Trong lúc vươn tới các vì sao, có thể bạn sẽ không thể chạm tay tới ngôi sao nào cả, nhưng chắc chắn một điều chân tay bạn cũng không phải lấm lem vì bùn.

Leo Burnett

 
 
 
 
 
Tác giả: Daniel Steel
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1734 / 14
Cập nhật: 2015-11-21 21:35:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15
iam và Sasha nghỉ cuối tuần vào dịp lễ 4 tháng 7 tại Southampton. Ngày nào trời cũng nắng nóng. Họ nấu nướng, đi ăn tối ở ngoài, nằm trên bãi biển, bơi lội, vavào ngày mồng 4 họ được mời đi dự tiệc vào buổi tối. 9ó là buổi tiệc ăn thịt nưuớng giữa trời do người quen nhưng không thân bà tổ chức, và cả 2 đều nghĩ chắc buổi tiệc sẽ vui. Họ nhận lời, và họ đi vào lúc 6 giờ tối hôm đó, mặc quần jeans, áo thun tròng đầu và đi sandals, như giấy mời đã ghi. HỌ mua cho 2 người những chiếc khăn có hoa màu đỏ, trắng và xanh, rồi buộc quanh cổ. Khi họ ra đi, Liam nhìn Sasha cười với bà. Anh nói chưa bao giờ anh được sung sướng như thế này
- Bây giờ trong 2 ta như cặp song sinh - Anh nói, nghe thật tức cười. Anh tóc vàng còn bà tóc đen, anh cao lớn, bà nhỏ bé, và bà bắt đầu quên sự khác biệt tuổi tác của họ. Marcie và Xavier đã giúp bà rất nhiều, bằng lòng việc làm của bà, ủng hộ bà. Bà không nghe tin gì của Tatianna từ bữa chạm trán khủng khiếp tại Southampton vào tuần trước. Sasha vẫn để cho cô có thời gian bình tĩnh trở lại
Có 200 người đi dự tiệc, bữa tiệc thịt nướng thịnh soạn, dọn trên những chiếc bàn dài, nhiều vũ công mời đến để giúp vui, và trong 1 chiếc lều, nhiều trò chơk dành co buổi lễ hội. Mọi người đều vui chơi thỏa thích, họ cũng vậy
Họ ngồi bên cạnh nhau trên 1 khúc gỗ, ăn thịt bò băm viên và xúc xích nóng với bánh mì. Khi ấy, lần đầu tiên Sasha thấy Liam hơi say, không say lắm, nhưng cũng đủ để mất bình tĩnh. Ăn tiệc được nửa chừng, anh nói nóng, rồi cơi áo chemise ném vào lửa, nhìn Sasha toét miệng cười. Thằng bé ngỗ nghịch trong anh xuất hiện, và đêm càng khuya nó càng tệ hơn. Rất tệ. Bà cố đưa anh về nhà, nhưng anh nhất quyết nói muốn ở lại đ63 mua vui. Khi ấy anh đã quá say nên không nhận thấy bà đã hết vui. Anh đã uống rượu rhum nặng, rồi chuyển sang bia và rượu vang trong suốt bữa ăn. Sau đó có ngưòi đề nghị anh uống 1 ly Mojito, bà hoảng hốt thấy anh uống luôn 1 hơi 3 ly. Rồi anh say khướt. Bậy cho bà là bà không say mà tỉnh queo, và cảm thấy buòn khi thấy anh quá say. ANh đã quá vui mà quá chén
