A book that is shut is but a block.

Thomas Fuller

 
 
 
 
 
Tác giả: Tầm Hương Sư
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan
Biên tập: hoac huu
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 848
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2493 / 34
Cập nhật: 2015-07-07 01:55:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 394: Quách Tử Nghi Thụ Nghiệp
ây cũng là "Tri kỷ" ắt không thể thiếu một cái. Về phần "tri bỉ", cũng phải từ trong triều đình của quân địch quan sát, lại đến mỗi một chi tiết ki lâm trận đối địch, cũng không thể có sơ hở. Tam quốc chí ngươi khẳng định là đã xem qua rồi chứ? Ở đó, sẽ không thiếu ghi chép kế phản gián, gián điệp, báo cáo láo, loại lợi dụng triều đình quân địch trận điển hình này khiến cho đối phương triệt để bại trận. Ngay cả nhân vật như Chư Cát Lượng cũng nhiều lần trúng kế. Hoặc giả, biết rõ là kế, cũng muốn trúng kế. Do đó, quân đội yếu hại không phải ở chỗ tướng lĩnh có bao nhiêu cường hãn, sĩ tốt ngựa binh khí có bao nhiêu tinh nhuệ, mà là hậu trường chính trị của đối phương. Đã hiểu được chưa?
- Đã hiểu rõ.
Quách Tử Nghi liên tục gật đầu:
- Sư phụ nói những lời này, tất cả đều là không có trên sách vở.
Tần Tiêu cười cười:
- Ừm, hiểu được là tốt rồi. Kỳ thực những thứ này trong sách cũng có, chỉ là ngươi không có bị vây trong hoàn cảnh cụ thể, còn thể hội không được ý tứ trong sách. Ta chỉ điểm một chút, ngươi đã rộng mở trong sáng. Theo ta đây, kỳ thực cũng không có gì có thể dạy cho ngươi. Binh pháp thao lược, ngươi từ trên sách vở học được không ít. Võ nghệ cung mã, ngươi cũng không kém, tối đa chính là ở trong Đặc Chủng Doanh tập luyện. Học thêm một vài thứ thực dụng. Ta có thể dạy ngươi cũng chính là những tư tưởng khác với thời đại hiện tại này, trọng điểm ngược lại không phải là làm thế nào bắn tên, hay chém giết ra sao.
Quách Tử Nghi có chút buồn bực lắc đầu:
- Thế nhưng, những thứ này hiện tại xem ra đều thật hư vô mờ mịt...
Tần Tiêu cười nói:
- Có thể là vậy đi, thế nhưng không tiếp thụ những tư tưởng này, tương lai khi chân chính tiếp xúc, làm sao có thể đủ ứng phó với hành động đây? Những thứ này là trên "chiến lược vĩ mô", nhất định phải làm đến trong lòng thấu hiểu trước. Nhìn xa trông rộng, từ chỗ nhỏ nhất bắt tay vào làm mới có thể làm tướng quân tốt. Hoặc giả nói, nguyên soái tốt. Tướng quân và nguyên soái khác nhau là ở đứng trên độ cao khác nhau. Một vị tướng quân tốt, có thể ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi khiến địch nhân nghe tin đã sợ mất mật. Điều này đối với ngươi mà nói, ta tin tưởng vấn đề không lớn. Ở trong quân tôi luyện vài ba năm, ngươi có thể làm được. Nhưng một nguyên soái tốt, có thể mang đến thắng lợi cho cả tràng chiến trạnh, có đủ năng lực xoay chuyển càn không. Muốn làm được điểm ấy, chỉ dựa vào thời gian là không đủ, còn phải cần tâm.
Quách Tử Nghi hưng phấn không ngớt:
- Sư phụ, ngươi nói những lời này quá mới mẻ. Ngươi làm sao biết được những điều này vậy? Tử Nghi nhận thức các tướng quân cũng không ít. Hướng bọn họ thỉnh giáo, đại khái là chỉ điểm ta một ít cung mã, tối đa cũng chính là dạy ta thời gian có một chút nên chú ý những thứ gì, có những bí quyết nào thôi.
