Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 70
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 643 - 664 (2)
ông Phương dược sư quả quyết nói:
- Ngay tại trước đây không lâu, Kim Giao Vương đã chết.
- Cái gi? Kim Giao Vương đã chết?
Dương Phàm chẩn động.
Thực lực của Kim Giao Vương. Dương Phàm hết sức rõ ràng. Bản thân là Bán Thần Thú. lại thêm Thiên Long Cung, đủ tung hoành Nội Hải.
Dõi mắt toàn bộ Nội Hải. có khả năng uy hiệp đến Kim Giao Vương trừ Đông Phưcmg được sư, Đằng Linh Vương cũng chi có Thiên Thu Vô Ngân.
Nhưng mà đó chi vẻn vẹn là uv hiếp, muốn giết chết Kim Giao Vương, là khó khăn cỡ nào?
Từ một trinh độ nào đó mà nói, Kim Giao Vương cùng Dương Phàm là cùng một trình tự lực lượng.
- Là ai làm?
Dương Phàm đột nhiên ý thức được, việc này có thể có liên quan tới Chí Bảo Long Khí.
- DÙ sao không phải là người trong Nội Hải. Theo một số yêu tu thuật lại. lúc ấy có một nhân vật khác có thể so với Thần thú, tu vi ít nhất đạt tới Hóa Thần Kỳ. giết chết Kim Giao Vương đoạt đi Thiên Long Cung. Theo sau nhân vật thần bí kia ờ Nội Hải bồi hồi một thời gian, liền không biết tung tích.
Đông Phương dược sư vẻ mặt kinh hoảng:
- Có thể giết chết Kim Giao Vương thong đong như thấ thực lực người đó tuyệt đối vượt qua ta cùng Đằng Linh Vương.
- Quả nhiên là Chí Bảo Long Khí gây nên họa.
Dương Phàm hít sâu một ngụm khí lạnh.
May mắn tại Nội Hải. trừ Đông Phương được sư liền không có người nào biết lai lịch hắn.
Ngày ấy khi đối phó u Ảnh. Ma Chủ gây ra Đại Hải Nan. hai món Chí Bảo Long Khí đồng thời hiện thế. Muốn không khiến người chú ý cũng hết sức khó khăn.
Có lẽ chính bời vì việc ngày ấy đẫn đến họa sát thân cho Kim Giao Vương.
Dương Phàm ngày thường thu Chí Bảo Long Khí vào Tiên Hồng Không Gian, ở trong phạm vi lớn. đại năng khác không có khả năng xác định vị trí
Hơn nữa, dưới tình. huống nắm giữ Chí Bảo Long Khí. ở trong khu vực Bắc Tần Dương Phàm hoàn toàn ở vào thế bất bại.
- Tóm lại. Dương đạo hữu phải cẩn thận. Không đến tình huống vạn bất đắc dĩ. ngàn vạn lần không nên sừ đụng Chí Bảo Long Khi.
Đông Phương dược sư thiện ý khuyên bảo.
Dương Phàm tự biết Đông Phương được sư sẽ không hại mình, đối phưang còn kỳ vọng một ngày nào đó hắn có thê chữa trị Địa Mạch Chi Tích. tĩả Mộc Linh Châu mà ông nhờ vào nó để sống.
- Đông Phương dược sư yên tâm. Trừ người ra. Nội Hải không ai biết tung tích cùa ta.
Dương Phàm cùng Đông Phương được sư trò chuyện với nhau thật lâu.
Khi biết được ngày sau Dương Phàm muốn đi Đại Tần, Đông Phưcmg được sư trầm ngâm nói:
- Ta biết một chỗ có thể trực tiếp truyền tống tới Đại Tần.
- Lại có chuyện tốt như vậv?
Dương Phàm vội vàng hòi.
- Thật lâu trước kia. ta từng du lịch Cực Bắc. biết được nơi đó có sự tồn tại của cổ Tộc. là một chi nhánh cùa Tiên Tần hoàng tộc. Trong cổ tộc đó có Truyền tống trận đi thông Đại Tần...
Đông Phương dược sư kể lại.
Dương Phàm nghe vậv đột nhiên bật cười:
- Cổ tộc kia. ta từng có qua lại, cũng nhận thức tộc tnrởng...
Sau đó hắn đem sự tình một năm một mười nói lại một lần.
- Không nghĩ tới Dương Dược sư lại nhận thức Tần Quang Đức. Theo ta được biết, ờ Đại Tần vương triều hắn có một danh hiệu là Trấn Viễn Hầu.