Rồi đoàn vũ công hiện ra. Anh liền bước ra sàn nhảy, chụp 1 cô, dĩ nhiên là cô trẻ nhất và đẹp nhất, rồi nhảy 1 vũ điệu rất khêu gợi dục tình, và cô vũ công mở dây kéo quần jeans của anh ra. Sau đó không làm điều gì bậy bạ nữa, nhưng thế cũng đủ cho Sasha rồi. Bà thấy nhiều người xung quanh bà có vẻ vui thích và bất bình. Khi anh quay lại với bà, anh kéo dây kéo quần jeans lại, hôn mạnh lên môi bà trước mặt mọi người, rồi đưa tay ôm lấy mông bà. Hành động của anh khiến mọi người đâm ra thắc mắc, không biết mối liên hệ giữa 2 người là như thế nào. Trước đó bà giới thiệu với họ anh là 1 trong những họa sĩ của bà từ London đến
- Chuyện gì thế, em bé? - Anh hỏi, mắt lơ mơ, lưỡi líu giọng. Bà muốn giết chết anh, nhưng việc bà muốn làm ngay là ra về. Hình ảnh cô gái đã khiêu vũ với anh không biến mất khỏi óc bà, cô ta có vẻ còn vị thành niên, có lẽ không quá 20 tuổi, nhỏ hơn con gái bà
- Tôi muốn về nhà, Liam - Bà bình tĩnh đáp. Bà không muốn nổi nóng với anh, nhưng bà không muốn ở lại nữa. Anh đã mất bình tĩnh, đã quá say rồi. Anh gị đm cái mở nút chai đến. Khi người hầu đem đến, bà lấy cất đi
- Em làm gì thế? - Anh hỏi bà, cố giành lại cái mở chai. Những người hầu bàn biết chuyện không hay sẽ xảy ra, nên anh ta để cái mở nút chai lên khay và bỏ đi
- Anh đã uống quá nhiều rồi. Bây giờ phải về thôi
- Bà không thể biểu tôi phải làm gì - Anh đáp, đứng loạng choạng trước mặt bà. Anh gần ngã vào vòng tay bà, rồi cố giữ bình tĩnh. Bà nhìn anh với ánh mắt nghiêm nghị nhưng vẫn không khiến cho anh chịu ra về. Anh đan vui thích - Tôi không phải là con bà - Anh nói, quàng 1 cánh tay quanh vai bà
- Vậy thì đừng hành động như con tôi - Bà đáp nho nhỏ. Anh xử sự như 1 thiếu niên phạm pháp, hay ít nhất cũng như 1 người say
- Bà không thể điều khiển được tôi - Anh lặp lại, bà gậy đầu. Còn những người xung quanh nhìn 2 người, rồi quay mắt đi chỗ khác. Bà nghe 1 người nói rằng Liam sẽ say cho đến ngày mai, 1 người khác cất tiếng cười. Họ là bạn của Arthur. Không làm sao tránh khỏi việc này
- Liam, tôi mệt quá, tôi muốn về nhà! - Bà nói, cầu khẩn anh
- Vậy thì ngủ đi 1 chút. Bà cứ đợi ngoài xe. Tôi muốn dự tiệc. Tôi đang vui quá trời - Anh lại lảo đảo đi tới trước, bà hoảng hốt thấy anh biến mất trong đám đông. Bà lại đi tìm anh, thấy anh ngồi trên con ngựa, 2 chân giang 2 bên. Ho dùng con ngựa để kéo xe cỏ khô. Con ngựa trở chứng, người điều khiển ngựa yêu cầu anh xuống, nhưng không thành công. Anh làm cản trở công việc của anh ta, và mọi người quanh đây nhìn anh. Cuối cùng 3 người trong đám nhân viên chuyên chở thực phẩm và chủ nhà cùng nhau ra sức kéo anh xuống. Anh không ngớt thúc chân vào hông ngựa miệng la bai bải - Tiến lên! Tiến lên!
