Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Tác giả: Yến Quỳnh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3991 / 10
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần X -
m có biết Trâm Oanh cần em đến thế nào không?
Thư Hiên đăm đăm nhìn Huyên Giao rồi choàng tay qua vai cô, tha thiết hỏi. Huyên Giao im lặng hồi lâu rồi đáp thật nhỏ:
- Em sẽ cố thu xếp để đến thăm Trâm Oanh mỗi ngày.
Thư Hiên xoay người Huyên Giao lại đối diện và nhìn thật lâu vào mắt cô.
- Cha con anh chẳng những cần em đến thăm mà còn cần những chuyện khác nữa kia.
Huyên Giao ấp úng:
- Những chuyện khác hả? Không được đâu. Em không có khả năng đâu.
Thư Hiên nóng nảy:
- Em có thừa khả năng mà. Em biết anh đang muốn nói đến chuyện gì. Sao em cứ cố tình tránh né anh mãi?!
- Anh Thư Hiên, em xin anh đừng nói điều này nữa. Em không thể.
- Em làm cho anh phát điên lên được. Em có biết là em làm cho anh đau khổ suốt mấy tuần nay?!
- Anh đau khổ không bằng em đâu.
- Hả? Em nói gì?
Huyên Giao nín bặt. Cô đã lỡ lời thổ lộ tâm sự. Thư Hiên không được biết gì về cô cả. Vẫn còn khoảng cách to lớn giữa hai người và cũng không bao giờ xóa được khoảng cách đó. Giọng Thư Hiên vang lên khẩn nài.
- Anh yêu em. Anh thật sự muốn cưới em....
Huyên Giao tròn xoe mắt không nói. Anh chàng lay mạnh vai cô hỏi dồn dập:
- Em không tin anh sao? Em tưởng anh đùa cợt với em à? Anh phải làm sao để em hiểu cho lòng anh đây?
Huyên Giao mím chặt môi:
- Em tin anh, nhưng....
Thư Hiên hấp tấp:
- Nhưng sao? Anh không chấp nhận bất cứ sự giải thích, sự chần chừ nào của em cả.
Huyên Giao hỏi thẳng:
- Còn chị Hà Nghi thì sao?
Khuôn mặt Thư Hiên lại trở nên bí hiểm. Đôi mắt uẩn nhìn xa. Huyên Giao chợt nghe nao lòng. Thư Hiên nói chậm rãi:
- Việc của Hà Nghi rồi anh sẽ giải quyết ngay.
Huyên Giao hốt hoảng:
- Không. Không. Em nhất định không cho anh từ hôn với chị Hà Nghi đâu.
- Em đừng có điên.
Huyên Giao ấm ức:
- Anh điên thì có. Tại sao anh bày ra cảnh trớ trêu như thế này?
Thư Hiên nhấn mạnh:
- Anh không bày trò gì hết. Anh nói bằng chính trái tim anh. Em không có gì phải lo ngại. Để anh giải quyết việc của Hà Nghi.
Đôi mắt Huyên Giao rưng rưng. Cô không biết Thư Hiên giải quyết việc như thế nào nữa. Giọng cô vang lên đầy xúc cảm:
- Anh Thư Hiên, anh hãy để cho chị Hà Nghi được yên. Anh hãy để cho mọi việc luôn tốt đẹp.
- Mọi chuyện vẫn tốt đẹp, anh có làm gì phiền đến Hà Nghi đâu. Anh lo là lo cho em.
Huyên Giao ngạc nhiên:
- Lo cho em? Em van anh hãy để cho em được yên. Anh đừng nói đến chuyện này nữa. Đừng nói nữa.
Huyên Giao hoảng loạn đứng lên. Thư Hiên đẩy cô trở lại ghế ngồi:
- Em bình tĩnh đi Huyên Giao. Anh chưa nói hết.
Huyên Giao cướp lời:
- Anh đừng nói gì nữa cả. Hãy để cho em được yên ổn đến thăm Trâm Oanh.
Thư Hiên nôn nóng:
- Anh muốn em hãy trả lời anh hôm nay.
