Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nguyen Ngoc Hien
Số chương: 1166
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3480 / 70
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 643 - 664 (1)
inh thần song tu?
Dương Phàm chẩn động tâm thần, ánh mắt sáng chói, dưới cái nhìn chăm chú cùa Phượng Hi như cười như không nhìn mình, khuôn mặt tuấn tú ừng đỏ nhưng rất nhanh khôi phục binh tĩnh.
Hắn trầm ngâm một lát. trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị. nói nhỏ:
- Vì sao ta không nghĩ đến phương phép này? Nếu là xung đột về tinh thần ý cảnh, chi có dưới trạng thái tinh thần hai người giao hòa hoàn mỹ. không hề ngăn cách mới có thể hóa giải nguy cơ này với nguy hiểm nhỏ nhất.
Nói tới đây. trên mặt hắn đột nhiên có chút không ánh sáng. Chính hắn thân là Dược sư truyền kỳ nhất của Bắc Tần, làm sao lại không nghĩ tới điểm này.
Chẳng những là hắn, ngay cả Dược sư cấp Nguyên Anh lâu đời như Dược Vương. Độc Vương nhất thời cũng không từng nghĩ đến biện phập này.
Bời vì trong truvền thống y đạo truyền thùa, cái gọi là phương phép song tu được coi là bàng môn tả đạo. không lịch sự. Trù khi có thể tấn thăng lên cảnh giới huvển bí tinh thần song tu.
Nhưng Tu Tiên giới hiếm có song tu đạo lữ có thể đạt tới cảnh giới cao thâm như vậy.
- Nghe ý tứ của Dương Dược sư, đường như ngươi từng tiến váo cảtih giới này?
Trong mắt Phượng Hi lộ ra một tia cổ quái.
Dương Phàm xấu hổ cười, cũng không phủ nhận. Tinh thần song tu. hắn đích xác có kinh nghiệm phương diện này, hơn nữa không chỉ một lần.
Lần đầu tiên là ở La Sơn quốc, song tu cùng Lệnh Hồ Tiểu Tịch, lúc ấy cũng từng tiến vào trạng thái tinh thần giao hòa, nhưng trình tự cũng không sâu.
Đối với người bên ngoài mà nói, tinh thẩn song tu có chút khó khăn, nhưng đối với Dương Phàm nắm trong tay sinh, mệnh tự nhiên mà nói lại không phải việc khó.
Lần thứ hai là ở Dược Tiên Cốc. cùng Vân Vũ Tịch dưới cơ duyên xảo hop. trực tiếp vượt qua một bước thân thể song tu. trong trạng thái Thiên Nhân Mô Thức, tiến vào tinh thần song tu trình tự sâu.
Tình huống lẩn thứ hai là khó thể cưỡng cầu. một phương diện là bời vì công phép cùa Dương Phàm cùng Vân Vũ Tịch gẩn tương đồng nhau, mới có thể vượt qua bước trung gian, trực tiệp bước vào cảnh giới như thế.
Nhìn Đặng Thi Dao thanh nhã xuát trần cổ điển thi họa trong băng, Dương Phàm đột nhiên sinh ra một loại cảm giác có tội. nói với Phượng Hi:
- Chi là. nếu ta dễ dàng như vậy đoạt tấm thân xừ nữ của Thi Dao...
- Nếu không như vậv, chờ đợi Thi Dao chỉ có con đường chết. Nếu không làm sao ta lại phó thác Thi Dao cho ngươi!
Phượng Hi hừ nhẹ một tiếng.
Dương Phàm nghe vậy lập tức có chút xấu hổ:
- Phượng trưởng lão không tin thái độ làm người cùa ta?
ở Bắc Tần hiện giờ. Dương Phàm chính là nhân vật truyền kỳ nhất, được ngàn vạn tu sĩ sùng bái kính ngưỡng, lại là đệ nhất nhân Bắc Tần hiện giờ không hề hoài nghi.
- Cũng không phải không tin thái độ làm người của ngươi. Mà là hai cha con các ngươi đều giống nhau phong lưu thành tính. Không biết đùa bòn cảm tìnhbao nhiêu cô gái...
Phượng Hi rõ ràng rất có thành kiến với hai cha con Dương Thiên.
- Tuy nhiên tương đối mà nói, về phương diện này ngươi tốt hơn Dương Thiên rất nhiều. Nhớ ngày đó... Thôi, hiện tại hắn sinh từ không rõ. cũng đù thê thảm rồi.
Nói xong lời cuối. Phượng Hi khó tránh lộ ra vài tia không đành lòng.
Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc, ở trong lòng hắn, phụ thân Dương Thiên là một hình tượng gần như hoàn mỹ. không nghĩ tới còn có loại tình huống này.
- Hiện tại nếu muốn cứu Thi Dao. chỉ có lựa chọn đường này. Nếu trong lòng ngươi còn có một tia lương tri, ngày sau không nên làm tổn thương đến tâm cùa nàng nữa.
Phượng Hi cuối cùng nhìn thẳng Dương Phàm, thần sắc cực kỳ phúc tạp.
Dương Phàm hít sâu một hơi. vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Phượng trường lão xin yên tâm. Dương mỗ có thể thề...
- Không cần.