- Chủ nhà giúp bà đưa anh ra xe. Anh bất tĩnh ở chổ ngồi trước xe, và bà lái xe về nhà. Khi về đến nhà, bà không thể đánh thức anh dậy được, nên đành để cho anh ngủ trong xe. 7 giờ sáng mai, bà thấy anh chui vào giường bà. Khi bà dậy lúc 9 giờ, anh vẫn ngủ như chết. Mãi đến 12 giờ trưa anh mới xuống dưới nhà, đeo kính râm, than phiền trời nắng quá chói chang. Bà ngồi trong bếp đọc báo, không nói gì, trong khi anh rót cho mình 1 tách cafe đậm. Mấy phút sau, anh đến ngồi bên cạnh bà. Bà nhìn anh, chào buổi sáng. Giọng bà lạnh lùng
- Buổi tiệc đêm qua quá vui - Anh nói, mắt nhìn bà, cố giữ giọng nói tự nhiên - Chắc hôm qua anh uống nhiều, vì hôm nay vẫn còn ngây ngây - Anh cười. Bà không cười
- Phải, anh uống quá nhiều - Bà đáp
- Tình hình tồi tệ ra sao? - Anh thận trọng hỏi. Anh không nhớ những chuyện đã xảy ra tối qua
- Rất tệ - Bà đáp, kể ra 1 loạt hành động của anh. Trong số hành động này, hành động đáng kể nhất là anh ôm sau mông bà, việc này đã phá tan sự che giấu về mối liên hệ giữa họ. Họ tuyên bố với mọi người họ là bạn bè chứ không phải tình nhân - Việc mà tôi thích nhất là việc anh cưỡi ngựa. Trông anh hết sức duyên dáng, làm cho cả ngựa và con nít sợ hãi. Anh chơi trò cao bồi, miệng la "tiến lên! tiến lên!". Tôi nghĩ mọi người từ đây đến Chicago đều nghe - Bà không vui, anh cũng không. Anh không muốn bị bà đối xử như 1 đứa con nít, bị bà khiển trách. Anh là người lớn, có thể làm bất cứ điều gì anh muốn. Anh nói với Sasha rằng anh đã xử sự nghiêm trang trong 1 thời gian lâu. Anh cần xả hơi 1 chút
- Anh đã nói rồi, Sasha. Em không thể kiềm chế được anh. Gia đình anh đã cố kiềm chế anh mà không được. Anh sẽ không cho em làm việc ấy đối với anh. Mọi người thỉnh thoảng cần phải xõa tóc xuống 1 bữa, cho nên nếu anh có phóng túng 1 hôm, anh cũng chẳng cần! - Anh cực lực biện hộ cho mình và cảm thấy cóc cần đời
- Anh làm cho em bối rối - Bà nói, mắt nhìn anh. Anh bắt đầu đẩy tình thế đến chỗ không thể trở lại được và hành động này đang tiến hành khá tốt. Bà muốn nắm tay anh đi vào thế giới của anh, thậm chí vào thế giới của bà, nhưng nếu anh cứ như thế này, và tuyên bố anh có quyền tự do hoàn toàn vì anh là họa sĩ, thì không được. Nếu anh không muốn bị kiềm chế, thì anh phải biết tự kiềm chế mình - Nếu anh hành động như thế thì em sẽ không đi với anh - Bà buồn bã nói, thậm chí còn quá chán nản vì anh không tỏ ra ân hận 1 chút nào
- Vậy thì đừng đi! - Liam đáp, giọng gây hấn - Em nói thật giống như bố anh, anh sẽ không chấp nhận yêu cầu ba láp đó của em. Em không thể trừng phạt anh, để anh ở nhà vì anh đã uống vài ly rượu trong bữa tiệc