Tần Tiêu cười ha hả nói:
- Kỳ thực tính đến đây. Sách, ta là khẳng định không có đọc nhiều hơn ngươi. Thế nhưng ta có một thói quen lớn nhất, chính là lĩnh hội. Xem xong một quyển sách, ta có thể một chữ cũng không nhớ rõ. Thế nhưng ý nghĩa của nó ta lại nói được. Cũng chính là có thể lý giải được nội dung và tinh túy mà quyển sách đó muốn biểu đạt. Vừa rồi nói những lời này, ngươi coi như là ta sau khi đọc sách tổng kết ra được đi.
Quách Tử Nghi gật đầu:
- A... Sư phụ, học sinh muốn nói một câu không lễ phép, hắc hắc!
- Nói đi!
Quách Tử Nghi cười cười nói:
- Chiếu theo như sư phụ nói vậy, người như Tiết Nột, Vương Tuấn, tối đa cũng chính là có thể làm tướng quân chứ không làm nguyên soái được? Nói như thế, chỉ có người như sư phụ mới xứng làm nguyên soái, thống lĩnh thiên hạ binh mã đúng không?
- Ha ha!
Tần Tiêu cười lớn:
- Ngươi nghĩ thế nào thì coi như thế đi. Cũng không có gì không thể. Chỉ bất quá, sự thực thường thường cũng không như ý người nha. Những lời này quá mức cuồng vọng phiêu miểu, trước không nói. Vừa rồi nói đến chiến lược, chúng ta mà nói đến nói chi tiết hơn về thứ này. Chúng ta ngày hôm nay nói một chút, bàn về một vài lý niệm tác chiến truyền thống. Tỷ như nói trong tư tưởng truyền thống nói " lấy mạnh thắng yếu", "lấy đông thắng lẻ". Đây là lý niệm chiến tranh thực dụng nhất cũng là đơn sơ nhất. Ta đây liền lấy thủ hạ Đặc Chủng Doanh của ta để làm chứng minh.
Quách Tử Nghi vội vàng nói:
- Tử Nghi tuy rằng chỉ cùng các tướng sĩ Đặc Chủng Doanh huấn luyện một ngày, nhưng bọn hắn quá khiến ta giật mình! Nhìn tướng mạo xấu xí, nhưng thân thủ thực rất lợi hại! Hơn nữa chiêu chiêu thực dụng, chiêu chiêu trí mạng, không có một chút động tác võ thuật đẹp mắt. Trang bị sử dụng cũng là cực kỳ mới mẻ. Sư phụ ngươi xem, ngày hôm nay Hình tướng quân có đưa ta một bộ nhuyễn giáp thiếp thân, đao chém không đứt, nước lửa không xâm phạm được, thực sự là quá thần kỳ.
Quách Tử Nghi hưng phấn đứng dậy, búng áo bông trên người, bên trong quả nhiên đang mặc một kiện nhuyễn giáp.
Tần Tiêu cười nói:
- Những thứ này, kỳ thực đều chỉ là đồ vật bên ngoài. Ta bồi dưỡng ra Đặc Chủng Doanh chính là bởi vì chiến tranh không mang tính không xác định và ngẫu nhiên. Trên chiến trường, chuyện gì cũng đều có khả năng xảy ra. Chiến tranh, vốn có chính là một hồi hành vi ta lừa ngươi gạt. Song phương chiến tranh, đều phải cố gắng làm được ý đồ ẩn dấu bản thân, hơn nữa phải biết rõ ý đồ của địch nhân. Bất luận một chi tiết nhỏ nào cũng đều có khả năng cải biến thắng bại của chiến tranh. Đặc Chủng Doanh, chính là vì loại chi tiết nhỏ này mà sinh.