Đông Phưcmg dược sư cũng cảm thấy bất ngờ.
- Tĩấn Viễn Hầu?
Dương Phàm khẽ nhầm ba chữ này. đột nhiên cảm nhận được phân lượng của ba chữ này. Ngày ấy ờ Chiêm Tinh Tháp, cũng từng gặp Tần Quang Đức cầm Vương Hầu Lệnh trong tay. quát lui một đám thị vệ mạnh mẽ.
Đông Phương dược sư không ờ lại Vụ Liễu trấn, lại đi đu lịch nơi khác.
Từ đó về sau, Dương Phàm chuẩn bị bắt tay giải cứu Đặng Thi Dao, trong đói càng có nhiều phen chuẩn bị.
Rốt cục đến một ngày, hết thảy mọi thứ chuẩn bị xong xuôi.
Trong mật thất chuẩn bị một cái giường êm ái, chỉ còn lại Dương Phàm cùng Đặng Thi Dao chính đang ngủ say trong lớp băng.
- Thi Dao. phải bắt đầu rồi...
Dương Phàm hít sâu một hơi. một bàn tay đặt lên lợp băng óng ánh. lục quang xuất hiện.
Trong phút chốc, lợp băng chậm rãi tan chảy.
Khuôn mặt ngọc thanh nhã như thơ của Đặng Thi Dao an tường điềm nhiên, nhưng theo lợp băng tan chảy, lông mi nàng khẽ run.
Đến khi lợp băng tan chảy hơn phân nừa. Đặng Thi Dao đột nhiên mở đôi mắt đẹp, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Dương Phàm thi lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng, chợt trên khuôn mặt đẹp lại hiện lên một tia giãy dụa thống khổ.
Hai tay Dương Phàm khoát lên vai nàng, khuôn mặt tuẩn tú từng chút tới gần gương mặt trắng nõn như ngọc của nàng, sau đó tay truợt xuống vòng eo, động tác dường như rất thuần thục.
- Đại ca. huynh...
Đặng Thi Dao vẻ mặt khó tin.
Dương Phàm ghé sát vành tai tran nhẵn cùa nàng, thấp giọng nói:
- Thi Dao. hiện giờ muốn cứu nàng chi có biện pháp này... Không biết nàng có nguyện ý không?
Lớp băng dần dần hòa tan, mỹ nữ cổ điển yên tĩnh ngủ say như trong thơ trong tranh, một thân váy đài màu trắng xanh, khuôn mặt thanh nhã như hoa sen không nhiễm mùi bùn, trong an tường điềm tũứụ lông mi khẽ run mờ đôi mắt đẹp.
Ánh mắt đầu tiên khi Đặng Thi Dao mở mắt. nhìn đến chính là Dương Phàm, đầu tiên là ngạc nhiên vui mùng vạn phần.
Ngay sau đó nàng hiểu được người âu yếm nhưng lại có ý đồ xâm phạm thân thể mình, lộ ra biểu tinh, khó tin:
- Dương đại ca. huynh...
Dương Phàm đúng lúc ghé sát tai nói nhỏ. nói rõ tình. huống.
Sau khi Đặng Thi Dao nghe xong, hai má đò bừng, nhắm đôi mắt đẹp che giấu một tia xấu hả rụt rè.
- Khụ khụ...
Cùng lúc đó nàng đột nhiên khẽ ho vài tiếng, trên khuôn mặt đẹp tái nhợt lại hiện lên một vệt đò bừng, thống khổ dị thường.
Thần sắc Dương Phàm đại biến, vội vàng lấy Tam Sinh Tuệ Thủy cho Đặng Thi Dao ăn vào mấy giọt, tình thế hơi chút chuyển biến.
Trong đôi mắt đẹp cùa Đặng Thi Dao lộ ra vài tia trong sáng, vẫn như trước thi thoảng ho khan, có vẻ yếu ớt vô lực.
- Thi Dao. Đây là biện phập duy nhất có thể giải cứu nàng.
Dương Phàm ghé sát bên tai nàng, thần sắc có chút lo lắng.
Muốn đạt tới trình, tự tinh thần song tu, nhất định phải lưỡng tinh, tương duyệt, không thể có bất kỳ phản kháng.
- Tay chàng...
Thân thể mềm mại cùa Đặng Thi Dao run lên. trong mắt đầy vẻ xấu hồ. giận dữ nói.
Tay của Dương Phàm dường như rất thuần thục cời bò váy áo. thấy Đặng Thi Dao lên tiếng ngăn cản liền hơi chút cứng đờ.
