Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: Lưu Chấn Vân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Đông Mai
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 35
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 12
Cập nhật: 2023-03-26 23:05:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
uyết Liên chuẩn bị cho vụ kiện này hai tháng trời, đến khi ra tòa chỉ mất vẻn vẹn 20 phút. Công Đạo nhận xử vụ này. Trước mặt bày một tấm biển ghi chữ “Chánh án”, bên trái là Công tố viên còn bên phải là Thư ký tòa án. Kiện Tần Ngọc Hà mà hắn còn không thèm tới, chỉ ủy thác cho luật sư của mình là lão Tôn ra mặt. Ngày trước viết cáo trạng cho Tuyết Liên là lão Tiền, văn phòng luật sư của lão này nằm ngay cạnh văn phòng của lão Tôn. Tòa tóm tắt nội dung án, sau đó đưa ra chứng cứ, đọc bản tường trình rồi cho truyền nhân chứng. Chứng cứ chính là hai bản giấy chứng nhận ly hôn giống nhau. Qua giám định, giấy đó là thật. Tiếp tục đọc bản tường trình, trong đơn kiện của Tuyết Liên có nói cuộc ly hôn năm ngoái của họ là giả. Lão Tôn, luật sư của Ngọc Hà đọc lời kể của thân chủ, lại nói đó là thật. Sau đó cho truyền nhân chứng, chính là lão Cổ, trợ lý hành chính dân sự của thị trấn, năm ngoái đã làm thủ tục ly hôn cho hai người. Lão Cổ từ đầu đến giờ vẫn ngồi đó, dỏng tai nghe ngóng quá trình xét xử, giờ bước tới trước một bước, mở miệng nói cuộc ly hôn đó là thật. Chuyện kết hôn, ly hôn như này ông ta đã làm 30 năm nay, trước giờ chưa khi nào xảy ra sai sót. Tuyết Liên cuống quýt nói: “Lão Cổ, ông ngần này tuổi rồi sao không nhận ra chuyện này là giả chứ?”
Lão Cổ cũng sốt ruột theo Tuyết Liên: “Nếu là giả thì chẳng lẽ hai người hợp nhau lại lừa dối tôi?” Sau đó phẩy tay: “Mà lừa gạt tôi là chuyện nhỏ, lừa gạt chính phủ mới là chuyện lớn. Cô nói ly hôn là giả sao?” Rồi đưa tay chỉ luật sư Trịnh: “Lúc nãy ông ấy có nói lại lời của Tần Ngọc Hà - cuộc ly hôn đó là thật.”
Tuyết Liên gào lên: “Tần Ngọc Hà là thằng khốn nạn, lời của hắn tin được sao?”
Lão Cổ cũng sang sảng đáp: “Lời anh ta không đáng tin, vậy tôi tin cô. Năm ngoái khi ly hôn, Tần Ngọc Hà chẳng nói năng gì chỉ cô nói là nhiều. Tôi hỏi lý do ly hôn, cô nói liên thanh rằng tình cảm hai người bị rạn nứt. Lúc đó rạn nứt, thế giờ không rạn nứt nữa à? Cả năm vừa rồi hai người không hề gặp mặt nhau, tình cảm trở nên tốt đẹp từ lúc nào thế?
Hôm nay Tần Ngọc Hà cũng chẳng thèm đến, thế chẳng chứng tỏ vẫn rạn nứt đấy thôi?”
Một thôi một hồi ấy khiến Tuyết Liên á khẩu, lắp bắp mãi không nên một câu. Lão Cổ cũng tức khí đùng đùng: “Tôi sống trên đời hơn năm chục năm nay chưa từng bị ai chơi xỏ như vậy đấy!” Rồi bồi tiếp: “Vụ này mà lật lại, tôi còn mặt mũi nào ở thị trấn này chứ?”
Sự việc dần trở nên căng thẳng, dường như không phải Tuyết Liên kiện Ngọc Hà mà đang kiện lão Cổ vậy. Nhân chứng vật chứng đủ cả, rành rành ra đó, Công Đạo gõ bàn, xử Lý Tuyết Liên thua kiện. Mọi người đứng dậy lục tục đi về.
Tuyết Liên chặn Công Đạo nói: “Người anh em, sao lại có thể xử như vậy chứ?”
“Theo trình tự của tòa phải xử như vậy đấy.”
“Ngọc Hà không vác mặt đến, mọi chuyện vậy là xong sao?”
Công Đạo từ tốn giải thích: “Theo quy định của luật pháp, anh ta có thể ủy thác luật sư của mình đến tham dự.”
Tuyết Liên chết lặng: “Tôi vẫn không hiểu, rõ ràng là giả, sao lại trở thành không giả được chứ?”
Công Đạo trả giấy chứng nhận ly hôn cho cô: “Xét từ góc độ luật pháp, đây là thật. Nói từ đầu mà cô không chịu nghe.”
Rồi nhỏ giọng nói: “Tôi không nhắc đến chuyện con gái cô là thương tình lắm rồi đấy.”
“Nói vậy là thua kiện rồi. Ông anh vẫn chiếu cố cho tôi sao?”
Công Đạo sững người, vội nói: “Không phải thế.”
Tôi Không Phải Phan Kim Liên Tôi Không Phải Phan Kim Liên - Lưu Chấn Vân Tôi Không Phải Phan Kim Liên