- A, hiểu rồi.
Quách Tử Nghi bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Cũng giống như thời gian Huyền Vũ môn, Đặc Chủng Doanh bắt giữ Võ Ý Tông để phòng giữ Huyền Vũ môn. Bắc nha quần long vô thủ một hồi thiên lý?
- Đủng rồi, không tệ! Còn bao gồm cả đột kích Huyền Vũ môn, đánh mở cửa thành, đến cuối cùng bắt giữ nhị Trương cầm đầm.
Tần Tiêu nói rằng:
- Đặc Chủng Doanh dùng thiết nỗ và nỗ tác, bao gồm bọn họ luyện tập leo đá để có thân thủ linh hoạt đều là điều địch nhân không tưởng được. đây cũng là phù hợp với thảo luận xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị trong binh pháp. Nói đến, hiện tại tướng sĩ Đặc Chủng Doanh có thể lấy một địch trăm. Thế nhưng ba mươi tướng sĩ Đặc Chủng Doanh đối mặt với ba nghìn phủ binh, chính diện xung đột chiến đấu thật sự căn bản là không có phần thắng! Ba nghìn phủ binh loạn tiễn bắn ra, dưới gót sắt đạp điên cuồng, ai có bản lĩnh giữ mạng đi ra được? Thế nhưng, nếu như đem Đặc Chủng Doanh ẩn dấu, làm một chi lực lượng địch nhân nghĩ không ra được, làm một số việc rút củi dưới đáy nồi, vậy sản sinh hiệu ứng, lại cũng không phải là giết chết ba nghìn phủ binh đơn giản như vậy. Có đôi khi, như vậy đã có thể xoay chuyển cục diện của một hồi chiến tranh!
- Tỷ như nói, đem thống suất địch nhân ám sát chết?
- Đúng!
- Thế nhưng...
Quách Tử Nghi có chút do dự nói rằng:
- Như vậy, không phải có vị tướng nói nhân nghĩa sao?
- Ha ha!
Tần Tiêu cười nói:
- Tử Nghi, ta hỏi ngươi, chiến tranh truy cầu là cái gì?
- Thắng lợi!
- Vậy cũng không phải!
Tần Tiêu cười nói:
- Cổ nhân nói binh bất yếm trá, tất cả sự tình có thể chiến tranh thắng lợi, lại không tổn hại lợi ích của đại đa số người đều là được cho phép. Loại đấu pháp lưỡng quân bày mở trận tế, nổi trống trận giết đến ba ngày ba đêm cố nhiên là rung động đến tâm can tâm huyết nam nhi, thế nhưng đó tuyệt đối là chuyện khi không còn cách nào. Giết địch một nghìn tự thương hại tám trăm, thực rất có ý tứ sao? Nếu như có thể có giảm bớt, vì sao không cần đây? Vừa mới ngươi nói ám sát thủ lĩnh địch nhân, chỉ là lấy một ví dụ quá không hợp lý. Nói như vậy đều là không quá khả năng. Thế nhưng, trong chiến tranh, nếu như có thể phái ra một chi đội ngũ như vậy, tránh ra phía sau của địch nhân, đêm tất cả cử động của hắn đều làm tới rõ ràng. Hoặc là muốn làm phá hư, tung ra một ít lời đồn, có cơ hội đến ám sát, chế tạo một ít hỗn loạn và giả tượng, khiến cho hậu phương quân địch một trận thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc đổi lại ngươi là thủ lĩnh. Ngươi suy nghĩ một chút, hậu phương đều có địch nhân đang náo loạn, trước trận ngươi còn dám an tâm đi đánh sao? Cái khác không nói, lộ tuyến tiếp viện vừa bị cắt đứt, sẽ bị chết đói lập tức.
- A a, đúng rồi!
