I have learned not to worry about love;

But to honor its coming with all my heart.

Alice Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: Cống Trà
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Thư Ntm
Số chương: 137
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1197 / 11
Cập nhật: 2017-12-13 14:32:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 115: Chương 115
ối với chuyện Sử Bích Vân dám quyến rũ Trầm Tử Trai, Hạ Trọng Phương thấy cực kỳ kinh ngạc, sau đó, liền tự kiểm điểm mình, đúng, mình là Tề vương phi, không còn là Phương nương trước kia nữa, mỗi chuyện mình làm đều phải từ góc độ Vương phi mà suy tính, phải hợp với thân phận vương phi mà không phải là người chỉ biết niệm tình cũ.
Cách mấy ngày sau, Phương Chấp Tâm đến vương phủ bái kiến Hạ Trọng Phương thì mới biết chuyện này, nhất thời cũng nghẹn họng nhìn trân trối, nói: "Đến tột cùng là nàng ỷ vào cái gì mà dám làm như vậy? Vả lại đó là ngoài cửa phòng vương phi. Nàng cho là Vương Gia sẽ nhìn trúng nàng, sẽ vì nàng mà đối nghịch với vương phi?"
Hạ Trọng Phương nói: "Xét đến cùng là do thái độ của ta có vấn đề, khiến cho nàng có ảo tưởng rằng ở vương phủ ta không hề có địa vị, chịu để nàng vào vương phủ chơi mấy hôm không chừng là muốn lợi dụng nàng lung lạc Vương Gia, cho nên mới làm ra chuyện như thế."
Phương Chấp Tâm thở dài nói: "Nhưng nàng ta chỉ là một thôn cô, Vương Gia sao có thể xem trọng nàng ta?"
Hạ Trọng Phương nói: "Đừng quên, lúc đầu ta cũng là một thôn cô. Nàng nghĩ Vương Gia có thể nhìn trúng ta thì cũng có thể coi trọng nàng."
Phương Chấp Tâm lắc đầu một cái, thở dài nói: "Nàng được vương phi tương trợ, chỉ cần an phận mà sống thì lo gì không có tương lai?"
Hạ Trọng Phương rốt cuộc là hỏi "Nàng có đến làm ở tiệm bán son phấn không?"
Phương Chấp Tâm cười nói: "Nàng dám vọng tưởng tới cả vương gia thì sao chịu làm trong tiệm bán son phấn. Nàng ta đã sớm thu dọn đồ đạc chuyển đi, có lẽ muốn chui vào mấy nhà đại hộ nhân xem có thể trèo lên cành cây cao hay không a!"
Hạ Trọng Phương nghe vậy, liền không hỏi nữa.
Thời gian này Phương Chấp Tâm tuân lệnh Hạ Trọng Phương, đều giao tiền lời trong cửa hàng cho Hà ma ma, nên lúc này cũng hỏi: "Hà ma ma cầm bạc của vương phi làm nhà nữ học, làm được đến đâu rồi?"
Hạ Trọng Phương nói: "Bắt đầu sang năm mới đã chiêu một nhóm nữ sinh khóa đầu, hiện tại họ đã biết chữ. Qua chút thời gian nữa, còn phải tuyển mấy vị."
Phương Chấp Tâm cười nói: "Vương phi làm nhà nữ học, tương lai sẽ được lưu danh."
Hai người đang nói chuyện, thì có ma ma đi vào, kinh hoảng bẩm: "Vương phi, có người báo tang, nói Du nương đi rồi."
"Cái gì?" Hạ Trọng Phương kinh hãi nói: "Hôm kia mẫu thân còn tới đây mời Phương ngự y tới xem bệnh cho Du nương, khi trở về, Phương ngự y còn nói bệnh của nàng chỉ là bệnh nhỏ, sao có thể chết? Mẫu thân biết được còn không biết người sẽ đau lòng thành cái dạng gì đây?"
Sắc mặt Phương Chấp Tâm cũng thay đổi,dù gì Vương Du cũng là chất nữ của Giản gia, dưỡng nữ của Vi Thanh Mi, hôm nay đã mất, mọi người tự nhiên sẽ hỏi tới nguyên nhân.
