Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Sầu
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1265
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3373 / 72
Cập nhật: 2014-12-04 16:17:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 421: Làm luôn (1)
"Ưm!" Lý Mộng Bạch gật đầu, lại hỏi tiếp: "Như thế nào ta nghe nói thời gian ở Bách Hoa Cốc. Dược Thiên Sầu không hề trêu chọc Đại La Tông chúng ta, nhưng ngươi lại nơi nơi đối nghịch với Dược Thiên Sầu?"
"Đệ tử không hề đối nghịch với Dược Thiên Sầu. Lần đó làm như thế cũng chỉ vì lợi ích của bổn môn mà thôi." Chu Tiên Hiền có chút hoảng hốt nói.
Lúc này Chu Chiếu đứng bên cạnh, liền bước ra, trầm giọng phán: "Ngươi thân là người chủ sự của bổn môn ở bên ngoài. Hiển nhiên là cần phải cố gắng vì lợi ích của bổn môn, ngươi làm như thế là đúng. Ngày sau vẫn cần phải ghi nhớ điểm này."
"Dạ, đệ tử vẫn luôn ghi nhớ." Chu Tiên Hiền thành khẩn đáp.
Chu Chiểu vốn là thúc thúc của hắn, nếu không phải có vị thúc thúc này, thì bản thân hắn cũng chưa đủ năng lực thay mặt Đại La Tông ra ngoài làm việc. Lời này của Chu Chiếu hiển nhiên là muốn giải vây cho hắn.
Lý Mộng Bạch liếc mắt nhìn hai người Chu Chiếu. Theo sau lại đánh mắt cùng hai vị cung phụng khác. Rồi cũng chẳng thèm nói thêm cái gì nữa.
"Tính toán thời gian, thì đám người Dược Thiên Sầu hẳn là cũng nên tới rồi mới phải. Đám người Triệu Xương thất tung liệu có phải là do hắn làm hay không?" Chu Chiếu trầm ngâm tự hỏi.
Bất quá nói xong thì hắn liền quay sang Chu Tiên Hiền hỏi vấn đề khác: "Gần đây bên phía Vô Cực Đảo có động tĩnh gì không?"
Chu Tiên Hiền ngập ngừng một chút, mới hồi đáp: "Gần đây có một sự tình vô cùng kì quái. Từ phía bên kia Vô Cực Đảo không ngừng trôi đến thi thể, các môn phái sau khi vớt lên kiểm tra xong, liền đào hầm chôn ngay. Mấy ngày qua sợ là đã có hơn vạn người rồi."
Bốn người nhìn nhau, Chu Chiếu cau mày nói: "Có nhận ra là nhân sĩ phương nào không? Là người thường hay tu sĩ?"
"Tất cả đều mặc trang phục Hoa Hạ, nhưng phần lớn đều là phàm nhân, còn một số thi thể của tu sĩ, thì là những đệ tử trong các môn phái, lần trước giao chiến bị đối phương bắt sống. Nhóm người phàm tục kia thì bị đoạn mạch, hiển nhiên là do mất máu quá nhiều mà tử vong, về phần những tu sĩ kia thì càng kì quái, tất cả bên trong đan điền đều trống rỗng, giống như có người đã lấy đi Nguyên Anh hoặc Kết Đan của bọn họ. Chuyện này quá mức khó hiểu, không thể nào lý giải nổi." Chu Tiên Hiền lắc đầu nói.
"Lại phát sinh những chuyện như thế sao! Ngay cả đám người phàm tục cũng không buông tha, rốt cuộc là kẻ đứng sau màn này đang làm cái gì chứ?" La Côn tức giận nói.
Mấy người đang nói chuyện, bỗng nhiên từ phương xa truyền đến thanh âm xé gió của phi hành pháp khí. Đảo mắt nhìn lại, thì trông thấy sáu chiếc chiến thuyền đang lao vút trên không trung. Chu Tiên Hiền nhìn lên không trung nói: "Hẳn là đám người Dược Thiên Sầu rồi."
"Vậy cũng tốt!" Chu Chiếu nhìn mấy người cười lạnh nói: "Chúng ta nhân dịp này đi nhìn xem, Dược Thiên Sầu làm cho Đại La Tông chúng ta mất hết thể hiện, rốt cuộc là nhân vật như thế nào. Thuận tiện truy vấn xem, hắn có liên quan đến chuyện tình của Triệu Xương hay không!"
Ba cung phụng khác của Đại La Tông đều gật đầu tán thành. Đồng loạt bước ra phía bên ngoài, hiển nhiên là muốn nhìn xem Dược Thiên Sầu có cái bộ dạng gì. Chu Tiên Hiền bước theo phía sau, trên mặt dâng lên một tia cười lạnh. Nếu bốn vị cung phụng đã đích thân giá lâm, thì ta xem Dược Thiên Sầu ngươi hôm nay còn diễn được trò gì.