- Anh uống hàng tá cái vài ấy. Và chắc anh biết mọi người trong bữa tiệc khi nhìn chúng ta đều nghĩ rằng chúng ta đã dan díu nhau
- Anh chán chuyện giữ bí mật này rồi - Trong thời gian 1 tháng anh ở tại New York, chuyện họ yêu nhau càng ngày càng lộ ra ngoài. Bernard biết trước nhất. Rồi Marcie, Tatianna và Xavier. Chỉ có Chúa mới biết có bao nhiêu người nghi ngờ. Nếu anh tiếp tục cư xử nghiêm túc, bà sẽ để cho mọi người biết chuyện họ yêu nhau. Nhưng nếu anh hành động như thế này thì không được
- Vậy thì anh hành động như người lớn, khi ấy chúng ta sẽ không giữ bí mật chuyện tình của chúng ta
- Nếu em yêu anh, chắc em sẽ không muốn giữ chuyện của chúng ta - Anh nói như đứa bé bị chạm tự ái. Và quả thật anh cảm thấy như thế. Anh muốn bà chấp nhận, muốn bà tự hào vì anh, chứ không xấu hổ
- Em yêu anh chứ, nhưng em không muốn để cho ah làm trò cười cho thiên hạ. Việc cách biệt tuổi tác đã là vấn đề đáng buồn cho em rồi. Em cần có thời gian để quen với vấn đề này. Anh cần có thời gian để trưởng thành
- Trời đất ơi, Sasha, 9 tuổi chẳng có ý nghĩa gì! Dẹp vấn đề ấy đi. Anh sẽ trưởng thành. Anh là họa sĩ, là người có tinh thần tự do. Anh không muốn luyện tập như con chó trong rạp xiếc, cho nên em phải làm cho bạn bè em nể trọng anh và làm cho con gái em biết điều. Hoặc là em yêu anh như anh yêu em, hoặc là em đừng yêu nữa
- Có phải đấy là vấn đề ta cần đề cập đến hay không? Chuyện về Tatianna phải không? Liam này, nó cần thời gian để bình tĩnh. Đây là cú sốc quá lớn cho nó. Nó tin là em đã phản bội bố nó. Nó thương mến ông ấy. Chuyện xảy ra là 1 cú đấm trời giáng vào nó. Còn hành động của anh tại các bữa tiệc thì qúa man rợ, sẽ khiến cho mọi người tin rằng mối liên hệ của chúng ta khó thành công, ít ra là đối với em - Anh không đáp lại lời nào, mà bỏ ra khỏi nhà bếp rồi đóng mạnh cửa lại. Từ cửa sổ phòng khách, bà nhìn thấy anh đi xuống bãi biển. Cả 2 đều buồn. Cảnh tượng đêm qua thật là khủng khiếp. Ngày mai cả 2 đều về lại châu Âu, bà về Paris, còn anh về London, đây là chuyện buồn nhất. Nếu ngày cuối cùng này mà họ cứ tiếp tục cãi cọ nhau, thì họ sẽ không có thì giờ để hàn gắn sự đổ vỡ và bắt lại nhịp cầu thông cảm
Tối đó khi lái xe về thành phố, anh vẫn còn hờn dỗi. Khi bà đề nghị nấu bữa tối cho anh, anh nói không đói. Bà nghĩ đêm qua anh uống quá nhiều, nên có lẽ anh không đói. Nhưng khi bà làm cho anh mì sợi để ăn, anh bèn vui vẻ trở lại