- Chúng mình mãi mãi là bạn của nhau. Như thế là đủ rồi. Anh đừng bắt em trả lời điều gì nữa cả.
Thư Hiên nắm lấy tay cô:
- Em cố tình tránh né anh, từ chối anh. Tại sao vậy Huyên Giao?
Huyên Giao khổ sở:
- Anh đã biết lý do rồi, đừng hỏi nữa.
- Rồi anh sẽ giải quyết cho em thấy.
Thư Hiên biết anh không thể nào giải thích cho Huyên Giao rõ điều đó. Huyên Giao không tin anh là đúng thôi. Không thể trách cô được. Rồi anh sẽ chứng minh cho Huyên Giao thấy rõ tình yêu tha thiết của anh. Thư Hiên nhẹ bảo cô:
- Trâm Oanh rất sung sướng khi được gặp em. Con bé rất mến em. Em biết điều đó chứ?
- Vâng, em biết. Em sẽ đến dạy lại cho Trâm Oanh vẽ. Kiểm tra việc học của con bé.
Thư Hiên ngậm ngùi kể:
- Em biết không, Trâm Oanh sốt mấy ngày nay. Con bé cứ nhắc em mỗi ngày. Dì Thân cũng nóng ruột kêu anh cho em hay. Nhưng anh cứ lần lữa mãi. Mấy tháng nay, em bặt tin, Trâm Oanh cứ hỏi anh "Sao cô Huyên Giao không đến chơi? Cô giận con rồi à?" Đến khi bị sốt, nó cũng hỏi đến em luôn. Lẽ ra anh nói với em ngay hôm đầu, nhưng anh biết em giận anh, nên anh cũng không nói. Hồi chiều này, anh về mà không có em, dì Thân la anh và nhất định đòi đến nhà cho em hay. Anh phải cản dì lại và đến em đó. Ở nhà này, ai cũng yêu mến Trâm Oanh nên khi nó bệnh, ai cũng chăm sóc, nuông chiều nó.
Huyên Giao mỉm cười:
- Trâm Oanh rất ngoan, ai cũng chiều nó là phải thôi.
Thư Hiên tiếp theo với vẻ hài lòng:
- Bởi thế em đừng trách vì anh gọi em đến, làm phiền em.
Huyên Giao cởi mở:
- Không có gì phiền đâu anh. Được ở bên Trâm Oanh, em cũng thích lắm chứ. Con bé rất thông minh.
Mắt Thư Hiên sáng lên:
- Em thích Trâm Oanh thì em hãy ở mãi bên nó nghe.
Huyên Giao nhìn sững Thư Hiên. Nói cách nào thì anh cũng đề cập đến chuyện ấy. Huyên Giao né tránh cũng không được. Cô không hiểu sao Trâm Oanh lại rất mến cô. Bất giác, Huyên Giao phát biểu:
- Em cũng muốn ở mãi bên Trâm Oanh.
Giọng Huyên Giao thật nhỏ và êm như tiếng thở nhẹ. Thư Hiên nghe thấy, anh sung sướng đến lịm người. Huyên Giao bưng ly trà lên uống để che giấu sự bối rối. Vì lời cô vừa phát ra chẳng khác nào bày tỏ lòng mình.
Giờ này, nếu không ngồi đây đối diện cùng Thư Hiên, có lẽ Huyên Giao đã có mặt ở nhà Nam Phố rồi. Huyên Giao không hối tiếc và mừng vì đã giải quyết xong một vấn đề. Nam Phố nghĩ như thế nào nhỉ?
Quan sát Huyên Giao một lúc lâu, mãi sau Thư Hiên mới hân hoan nói:
- Em yên tâm nhé. Anh sẽ lo cho em. Mọi việc rồi sẽ tốt đẹp thôi.
Huyên Giao mở to mắt nhìn Thư Hiên. Anh nói gì vậy? Cô không hiểu nổi những điều đã xảy ra. Huyên Giao chỉ thấy tương lai cô quá mịt mờ.
Trao Nhau Hạnh Phúc Trao Nhau Hạnh Phúc - Yến Quỳnh