Điểm phòng tuyến của các môn phái mặc dù rất dài, nhưng chủ lực chỉ tập trung ở Vọng Hải Trấn. Bởi vì nơi này địa thế nhô cao, thích hợp để quan sát tình hình địch nhân. Tự nhiên mà trở thành điểm dừng chân số một của các môn phái.
Lúc này, các môn phái đã chạy ra không ít người, thấy trên không trung có sáu chiếc chiến thuyền phi hành pháp khí, đang chậm rãi hạ xuống. Chúng nhân đều đoán được, là Dược Thiên Sầu đã tới đây rồi. Trừ bỏ muốn nhìn thấy Dược Thiên Sầu, thì sáu trăm tán tu kia cũng là tiêu điếm chú ý của chúng nhân. Dù sao rất nhiều môn phái đã trả đại lượng linh thạch để thuê bọn hắn. Nếu như lần này tranh thủ được, vậy chỉ sợ rằng sẽ có không ít môn phái không dễ dàng buông tha.
Chiếc chiến thuyền phi hành pháp khí dẫn đầu, vừa mở rộng cửa, thì Dược Thiên Sầu cũng chậm rãi bước ra. Phía sau là Bách Mị Yêu Cơ cùng Tử Y! Bất quá những phi hành pháp khí còn lại đều không thấy động tĩnh gì, cũng không thấy sáu trăm tán tu kia xuống dưới. Sự tình này có điểm quái dị.
Xung quanh càng lúc càng có nhiều người tụ tập. Dược Thiên Sầu thần tình như đưa đám ngắm nhìn bốn phía, theo sau hắn cười lạnh một tiếng, liền quay đầu lại quát lớn: "Đem cái thứ bỏ đi của Đại La Tông ném ra cho ta..."
Các môn phái nghe vậy đưa mắt nhìn về hướng Đại La Tông, lòng mang nghi hoặc, lẽ nào bên trong sáu chiến thuyền phi hành pháp khí này còn có người của Đại La Tông?
Người của Đại La Tông cũng lộ ra thần tình quả nhiên là vậy, Triệu Xương cùng đám đệ tử mất tích quả nhiên có quan hệ với Dược Thiên Sầu, chỉ cần còn người là tốt rồi. Sợ là sợ Dược Thiên Sầu giết người sau đó hủy thi diệt tích, không chịu thừa nhận, như vậy dù là có tra ra kết quả, thì cũng phải phí nhiều công sưc.
Vẻ mặt Chu Tiên Hiền cười nhạt, nếu như người đi ra đúng là đám người Triệu Xương, việc hôm nay có thẻ xả bài được rồi. Tứ đại cung phụng Đại La Tông ở đây, sẽ không để cho Dược Thiên Sầu ngươi yên thân đâu.
Dược Thiên Sầu vừa nói xong, liền thấy khoang thuyền phía sau hắn lóe ra mười lăm hắc y nhân bịt mặt. Trong tay họ đều xách theo một người, ném ra cùng một hướng, mỗi người rớt xuống đều "ai u" kêu lên thảm thiết.
Mọi người cùng nhau nhìn lại, những người này xác thực đều mặc trang phục của Đại La Tông, cả đám hữu khí vô lực giãy dụa nằm trên mặt đất. Trong đó còn có một người máu me nhầy nhụa thành một mảnh, đáng sợ nhất chính là đã bị chém đứt tứ chi, lúc này đang hướng gương mặt đối diện người của Đại La Tông mở ra miệng đầy máu ngao ngao gào khan, từ biểu tình bi phẫn trên mặt có thể thấy được, hình như có vô hạn oán hận không thể phát tiết ra.
Người ở đây cũng không phải người bình thường, thị lực vượt xa hơn người phàm, vừa quan sát liền thất kinh. Người bị chém đứt tứ chi không ngờ chính là đệ tử Triệu Xương của Đại La Tông cung phụng La Côn, miệng gào khan là vì không còn đầu lưỡi. Mà những đệ tử khác hiển nhiên đã bị người phế mất tu vi.
Mọi người khiếp sợ, lá gan Dược Thiên Sầu cũng thật lớn, đem người làm thành như vậy, cũng không biết giết người diệt khẩu, không ngờ còn ở ngay trước mắt bao người ném nạn nhân ra làm nổi bật lên hành động của chính mình. Xem ra suy đoán trước đó không sai, Dược Thiên Sầu là vì biết được Đại La Tông đề xuất ra chủ ý đoạt người của hắn, nên hiện giờ là cố tình muốn báo thù, người điên!
Đại La Tông từ trên xuống dưới trên mặt đều hiện lên thần sắc khẩn trương, Chu Tiên Hiền thét lên một tiếng kinh hãi: "Triệu trưởng lão!" Liền lắc mình vọt qua.
Mười lăm hắc y nhân không cần lên tiếng, cũng lắc mình đi tới phía trước Dược Thiên Sầu, chặn đứng Chu Tiên Hiền.
Tinh Thần Châu Tinh Thần Châu - Thiên Sầu Tinh Thần Châu