Never judge a book by its movie.

J.W. Eagan

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 70
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 794 : Tông Sư Chi Chiến (trung)
inh không mãi mãi tối đen.
Hai pho tượng đá thượng cổ đầu đội trời chân đạp đất. nồi bật trên không gian tối đen, xa xa đổi diện nhau, khí thế bàng bạc mênh mông, uy thế chấn nhiềp kim cồ.
Giờ phút này, trên đinh hai pho tượng đá. mỗi tượng một nam nhân khoanh tay đứng ngạo nghễ, thân ảnh của họ cao ngất vĩ ngạn, taỵ áo không gió mà tự lay động, tiếp tục trận chiến số mệnh kéo dài trăm vạn năm nay chưa kết thúc.
ở thức thứ tư “Số Mệnh Quyết Đấu" trong bàn cờ, Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân đã kích phát lực lượng và ý thức của hai nhân vật thần thoại thượng cổ: Tiên Tẩn Thủy Hoàngvà Bách Tộc Man Vương lưu lại.
“̀m!”
Lôi quang kinh thế hủy diệt, xẹt qua trên không trung và chung quanh hai người, tản phát ra khí tức hủy thiên diệt địa.
Toàn bộ bầu trời chỗ bàn cờ. truyền đến tiếng nổ “ầm ầm”, hào quang óng ánh xoay quanh hai pho tượng đá, làm nổi bật như cự thần thời thượng cổ.
Các cường giả trên Bác Dịch Thai tức thì cảm nhận được một cổ áp lực, cả một đám như ngừng thớ.
Đồng thời, ở dưới cảnh quan hoành tráng của hai đại tông sư tiếp tục trận chiến số mệnh, tận đáy lòng lại nảy sinh một loại chờ mong và nôn nóng khẩn trương.
ở dưới hoàn cảnh hai người dung hợp ý chí tinh thần tượng đá, kinh động hoàn toàn bầu không khí vô hình của thiên địa tại trường, sinh ra tranh phong và va chạm kinh tâm động phách.
Từng đạo lôi quang hủy diệt đủ để diệt sát Vương hẩu Phủ chủ kia. chính là tạo thành ở dưới bầu không khí trận giao phong.
Ngay cả đẳng cấp như nhị hoàng, cũng không có nắm chắc ở dưới lôi quang hủy diệt đáng sợ bực này, còn có thể may mắn tồn tại.
Mà hết thảy phát sinh này. chẳng qua là giao phong tinh thần giữa Thiên Thu Vô Ngân và Dương Phàm sau khi dung hợp cùng thần tượng thượng cổ mà ra.
Ngay sau đó. lôi quang lan tràn trên vũ trụ tinh không kia biến mất. xuất hiện phút an bình ngắn ngủi.
Mọi nguời lúc này mới thớ dốc một lát.
Nhưng an bình cũng không kéo dài bao lâu. hai người đứng sừng sững trên đinh tượng đá. tay áo bay phất phới.
“Vù vù!”
Một cơn gió lốc ào tới nuốt chửng thiên địa, trong lúc hai pho thần tượng nổ vang, thần tượng thượng cổ nặng hàng ti cân cũng theo đó lay động, hiện ra trạng thái không ổn định.
Dưới tình huống như vậy. Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân, gần như là cùng một lúc mở to mắt, người trước ôn hòa thân thiết, người sau bình thản hờ hững, trong mắt đều lóe ra một tia sáng như tia chóp.
“̀m!”
Dương Phàm giậm một chán xuống, tượng đá Man Vương kinh thiên khổng lồ dưới chân, trong nháy mắt ổn định lại.
Cám giác đó trông giống như Dương Phàm cùng tượng đá Man Vương đã trở thành một chinh thể.
Thiên Thu Vô Ngân giơ lên một bàn tay. vạch nhẹ trong hư không một cái. giữa bàn tay nhưng lại hiện lèn vầng hào quang âm dương đan xen vào nhau, khiến tượng đá Thủy Hoàng đang lay động, chợt ôn định.
Mọi người từ xa xa trên bàn cờ, trông thấy tình trạng này đều kinh hãi khiếp sợ.
Ai cũng không thể đánh giá được, sau khi dung hợp tượng đá thượng cổ hai người đã đạt tới đẳng cấp nào.
“Tinh khí thần của họ dung hợp cùng ý chí cường đại trong tượng đá lưu lại, trên trình độ nhất định nào đó, đã có thể nắm trong tay lực lượng ẩn chứa trong tượng đá nặng hàng ti cân này. Hiện tại cho dù là cường giả Hợp Thẻ Kỳ bình thường, ở trước mặt bọn họ cũng không có sức phản kháng.” Yêu Hoàng chăm chú nhìn hai người trên không trung tối đen, sắc mặt ngưng trọng trước nay chưa có.