Trong lòng hắn thẩm than, chẳng lẽ trời cao đã phán định không thể giải cứu Thi Dao?
Tuy nhiên đúng lúc này hắn cảm thấy thân thể bị ôm chặt. Đặng Thi Dao vô lực ôm hắn, hơi thở như lan, cắn chặt đôi môi nói nhỏ bên tai:
- Dương đại ca vì sao không động?
Trong mắt Dương Phàm lộ kitih ngạc:
- Thi Dao không nguyện ý, việc này không thể cưỡng câu.
- Thi Dao cự tuyệt lúc nào?
Trong mắt Đặng Thi Dao rơi xuống một giọt lệ nóng, khuôn mặt bừng sáng khiến tâm thần Dương Phàm chấn động.
Nhẹ nhàng cời bò váy áo, Dương Phàm cũng hôn lên môi nàng, nhưng lại bị Đặng Thi Dao ngăn cản.
- Thi Dao. nàng đâv là?
Dương Phàm khó hiểu.
- Thi Dao có một thình cầu.
Trong đôi mắt cùa Đặng Thi Dao đầy quật cường cùng trinh liệt, nhìn thẳng Dương Phàm:
- Bất kể thành hay bại, sống hav chết, Dương đại ca có thể cho Thi Dao một danh phận hay không? Chăng sợ chi vẻn vẹn là trên danh nghĩa...
Trong lòng Dương Phàm cảm động áy náy khó thể nói thành lời.
-Khụ khụ...
Đặng Thi Dao lại ho nhẹ vài tiếng, có thể thấy vết máu nơi khóe miệng.
Dương Phàm vội vàng dùng công phép ổn định, lại đút cho nàng mấv giọt Tam Sinh Tuệ Thủy, hít sâu một hơi:
- Sao Thi Dao lại nói lời ấy? Hiện tại nàng đã là thê từ cùa ta, song tu đạo lữ.
Trên mặt Đặng Thi Dao tươi cười như hoa, vui vẻ cười, gắt gao ôm lấy Dương Phàm, mặt đẹp chôn trong ngực hắn.
Dương Phàm chậm rãi cời bò váy áo nàng, lộ ra thân ngọc băng khiết như hoa sen, trong lúc này Đặng Thi Dao nhắm chặt mắt đẹp. lông mi run rẩy. trên mặt một màu đò.
- Chúng ta phải bắt đẩu rồi. Thi Dao chỉ cần thuận theo tự nhiên là được, ta sẽ đẫn đường khẩu quvết...
Dương Phàm không dám chậm trễ. càng thêm không dám có bất kỳ mê luyến nào về xác thịt, rất nhanh, hai thân thể trần truồng quấn vào làm một...
Có kinh nghiệm của dĩ vãng. Dương Phàm bằng tốc độ nhanh nhất khiến cho tình dục cùa hai người đạt tới cực hạn, dần dần tiến vào hoàn cảnh có dục vô tình.
Có đục vô tinh, đây chỉ vẻn vẹn là bước đầu tiên.
Ngay sau đó cần thăng tới cảnh giới vong ngã chân chính vô dục vô tình, chỉ có như vậy mới có thể đạt tới đung họp tinh thần cao độ.
Dương Phàm tu luyện Tiên Hồng Quyầ. muốn bước vào cảnh giới này cũng không khó. đĩ vãng càng có loại kinh nghiệm này.
Không bao lâu. Sinh Mệnh Lục Lưu trong cơ thể Dương Phàm giao hòa cùng một chỗ với tinh nguyên xừ nữ cùa Đặng Thi Dao.
Lực lượng Tiên Hồng Quvá trời sinh liền có một loại lực tương tác không gì sánh kịp. bớt đi đủ loại pháp quyá phúc tạp trong bí quyá song tu, đạt tới bước đầu tiên tinh. nguyên giao hòa.
Kế tiếp, giao hòa về tinh thẩn dường như thuận lý thành chương.
Nhưng là Đặng Thi Dao tu luyện Vong Tìtih Quyết, tinh thần ý cảnh có một cỗ lạnh lùng không thể tới gần. Cũng may thân thức cảnh giới Dương Phàm không kém gì nàng, lại thêm lực tương tác không tầm thường của T iên Hồng Quy á. trải qua một phen cách trờ cũng được giao hòa cùng một chỗ.
Ngav tại giờ khắc này, V niệm Dương Phàm khẽ động, lực lượng của Sinh Tức Chi Địa trong Tiên Hồng Không Gian dưới tinh huống tinh thần hai người đung họp được rót váo cơ thể Đặng Thi Dao.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