Quách Tử Nghi cười:
- Xem ra Đặc Chủng Doanh thực sự là diệu dụng vô cùng. Ừm, ta nhất định hảo hảo ở trong Đặc Chủng Doanh huấn luyện. Tranh thủ cũng làm tướng sĩ Đặc Chủng Doanh hợp cách.
- Ừm, đây không phải là chuyện trong thời gian một sớm một chiều được.
Tần Tiêu nói rằng:
- Yêu cầu của ta đối với ngươi không chỉ có phải học được kỹ năng tốt nhất của Đặc Chủng Doanh, hơn nữa cần nắm giữ tinh túy trong đó là được. Vì sao muốn huấn luyện Đặc Chủng Doanh. Đặc Chủng Doanh là sẽ không làm tuyến đầu đặt tới chiến trường vũ trang chính quy, cưỡi lên ngựa đi cùng địch nhân liều mạng. Bọn họ chỉ biết sống ở phía sau màn, tiến hành gián điệp chiến rút củi dưới đáy nồi! Tử Nghi, ngươi biết những năm gần đây, vì sao Đại Đường và Đại Chu đối với Thổ Phiên cùng thắng ít bại nhiều không?
Quách Tử Nghi suy nghĩ một chút, nói rằng:
- Nhị man có chuẩn bị mà đến, Đại Chu, Đại Đường ta chỉ là một mặt phòng thủ, khó lòng phòng bị được!
- Không sai, tấn công mới là chủ động, phòng thủ vĩnh viễn là bị động. Vậy ngươi biết chúng ta vì sao khó lòng phòng bị không?
- Bọn họ...nắm giữ tình báo quốc nội và quân đội của chúng ta, mà chúng ta đối với tình huống của bọn họ lại không quá hiểu được.
- Đúng, chính là nguyên nhân này!
Tần Tiêu vỗ lên bàn một cái:
- Mượn Đột Quyết mà nói, bọn họ là một dân tộc trên lưng ngựa. Lương thực, thiết khí và một ít sinh hoạt đều cần vật phẩm, thập phần thiếu thốn. Không có chiến tranh, bọn họ sẽ sống không nổi. Bọn họ sinh hoạt phải cần dựa vào chiến tranh đến cấp dưỡng. Do đó, toàn bộ tâm tư của bọn họ, chính là ddwatj ở vùng Trung Nguyên chúng ta. Từ lúc thăm dò tin tức, đến bố trí chiến thuật, toàn bộ đều có tính châm đối. Tuy rằng quân đội của bọn họ không cần thiết mạnh hơn Trung Nguyên bao nhiêu. Thế nhưng một kẻ xâm lược có chuẩn bị, đánh một người bị tấn công không hề phòng bị, đó chính là dễ dàng thực hiện được. Sau đó, bọn họ còn cướp đoạt xong liền bỏ chạy, quyết không ham chiến. Đó là bởi vì, đánh đánh lâu dài tiêu hao chiến, bọn họ lại không có bất cứ ưu thế gì đáng nói. Là khó có thể thắng lợi được. Do đó, Đột Quyết và Thổ Phiên chí ít hiện nay mà nói là không có khả năng tiêu diệt được Trung Nguyên. Bọn họ thắng lợi chỉ tồn tại phiến diện cùng cục bộ. Nhiều như vậy, chỉ là đang cường điệu tình báo đối với lưỡng quân giao chiến, mười phần trọng yếu. Trước đó không lâu, khi ta phá hoại được kế hoạch nhị Trương mưu nghịch, đã tra ra mạng lưới tình báo Đột Quyết mai phục tại Đại Chu. Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, trăm phương ngàn kế phục vụ cho chiến tranh!