- Bọnhọnhưthế nào còn chưa đảnh vậy! Ta cũng quá nôn nóng rồi đây!
Hồ Phi thần tình hung phấn, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong và nôn nóng.
Còn chua có bắt đầu đánh, mà đã có khí thế lớn như vậy, nếu thực sự đánh nhau, cảnh tượng sẽ kinh thiên động địa đến mức nào?
- Không! Xem như họ đã giao phong rồi!
Vô Song lắc đâu nói. trong đôi mắt cũng lóe ra vài phán hưng phấn.
Đã giao phong rồi?
Đám người Hồ Phi ngẩn ra. nhìn không ra.
- Hai người họ cùng thần tượng thượng cổ dưới chân mỗi người, đã là một cái chinh thể. Lúc ban đầu sinh ra lôi quang, là trận giao phong của khí tràng tinh thần. Sau đó bùng nổ cơn gió lốc, cũng là trận đọ sức sau khi dung hợp huyền ào pháp lực. Vừa rồi hai pho thần tượng lay động, là dư ba sau giao phong. Nếu ai không khống chế được tượng đá dưới chân mình, sẽ mất đi lực lượng ý chí tinh thản chống đỡ trong đó. chăng khác nào bị thua.
Thiên Ma Môn chủ, chậm rãi lên tiếng, nói ra giải thích của bản thân.
Những người khác trên Bác Dịch Thai nghe vậy. không khỏi bừng tinh hiểu ra.
Mặc dù với lịch duyệt cùng độ cao của họ. cũng khó có thể tưởng tượng, trận giao phong
giữa hai người có thể đạt đến mức độ cao huyển bí như thế.
Đúng lúc này. trên vũ trụ tinh không tối đen truyền tới hai tiếng nổ vang.
“̀m! Ẳm!”
Trong khoảnh khắc lúc đó. Dương Phàm tung ra một chướng một quyền công kích tới. hư không dưới chấn động sinh ra sóng gợn dao động không gian khủng bố.
Trong bóng đêm. chỉ thấy một vùng lửa sáng màu đó phạm vi trăm trượng cùng một mảng lôi long màu tím kèm theo sấm sét nổ vang, đan xen vào cùng một chỗ, mành liệt công kích đến phia Thiên Thu Vô Ngân.
Thiên Thu Vô Ngân thần sắc chợt ngưng trọng, tay áo bào vung lên xoay tròn, xuất hiện một cái lốc xoáy màu xanh thần bí, bên trong lắp lóe một cái động khẩu tối đen như mực. truyển đến một lực hút mành liệt, đồng thỏi trong nháy mắt mớ rộng gấp trăm gấp ngàn lẩn, thôn thiên phệ địa. cắn nuốt hết lực lượng cực nóng cuồngbạo kia.
Trong trường hợp đó, dưới dung hợp của hai loại lực lượng cuồng bạo của Dương Phàm, sinh ra uy lực sao có thể đơn giàn nhưthế?
“̀m!”
Lốc xoáy màu xanh chấn động, lay động dữ đội. tượng đá dưới chân Thiên Thu Vô Ngân loạng choạng một cái,.
Thiên Thu Vô Ngân vung một tay lên. lại làm cho tượng đá ổn định, đồng thời hắn há mồm phun ra một chuỗi trường hà màu xanh.
Trường hà màu xanh kia tràn ngập kiếm khí sắc bén cuồng bạo. sinh ra một mảng sóng gợn không gian đầy kiếm khí, với khí thế cường đại “vô kiên bất tồi”, đánh tới trước mặt Dương Phàm.
“Không ngờ hắn còn tinh thông kiếm đạo?” Ánh mắt của Vô Song sáng lên. với độ cao của hắn, dĩ nhiên có thể nhìn ra trình độ kiếm đạo của Thiên Thu Vô Ngân, ít nhất đạt tới cấp đại sư.
Đổi mặt với công kích mành liệt như thế. Dương Phàm hơi biến sắc. Hồn Căn trong cơ thể chợt phát ra một vầng hào quang màu vàng lấp lánh, dung hợp cùng toàn bộ tượng đá Man Vương.
- Hắn không né tránh sao?
Mọi người đều cả kinh kêu lên.
Mắt thấy kiếm khí cuồn cuộn tấn công mà đến. toàn bộ tượng đá thượng cổ nổi lên một vầng hào quang vàng ánh, phía bên ngoài ngưng kết thành một tầng tinh thể màu đất. vừa dày vừa kiên cố, thậm chí lóe sáng óng ánh như kim loại.
“Keng! Keng! Keng!...”
Kiểm khí cuồn cuộn mang theo sóng gợn không gian hung hăng công kích tới trước người Dương Phàm, bắn tung tóe ngàn vạn đốm lửa. đồng thỏi truyền đến tiếng sắt thép va chạm nhau, khiến cho người ta đinh tai nhức óc.
