mẹ nữa, sống tốt để người đó nhận ra rằng không có người đó thì mình vẫn có thể đứng vững. Nhưng những phút yếu lòng em lại nhớ anh da diết, và em biết mình chỉ tự lừa dối chính mình.
Không biết em viết ra những dòng này anh có đọc được hay không nhưng em thấy lòng mình thanh thản nhiều, khi đã giải tỏa được những cảm xúc mà không biết tỏ cùng ai. Em không có ý định níu kéo tình cảm của anh vì em biết cái đó giờ không còn tồn tại nữa rồi. Nhưng có một điều em khuyên anh chân thành, anh đừng làm cho những người yêu thương anh phải rời xa anh như vậy, cứ như thế anh sẽ mãi là một người cô độc trên cõi đời này thôi.
Hãy mở lòng ra, đừng nghĩ những người xung quanh mình toàn là người xấu như thế. Dù anh có nói em là người xấu thì em cũng tự thấy rằng tình cảm em dành cho anh là thật lòng, điều đó chỉ riêng mình em hiểu. Mong anh hãy để những ngày tháng chúng ta vui vẻ bên nhau như những kỷ niệm đẹp, đừng vì chia tay mà coi nhau như kẻ thù. Chúc anh có cuộc sống tốt và tìm được người xứng đáng với anh như anh mong muốn!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)