Bởi vì Trầm Tử Trai không có ở phủ, Hạ Trọng Phương cũng không kịp nói với hắn một tiếng, chỉ giao phó với ma ma mấy câu, để các nàng chăm sóc tốt cho Hiền ca nhi, còn nàng cũng cho người lập tức chuẩn bị xe ngựa, chạy tới Vương gia.
Đến Vương gia hỏi, ma ma chỉ nói Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi đã chạy tới trạch viện của Trầm Tử Hữu hrồi.
Hạ Trọng Phương vội để phu xe chạy tới trạch viện của Trầm Tử Hữu.
Trong trạch viện, Thị Cầm quỳ gối trước mặt Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi, khóc đến thiếu chút nữa ngừng thở, nghẹn ngào nói: "Cuối năm trước, phu nhân viết thư gửi đến đất phong cho tứ công tử, hỏi tứ công tử khi nào thì tới đón nàng? Tứ công tử vẫn không gửi thư hồi âm. Nhưng hôm qua, rốt cuộc cũng có thư hồi âm. Du nương cầm lên xem thì sắc mặt trở nên trắng bệch, buổi tối hôm qua cũng là một đêm không có ngủ. Sáng nay phu nhân nói muốn ăn đò bán sớm ngoài đường nên sai ta đi mua. Khi ta trở lại, phu nhân đã treo cổ tự sát rồi."
Sắ mặt Vi Thanh Mi tái mét, tay run run đi tìm lá thư mà Vương Du nhận được, cuối cùng tìm được ở dưới cái gối, nhanh chóng mở ra xem kỹ, trong thư Trầm Tử Hữu nói Vương Du không nên suy nghĩ nhiều, nói đất phong là chỗ không thích hợp dưỡng bệnh, không đi thì tốt hơn, trong thư mặc dù không nói rõ ý hưu thê nhưng lại lộ ra ý này.
Vương Tinh Huy cũng tìm ra được một lá thư khác, mở ra xem thì thư này là Vương Du viết cho phu thê bọn họ, chỉ nói tạ ơn bọn họ dưỡng dục hai mươi năm nhưng bây giờ không có cách nào để tận hiếu, chỉ hy vọng kiếp sau còn có thể làm nữ nhi của bọn bọ, khi đó sẽ cố tận hiếu.
Hạ Trọng Phương chạy tới trạch viện Trầm gia chỉ thấy Vi Thanh Mi ngồi dưới đất kêu hai chữ "Du nương", nàng vội đỡ bà dậy an ủi.
Một lúc sau, Giản Văn Phi và Bạch thị cũng chạy đến.
Giản gia và Vương gia cùng làm, tang lễ của Vương Du được làm xong một cách thuận lợi.
Nhiều chuyên xảy ra như vậy, Vi Thanh Mi bị đả kích, bị bệnh tại giường, bởi vậy mỗi sáng Hạ Trọng Phương sẽ đi Vương gia chăm sóc mẫu thân, buổi chiều mới trở về vương phủ lo phủ vụ, tất nhiên là bận tối mày tối mặt.
Trầm Ngọc Tiên thấy Hạ Trọng Phương chỉ lo cho nhà mẹ đẻ, thiếu chút nữa là không để ý tới vương phủ nên rất bất mãn, ở trước mặt người cũng luôn oán trách.
Hôm nay đến xế chiều, đợi Hạ Trọng Phương về phòng, Trầm Ngọc Tiên liền đi gặp, sau khi ngồi xuống, nói: "Tẩu tử, nếu không thể lo mọi chuyện của vương phủ, không để ý tới ca ca, thì người cũng nên tìm một hai người đến giúp chiếu cố ca ca, không nên để ca ca hối hả bên ngoài, về phủ còn phải quan tâm việc ăn uống ngủ nghỉ của chính mình."
Hạ Trọng Phương giương mắt nói: "Quận chúa có ý gì?"
Trầm Ngọc Tiên sảng khoái nói: "Ý của ta chính là dù sao ca ca cũng phải nạp trắc phi, tẩu tử sao để ca ca nạp một hai người vào lúc này? Tẩu tử tự chọn người, tự nhiên có thể giúp đỡ tẩu tử, vả lại cũng giúpTề Vương phủ khai chi tán diệp. Tề Vương phủ hiện nay
Thịnh Sủng Thịnh Sủng - Cống Trà Thịnh Sủng