Bên ngoài thán tượng đá Man Vương và Dương Phàm, dưới kiếm khí cuồn cuộn rít gào tấn công liên tục. dẩn dẩn xuất hiện một số vết rạn nứt.
Chờ thế công sắc bén này qua đi, tượng đá Man Vương nhoáng lên một cái. rất nhanh ổn định lại.
Ngay sau đó, tinh thể màu đất bên ngoài thân hai người, bùng nổ vỡ ra. hóa thành hàng ti tia sáng màu đất. cuôn cuộn mãnh liệt, khí thế dỡ núi lắp sòng cuốn tới bao phủ cả Thiên Thu Vô Ngân và tượng đá trong đó.
Thiên Thu Vô Ngân phất động hai tay áo. một luồng khí tối đen như mực xen lẫn vô số đao gió, ở bên ngoài hình thành một bức tường phòng thủ kiên cố.
“̀m! Ẳm! ̀m! Ẳm!.
Hàng ti tia sáng màu đất công kích đến va chạm vào màn khí tối đen kết hợp cùng đao gió ngưng kết thành bức tường phòng hộ. vang lên tiếng nổ “ầm ầm”.
Khoành khắc bùng nổ đó. một tràng tiếng nổ vang, sóng khí cường đại hình thành dòng nước lũ lan ra bốn phía Tinh Hà vô hạn.
Hai pho tượng đá nặng hàng ti cân lay động mãnh liệt, ở dưới khống chế của hai người, kiên trì cầm cự trong nước lũ, mới không trôi đi.
Kỳ quái chính là hai người trong khi giao chiến, vẫn không sử dụng pháp bào, thậm chí không có tính toán trước sau.
- Dương lão đại như thế nào không sử dụng Chí bảo Long Khí? Bằng không có cơ hội chiếm giữ ưu thế!
Thanh Vũ khó hiểu, thấp giọng nhỏ nhẹ nói.
Đa số mọi người đều khó hiểu như vậy.
Trước mắt chỉ thấy hai người đứng sừng sững trên tượng đá thượng cổ, tiếp tục trận chiến số mệnh, đánh cho long trời lỡ đất. nhật nguyệt thất sắc.
Cùng so sánh, các trận chiến giữa các Vương hầu lúc trước hoàn toàn bé nhỏ không đáng
kể.
Ngay cả trận đại chiến giữa nhị hoàng đó, so sánh với giờ phút này lực lượng đại địa núi sông trong khoành khắc có thể mai một, cũng đúng là đệ tử so với sư phụ.
- Nếu Dương Phàm sử dụng Chí Bảo Long Khí. sẽ làm cho trận luận bàn lẩn này mất đi ý nghĩa. Bởi vì bọn họ theo đuôi không phải là thắng bại.
Vô Song nhìn chằm chằm vào trận đại chiến giữa hai người xưa nay chưa từng có. trong mắt dường như lộ ra vài phán hướng tới.
“Theo đuổi không phải thắng bại?” Tâm thần Yêu Hoàng chấn động, chăm chú nhìn cà khu vực bị sóng gợn không gian kia dòn dập ặp tới, quả thực khó có thẻ hiêu nôi.
ở dưới tình huống thêm vào lực lượng ý chí tinh thần của hai pho tượng đá thượng cổ,
trận chiến đấu giữa hai người, đã vượt xa cấp độ của bọn họ.
“̀m!”
Ngay lúc đó, tinh không chấn động, chỉ thấy trong tay Dương Phàm hiện ra một đoàn mặt trời đỏ rời tay mà đi.
Trong phút chốc, mặt trời đó kia bùng nổ phát ra khí tức cấm kỵ, bạo phát, hình thành một vòng ngọn lửa lốm đốm vàng, rồi hình thành vầng mặt trời thái cổ!
Một luồng gió lốc Hủy diệt màu đó thẫm, lấy vầng mặt trời thái cổ làm trung tâm, hóa thành màng lửa rít gào. tấn công tới hướng Thiên Thu Vô Ngân.
Giờ phút này. Dương Phàm khổng chế Hồng Nhật Phẩn Thiên, đã đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới. có thể khống chế được phương hướng bùng phát của nó.
Thiên Thu Vô Ngân sắc mặt chợt ngưng trọng, hiện lẻn một tia kinh dị và khẩn trương.
“Phù!”
Chỉ thấy trong tay Thiên Thu Vô Ngân xuất hiện một cái quang cẩu băng màu lam sáng lớng lánh. Dưới tốc độ nhanh xoay tròn, “vù” một tiếng, hình thành một cái lốc xoáy băng giá thôi quét thiên địa.