Phượng Hi lập tức cắt ngang:
- Tình cảm chân chính không phải dùng lòi thề để ước thúc. Lúc phụ thân ngươi trẻ tuổi, phát lời thề non hẹn biên chưa từng ít. kết quả đã nợ bao nhiêu món nợ tình cảm?
- Phượng trường lão có không chỉ trích lỗi cùa cha ta nữa không?
Sắc mặt Dương Phàm hơi tràm xuống, có chút không vui. Phượng Hi này rõ ràng có thành kiến vói hai cha con hắn.
Tâm thần Phượng Hi run lên. thoáng giật mình hiểu ra. Đối phương hiện giờ là Bắc Tần đệ nhất nhân, nhân vật tối cao siêu việt Tam đại tu sĩ.
Nghĩ đến đây, lòng bản tav nàng không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Dương Phàm cũng không thể so với Dương Thiên năm xưa. về mặt phong lưu có lẽ không băng Dương Thiên nhưng về thực lực ai dám khiêu chiến quvền uy của hắn. Cho dù Tam đại tu sĩ Bắc Tần thậm chí là Hắc Phong Ma Hoàng vô địch Tâv Nhạc cũng đối với hắn kính sợ đan xen.
- Tinh thần song tu chi là để nghị của ta. Nếu Dương Dược sư có năng lực như thế. có thể
tự thân thừ xem.
Phượng Hi lại cười nói.
- Nếu Thi Dao không tình nguvện, vậy ta phải làm nhưthếnào cho tốt?
Dương Phàm lộ ra một tia lo lắng.
Đặng Thi Dao quật cường trinh liệt, hắn biết rõ ràng nhất. Huống chi tinh thẩn song tu không thể có bất kỳ một tia miễn cưỡng nào. Nếu là cưỡng bức. chiếm được chỉ là thân thể của Thi Dao. không hề có ý nghĩa.
- Vậy thì phái xem, cảm tình cùa Thi Dao đối với ngươi sâu bao nhiêu... Việc này mặc cho số phận.
Phượng Hi sâu kín thờ dài.
Sau khi hai người bân bạc xong XUÔỊ lại kêu Độc Vương. Dược Vương tiến vào thương nghị việc này.
- Tinh thần song tu?
Độc Vương cùng Dược Vương đều ánh mắt sáng ngời, không thể không thừa nhận phương phép này là ôn hòa nhất, hiệu quả có thể cũng là tốt nhất.
- Y thuật cùa Phàm nhi ta không nghi ngờ, vấn đề hiện tại là Đặng cô nương này có cam tâm tình nguyện cùng Phàm nhi viên phòng hay không? Nếu như có. chẳng sợ là bất kỳ một tia phản kháng, sẽ thất bại trong gang tấc...
Độc Vương nháy mắt nhìn chuẩn mấu chốt vẩn đề.
- Đâv cũng là vẩn để ta lo lắng nhất, nhưng nhất định phải thừ một lẩn.
Dương Phàm thở dài thật dài. trong lòng cực có chờ mong lại có lo lắng.
Sau khi xác định biện pháp này, Dương Phàm không lập tức thực hành, trước tra tìm sách cổ. nghiên cứu ý nghía thâm ảo tinh thần song tu.
Lúc ỡ Thiên Nhạc Viên Nội Hải. Chấp An trưởng lão Từ Lập tùng tặng một bộ song tu phép quyết truyền thừa từ thượng cổ. Dương Phàm cũng không thiếu lý luận về mặt này.
Nháy mắt nừa tháng trôi qua, Dương Phàm chuẩn bị gần như hoàn tất.
Nhưng chính vào một ngàv này. Bổ Thiên Quân Vương đưa qua tin báo:
- Bên ngoài có người cầu kiến.
- Là ai?
Dương Phàm hiểu được nếu như là người binh thường Bổ Thiên Quân Vương sẽ không đễ dàng thông qua.
- Đông Phương được sư.
Bồ Thiên Quân Vương nhẹ thở bốn chữ.
- Đông Phương được sư?
Dương Phàm chấn động, triển khai thần thức, rất nhanh nhìn đến một lão già mũi đò vì rượu quần áo lam lũ. lưng đeo gùi thuốc, trên người có một cỗ khí phàm trần nồng đậm ở Vụ Liễu trán.
- Mau cho ông ấy tiến vào.
Dương Phàm liếc mắt một cái liền xác định đây là phân thân của Đông Phương dược sư.
Không bao lâu, Dương Phàm tiếp kiến Đông Phương được sư trong mật thất.
- Hai mươi năm không gặp. thẩn thức cảnh giới cùa Dương đạo hữu lại đạt tới Hóa Thẩn Kỳ. Xem ra cách trình tực tiệp theo cũng không xa, thật sự là rất đáng mừng.
Đông Phương dược sư nhìn thấy tiến độ cùa Dương Phàm, ngạc nhiên vui mừng vô cùng.
- Đông Phương dược sư tới đây gặp ta. có chuyện gì?
Dương Phàm tò mò nói.
- Ta muốn nói cho ngươi một chuyện, xảy ra tại Nội Hải. hết sức trọng yếu...
Đông Phương dược sư vẻ mặt ngưng trọng nói.
- Chuyện xảy ra trong Nội Hải. cùng ta có quan hệ gì?
Dương Phàm cảm thấv khó hiểu.
- Có quan hệ với ngươi.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