- Anh xin lỗi đêm qua anh đã hành động như 1 con lừa. Thật ngu ngốc. Anh không quen lối sống gò bó, gánh nhiều trách nhiệm trên vai. Anh không muốn phải làm như mọi người, để được em và mọi người chấp nhận. Anh muốn anh là anh, muốn em yêu anh theo cách anh yêu. Quỷ thật. Sasha, thỉnh thoảng anh muốn cùng uống chai bia với người gác cổng. Anh ta có vẻ dễ thương
- Em biết anh ta dễ thương. Em xin lỗi, cuộc sống của em đối với anh quá gò bó - Trông bà buồn bã khi nói thế. Đây là vấn đề bà cảm thấy lo sợ ngay từ đầu, vấn đeề anh lo bị bà "kiềm chế". Anh cho là bất cứ điều gì người ta mong đợi anh phải tuân thủ hay phải sống theo nếp sống của mọi người, đều là hình thức kiềm chế của anh. Nhưng bà phải sống theo nếp sống của xã hội. Bà không thể làm bất cứ điều gì bà muốn. Và nếu anh sống với bà, thì anh cũng không thể làm bất cứ điều gình mình muốn. Anh thấy sống như thế rất khó cho anh, đúng như điều bà lo sợ. Có lẽ cuối cùng chuyện họ sống với nhau không thể nào thực hiện được - Liam, em không biết nói sao. Em không muốn làm anh đau khổ. Nhưng anh không thể nổi điên bất cứ khi nào anh muốn - May thay chuyện vừa xảy ra đêm hôm qua là lần duy nhất, nhưng cũng là chuyện lớn nhất cho cả 2 người. Anh đang cố chứng minh luận điểm của mình. Sở dĩ anh làm thế là vì mất bình tĩnh, vì quá vui
- Khi chúng ta về rồi, tình thế sẽ ra sao? - Anh hỏi, có vẻ lo lắng
Anh không muốn mất bà vì thái độ của anh tối qua. Nhưng anh không muốn bà bảo anh phải hành động như thế nào. Anh muốn bà yêu anh vô điều kiện, phải chấp nhận anh, và phải nói thế với anh. Nhưng thỉnh thoảng việc như thế rất khó thực hiện giữa người lớn, nhất là khi làm thế thì phải trả cái giá quá đắt. Theo ý bà, giá đó rất đắt. Đây là việc tiến thoái lưỡng nan cho cả 2 người, 1 việc rất khó xử. Để chứng minh mình yêu anh, bà phải liều mạng thôi. Nếu cuối cùng việc không thành, người đời sẽ cười bà mãi, hay bà nghĩ như thế. Chuyện này làm cho bà rất bối rối. Bà cứ muốn giữ kín chuyện tình của họ cho đến khi họ tìm ra giải pháp tốt đẹp. Cuộc sống gò bó khiến cho anh nổi điên, làm chạm tự ái của anh rất nặng nề. Nếu họ ở với nhau, anh muốn được hoàn toàn tự do sống theo ý thích của mình. Còn bà thì muốn anh phải trưởng thành. Đấy là điều anh không muốn làm, không bao giờ muốn. Và điều đáng nói nhất là bà sợ phản ứng của con gái bà đối với anh. Điều hiển nhiên là Tatianna và Liam đã xung khắc nhau từ đầu
- Em sẽ làm việc tại Paris cho hết tháng 7 - Bà đáp, trả lời câu hỏi của anh về việc khi họ đã quay về - Anh có thể đến với em bất cứ lúc nào anh muốn. Vào đầu tháng 8 em sẽ đi với các con em
- Rồi sao nữa? - Anh hỏi. Trông bà có vẻ thẩn thờ, bà không biết anh nói gì
- Chuyện gì đã xảy ra khi em đi với các con em?