Quách Tử Nghi liên tục gật đầu nói rằng:
- Đại Chu và Đại Đườngta cho tới nay đều là lấy phòng thủ làm chủ. Biên quan truân quân vô số, tiêu hao thật lớn, nhưng vẫn là thủ không được biên cương vạn dặm. Người Đột Quyết giống như là cá chạch vậy, ở trên biên cương chạy lòng vòng, căn bản là không cùng chúng ta chính diện giao phong. Muốn đánh qua tới đi, lại làm không rõ thực hư của bọn chúng. Mạc Bắc địa vực cực lớn, lại có hoang mạc cùng núi cao, tình báo khó có thể đạt được. Khó trách, khó trách nha! Năm xưa Thái Tông đánh hạ Đột Quyết nha trướng, cư nhiên phải quyết tâm lớn như vậy, tốn nhân lực và vật lực như thế. Tất cả đều là bởi vì tình báo khó khăn.
Tần Tiêu nói rằng:
- Ta lấy một ví dụ không quá thích hợp đi. Đại Đường đây, chính là một người, Đột Quyết chính là một con muỗi hút máu người. Nó rất bí mật, cũng rất nhỏ. Chỉ cần chúng ta hơi không lưu ý, là nó có thể đậu lên trên người ta, cắm vòi vào da chúng ta để hút máu. Đưa tay muốn đánh nó, nó lại thản nhiên bay đi. Tình báo này, cũng giống như con mắt của chúng ta, trước nhìn muỗi, tay, chính là hành động quân sự của chúng ta, một cái đập bắt này chỉ cần ổn, chuẩn là có thể một đập đánh chết nó.
- Ha ha, ví dụ này quá có ý tứ!
Quách Tử Nghi cười lớn:
- Nói thực sự là kích động nhân tâm nha! Ki nào muốn thực sự một đập đánh chết con muỗi thì tốt rồi.
Tần Tiêu cũng cười cười:
- Thực lực không có cách xa như vậy đi sao. Ví dụ này của ta có chút khoa trương. Vừa rồi chúng ta vẫn luôn nói đến chính là vấn đề chiến thuật. Thoáng tổng kết một chút, từ tình báo bắt đầu, đến hành quân bày binh bố trận, đều là cực kỳ quan trọng. Mỗi một chi tiết trong đó, đều có khả năng ảnh hưởng đến thắng bại của một trận chiến tranh. Đặc Chủng Doanh chính là vì loại chi tiết này mà sinh. Chúng ta là làm soái, cũng phải lo lắng đến chi tiết của bản thân, không thể làm ra sơ xuất. Trên chiến trường thắng bại cũng giống như hai người luận võ vậy, không phải xem ai làm được càng đúng hơn, mà là xem ai phạm sai lầm ít nhất. Có Đặc Chủng Doanh, chúng ta có thể đem tình hình của địch nhân quan sát càng rõ ràng hơn, để địch nhân phạm sai lầm, hơn nữa nắm được sai lầm của hắn mạnh mẽ truy đuổi tới cùng. Bằng vào đại giới nhỏ, thắng được chiến tranh.
Quách Tử Nghi vội vàng gật đầu không ngừng:
- Thực sự là được lợi không ít! Những tri thức này ở trên sách vở nào có thể lĩnh ngộ được!
Tần Tiêu cười nói:
- Vừa rồi, ta chỉ là lấy Đặc Chủng Doanh làm ví dụ mà thôi. Ta nói, thứ mà ta có thể dạy cho ngươi, kỳ thực rất ít ngươi không cần phải nhớ kỹ mỗi một câu nói của ta. Thế nhưng nhất định phải lĩnh hội được ý tứ trong đó, cũng chính là tiếp thu tư tưởng của ta vậy. Ngươi hiểu không?
- Hiểu rõ.
Tần Tiêu đứng dậy, vỗ lên vai của Quách Tử Nghi:
- Được rồi, một lần không nên nói quá nhiều với ngươi. Ngươi trở lại chậm rãi suy nghĩ và lý giải đi. Hiện tại, chúng ta đến làm một ít sự tình rất cụ thể.
Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên - Tầm Hương Sư Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên