Kẻ nào chưa một lần thất bại trong quá trình trưởng thành, tức kẻ đó không có gan thực hiện những điều mới mẻ.

Woody Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Cử Tạ
Thể loại: Truyện Cười
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 95
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 403 / 16
Cập nhật: 2019-11-13 14:29:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thua Gì Đường Hán
ột ông quan võ có tánh thích làm thơ, nhưng thơ ông chẳng ra quái gì, nên ít ai ca tụng. Tuy thế, ông cũng vẫn làm, vì ở bên cạnh nhà ông, có một anh chàng vốn dĩ trời sanh cho cái tánh nịnh, cho nên bất cứ bài nào của ông làm ra đọc cho nghe, anh ta cũng đều khen hay hết thảy. Một anh thích nịnh, lại gặp được một anh hay nịnh, bởi thế cho nên cả hai cùng ý hợp tâm đầu, nên hễ ông quan võ làm được bài nào thì lại gọi anh ta sang, đọc cho anh ta nghe, để anh ta khen hay và rồi cho anh ta nhậu. Một hôm, ông quan võ làm xong một cái chuồng bồ câu, hứng chí, ông làm một bài thơ tứ tuyệt, rồi chiều đến ông cho gọi chàng kia sang nhậu, để đọc cho anh ta nghe:
« Bốn cột chông chênh đứng giữa trời,
Khi thì bay bổng lúc bay khơi.
Ngày sau hẳn đẻ ra con cháu,
Nướng chả, băm viên đánh chén chơi ».
Đọc xong, ông nói: « Đó tôi đọc, bác nghe được không? »
Anh chàng kia, nức nở khen hay và phân-tách, bình phẩm từng câu: « Hay lắm, xin quan lớn đọc lại cho con nghe lần nữa ».
Ông quan võ đọc: « Bốn cột chông chênh đứng giữa trời ».
Anh chàng kia phân tách bình phẩm liền ngay: « Hay lắm con xét như câu này, thì quan lớn ngày sau sẽ làm đến tứ trụ. « Khi thì bay bổng lúc bay khơi ». Hay, hay lắm, ngày còn thăng quan tiến tước nữa chớ chẳng thế này đâu. « Ngày sau hẳn đẻ ra con cháu ». Trời ơi, hay quá nữa, gia đình quan lớn còn phát tài, sai lộc, đa đinh nữa. « Nướng chả, băm viên đánh chén chơi ». Hay quá, hậu vận quan lớn còn được an nhàn và phong lưu phú quí ».
Được anh ta khen, ông quan võ mũi nở ra to bằng cái gáo. Ông rung đùi đắc chí và rót thêm rượu ba-xi-đế vào cho anh ta: « Thơ tôi lắm câu cũng tự nhiên, nhân bữa nay vui tôi thử làm một bài thơ tức cảnh xem sao ».
Anh kia nghe nói liền hứng ngay vào: « Dạ bẩm quan lớn như thế thì còn gì cho bằng; để quan lớn làm, rồi con sẽ xin phép họa theo ».
Chàng ta vừa nói xong, thì có con chó ở trong gầm chui ra gặm xương. Ông quan võ ngó quanh chẳng thấy cảnh gì nên thơ, chỉ thấy có con chó, nên ông mới tức cảnh làm ngay thơ « chó » rằng:
« Chẳng phải ngựa, bò, chẳng phải trâu,
Tục danh con chó sủa gâu gâu.
Khi nằm với vợ thì lại đứng;
Cả kiếp không ăn một miếng trầu ».
Anh kia gật đầu khen hay, hớp một ly rượu rồi anh ta đọc tiếp để họa vận bài thơ con chó:
« Quanh năm đường đít lại đường đầu,
Hễ thấy ai vào sủa gâu gâu.
Ăn hết của thơm lẫn của thối,
Trăm năm chẳng được hớp trà tầu ».
Chàng ta đọc xong, cả hai cùng tấm tắc khen hay và cùng mời nhau rót thêm rượu. Một chị đàn bà ở lối xóm nghe được câu chuyện văn thơ này, chị ta vốn cũng có học chút đỉnh, nên tối đến, chị mới ru con và hát lớn lên rằng:
« Văn như quan lớn vô Tiền-Hán;
Thơ đáo thằng tôi thất Thịnh-Đường ».
Anh chàng kia, và ông quan võ nọ, biết chị ta hát xỏ mình, nhưng cũng đành ngậm tăm để chịu, chớ biết làm sao được.
Tiếu Lâm Việt Nam Tiếu Lâm Việt Nam - Cử Tạ Tiếu Lâm Việt Nam