- Em đã nói rồi. Chúng tôi sẽ đi St. Tropez, em sẽ thuê 1 chiếc du thuyên. Em sẽ đi 3 tuần. Sau đó nếu anh muốn, chúng ta có thể đi đâu đó. Đến tháng 9 em phải về lại New York khoảng 1 tuần. Nếu anh thích anh có thể đi với em. Nhưng có lẽ anh nên chuẩn bị công việc cho ngày triển lãm tranh của anh - Bà nói như mẹ anh và là người đại diện của anh, thỉnh thoảng bà đóng vai trò ấy với anh thay vì là người yêu của anh
- Khi em đi với các con em thì anh như thế nào? Anh có đến chơi được không? - Anh hỏi, trông anh có vẻ vừa đau khổ, vừa gây hấn. Họ đã nói đến chuyện anh sẽ đến thuyền chơi với bà ít ngày, vì có Xavier đi trên thuyền. Liam có thể lấy cớ đến chơi với bạn, nhưng đó là chuyện trước khi đổ vỡ, còn bây giờ thì không được rồi
Nếu không có việc Tatianna thấy họ trần truồng với nhau trong phòng, thì có thể được. Cả 2 con của bà đều biết anh là ai, vai trò của anh trong đời của bà là gì rồi
- Liam, sau chuyện xảy ra với Tatianna, anh không thể đến chơi với mẹ con em được đâu. Ta cần phải có thời gian cho mọi người bình tĩnh lại cái đã
- Sasha vẫn không nói chuyện được với cô ấy.Tatianna vẫn từ chối không nhận hay trả lời điện thoại của bà gọi đến. Bà đã gửi thư đến cho cô, hy vọng sẽ làm lành với cô. Chưa nghe được tin gì của cô ấy
Bà nghĩ giữa 2 mẹ con vẫn còn xung khắc với nau. Xavier cũng không khác gì bà. Sasha đã nói chuyện nhiều lần với anh. Anh vẫn tin thế nào Tatianna cũng bình tĩnh, nhưng chưa biết đến khi nào. Anh nói cô ấy trẻ con, bướng bỉnh, và đã lên án cô là đứa con được nuông chìu, hư hỏng. Vì thế mà bây giờ cô giận anh luôn
- Có lẽ em cần phải cứng rắn với cô ấy, phải nói cho cô ấy biết phải trái - Liam nói, vẻ bực tức. Anh giận con gái của bà, bà không trách anh. Nhưng bà không muốn vì anh mà bà phải xa con mãi mãi
- Trước hết em cần phải nói chuyện với nó, rồi sau đó mới nói chuyện phải trái với nó được
- Em sẽ làm như thế chứ, em có muốn ủng hộ anh hay là em cứ nuông chìu cô ta để cổ xem thường anh?
- Liam, thế là không công bằng - Sasha nói, nước mắt rơm rơm chảy ra
- Nó là con em, em không muốn bỏ nó vì chuyện này. Em cần phải làm lành với nó trước hết. Và chúng ta cần xem chuyện này tiến hành ra sao. Nếu tình hình xảy ra tốt, em sẽ nói cho nó biết chuyện của chúng ta. Nhưng em không chắc chuyện sẽ xảy ra thuận lợi
- Anh biết rõ chuyện sẽ như thế, nhưng không muốn xác nhận với bà
- Em muốn anh phải van nài cầu khẩn em trong bao lâu? Anh nói và đứng dậy, nhìn bà. Bà ngước mắt nhìn anh
- Anh không van nài cầu khẩn. Chúng ta cố để xem thử chuyện này có thành công không mà thôi. Giữa chúng ta có rất nhiều sự khác biệt. Có nhiều điểm không hợp nhau
- Anh nghĩ đúng thế - Anh nói rồi đi ra khỏi nhà bếp. Anh thu xếp đồ đạc vào túi xách để ở phòng khách, còn bà thu xếp đồ đạc của mình trong phòng ngủ. Bà phân vân không biết tối nay anh có ngủ với bà không, và bà sung sướng khi được anh vào ngủ. Họ không làm tình, chỉ ôm nhau nằm. Sasha ngủ, còn Liam nằm thao thức cả đêm, nhìn lên trần nhà, lòng buồn khó tả. Anh đau đớn vì bà không muốn ủng hộ anh, hay là bảo vệ anh chống lại Tatianna. Vào tháng 4, anh đã hứa với bà rằng anh sẽ giữ bí mật chuyện tình của họ trong 1 thời gian. Nhưng khi anh hứa, anh không nghĩ đến chuyện làm thế sẽ khiến cho anh đau đớn biết bao. Đêm đó khi nằm thao thức nghĩ đến chuyện này, lòng anh buồn phiền khôn xiết.
Tình Khúc Mùa Thu Tình Khúc Mùa Thu - Daniel Steel Tình Khúc Mùa Thu