Hai con lốc xoáy húy diệt va chạm cùng một chỗ. sinh ra luồng khí lưu Hủy diệt màu đen đáng sợ quét ngang tinh không.
Luồng khí lưu Hủy diệt màu đen đó. mang theo nguy cơ tử vong cũng nhẳm về phía cà hai người.
“Không xong!”
Dương Phàm thẩm la lên. lực lượng ẩn chứa bên trong luồng khí lưu húy diệt màu đen kia, thật có thể làm cho hai người rơi vào tình huống vạn kiếp bất phục.
Cùng một lúc. tầng ngoài tượng đá dưới chán hai người xuất hiện hiện tượng bong tróc. Dưới luồng khí lưu Hủy diệt khủng bố do lốc xoáy va chạm sinh ra, dập dòn ở xa xa, mắt thấy sẽ quét tới vũ trụ tinh không.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, cùng một lúc giậm mạnh tượng đá thượng cổ dưới chân.
“̀m” một tiếng, hai pho tượng đá to lớn chấn động một cái, rồi cùng một lúc xông tới va chạm vào đối phương.
- Sao lại thế này?
Mọi người phía dưới đều khiếp sợ vạn phần, mắt thấy hai pho tượng đá va chạm vào nhau, sinh ra một luông lốc xoáy uy lực hoàn toàn trái ngược cùng khí lưu húy diệt màu đen kia, khiến cho tinh không nổ vang chắn động.
Không bao lâu. chi nghe “ẩm” một tiếng, hai pho tượng đá thượng cổ dường như có lực hấp dẫn lẫn nhau, dung hòa cùng một chỗ.
Mà phía trước luồng khí lưu màu đen huy diệt thiên địa kia. cũng theo đó biến mất. Hai người đồng thời vượt qua nguy cơ, sống sót bình yên từ trong tử vong tuyệt cảnh.
Tuy nhiên, ở mặt đất chỗ hai pho tượng thượng cổ va chạm nhau, mơ hồ hiện ra một khe nứt màu đen.
Đó dĩ nhiên là “khe nứt không gian” có thể nuốt chửng, chôn vùi vạn vật.
Cái gọi là khe nứt không gian, chính là khi lực lượng cường đại đến mức xé rách không gian, sau đó sẽ sinh ra khe nứt khủng bố.
Cồ lực lượng này do hai lần va chạm sinh ra, không ngờ đạt tới mức độnhưthế.
Nghe nói. ngay cả cường giả Hợp Thể Kỳ, Độ Kiềp Kỳ, lực công kích của họ cũng không thể cường đại đến mức độ sinh ra khe nứt không gian.
Sách cổ ghi lại, chỉ có Bán tiên Đại Thừa Kỳ không tồn tại ở giới này, hoặc là Tán tiên Ngoại Hải Vực trong truyền thuyết. mới có được thực lực này.
- Đây còn là chiến đấu sao?
Hàn Kỳ chấn động đến thất thần.
Tinh khí thần của hai đại tông sư dung hợp cùng tượng đá nhân vật thần thoại thượng cổ, đã nắm giữ lực lượng và huyền ào cao thâm đến mức trong giao đấu. tùy thời có thể làm cho chính họ rơi vào tình huông “vạn kiếp bất phục’.
Vừa rồi, Dương Phàm cùng Thiên Thu Vô Ngân ở dưới tình hình đó đã ăn V cực kỳ vi diệu, hóa giài được nguy cơ tử vong.
Khi nguy cơ qua đi, hai pho tượng đá giống như có lực hấp dẫn lẫn nhau, giao hòa cùng một chỗ. tuy hai mà một.
Mà giờ phút này, Dương Phàm và Thiên Thu Vô Ngân nhìn nhau cười, trong mắt lẫn nhau đều mang theo hiểu ý thật sâu.
- Lão sư! Nếu đánh tiếp, các ngài tùy thời có nguy hiểm tới tính mệnh, Không bằng chúng ta giải hòa, cùng chungbàn bạc bảo tàng Tiên Tần.
Tần Hoàng rốt cục không kìm nôi xen vào nói.
- Không!
Thiên Thu Vô Ngân lắc đầu:
- Chúng ta luận bàn. không quan hệ với bảo tàng Tiên Tân. thậm chí ngay cả thắng hay bại đều không trọng yếu!
- Nói không sai! Vừa rồi mới chỉ là làm nóng thân thể và thích ứng mà thôi! Trận so đấu chân chính vừa mới khới đầu...
Dương Phàm cười thần bí.
Lời vừa nói ra, mọi người đều thẩm giật mình.
Không vì thắng bại, không vì bảo tàng, vậy bọn họ... vì truy đuổi cái gì?
Trận so đấu chân chính chỉ là vừa mới khới đẩu thôi sao?
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