Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Tóc Đuôi Gà
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 16
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 981 / 2
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
rong khi đó thì ở trường học, nhỏ và Việt An đang phải nếm chịu nhiều nguy khồn từ cái lệnh chết tiệt của hắn.
- Mấy nguời muốn làm gì đây? - Nhỏ vừa lùi lại vừa hỏi.
- Tụi này chỉ làm theo lời của DP thôi, đừng có trách nhé.
Việt An kéo nhỏ ra sau:
- Coi ra hắn không còn có ý định để mình yên nữa rồi. Lập Trân chạy khỏi đây nhanh đi!
- Không! Chuyện này là tại tôi mà ra. Nghe nè, mấy người có giỏi thì đánh luôn cả tôi. Tôi thề không đứng khơi khơi mà nhìn Việt An chịu trận đâu.
Việt An mỉm cười:
- Chỉ câu này của Lập Trân cũng đủ để tôi liều một phen rồi.
Đám con trai gầm gừ:
- Tụi này cũng muốn "mần thịt" cô lắm đó, cũng tại Phi Long không nói là "giết luôn con nhỏ đó luôn" cho nên tụi này mới để cô yên thôi. Tụi bây tới kéo con nhỏ đó ra, tụi mình không có nhiều thời gian cho tới khi Phi Long quay về đâu.
Lập tức hai thằng con trai kéo nhỏ ra và giữ chặt lấy nhỏ, công cuộc tẩy chay Việt An bắt đầu.....
- Chờ đã Phi Long!
Thằng Quý vừa chạy vượt lên trước vừa nói. Nó hy vọng trong mấy bước còn lại để tiến đến cổng trường, nó có thể làm cho thằng bạn nó thay đổi cái ý định sát sinh đó.
- Tao thấy....như vậy có đáng không? Mày vì một đứa con gái mà....
Nó im hơi ngay tức thì khi hắn nhìn hắn bằng đôi mắt như sẵn sàng ra lệnh tẩy chay cả hắn nếu hắn còn tiếp tục nói thêm câu nào liên quan tới nhỏ nữa.
Hắn vượt qua mặt nó và đi thẳng vào cổng trường, bỏ lại sau lưng là một người gần như hóa tượng mà hắn vừa ném cho cái nhìn lạnh lùng. Thằng Trí và thằng Chính chạy lại gần, xôn xao hỏi xem kết quả:
- Sao rồi?
- Còn trăng sao gì nữa. - Nó lắc đầu - Tao bó tay!
Một khi thằng Quý đã bó tay thì cả hai thằng còn lại tụ hiểu là tụi nó cũng không có cách nào khác nữa. Xưa nay chỉ có mình thằng Quý là đứa có khả năng làm thay đổi ý định của Phi Long.
Hắn mở cửa bước vào phòng học, nơi mà cuộc tẩy chay đang diễn ra. Trên sàn là Việt An đang nằm, nó đang chảy máu. Còn bên kia là nhỏ đang kêu la:
- Buông tôi ra!
Hắn nhìn đi chỗ khác:
- Buông nhỏ ra đi!
Nhỏ được trả tụ do tức thì. Nhỏ vội chạy tới chỗ Việt An. Lúc này thỉ cả ba đứa còn lại cũng đã theo kịp hắn và có mặt ngay sau lưng của hắn, ngắm nhìn kết quả của lệnh tẩy chay vừa đuợc ban hành cách đây nửa tiếng.
- Nó sao rồi? - Thằng Quý vội vàng hỏi.
- Chưa....ơ...chưa chết!
Nó thở phào nhẹ nhõm khi nghe tụi tay sai nói như vậy, trong khi hắn lại rất tức giận:
- Tụi bây làm việc kiểu gì vậy?
- Thôi đi Phi Long! Mày đang hành động cực kì ngu xuẩn đó!
Thằng Quý đã không còn đủ kiên nhẫn mà từ từ thuyết phục hắn nữa. Nó phải hét lên để tất cả biết rằng nó đang rất là khó chịu:
- Mày làm như vậy là gì cái gì hả? Danh dự của DP đâu có dễ dàng mất vì con nhỏ mọt sách đó. Mày có cần làm tới cùng như không? Mày.....
- Mấy người là đồ quỷ sứ!
- Huh????
Mọi ánh mắt chuyển hướng về nhỏ. Nhỏ đã đứng lên:
- Danh dự DP ah? Cái thứ đó bán đuợc bao nhiêu ngàn? Mấy nguời chẳng qua chỉ muốn chứng tỏ bản thân mình thôi. Mấy nguời là lũ khùng! Đồ xấu xa!
Thằng Chính chớp mắt:
- Tụi mình đang bị xúc phạm nặng nề đó. Sao không ai lên tiếng hay có hành động gì ngăn con nhỏ mọt sách đó lại vậy?
- Ngốc! Cô không biết là đang bị hắn lừa sao? Hắn không-phải-là-con-gái! - Hắn hét lên.
Nhỏ cười nhạt:
- Việt An không hề lừa tôi.
- Vậy có nghĩa là cô biết hắn là con trai?
- Đúng thì sao?
Mấy đứa con trai ở ngoài nhìn nhau. Việt An là con trai, tin này hơi lạ đối với tụi nó.
Hắn bước nhanh tới gần nhỏ, chỉ một buớc nữa thôi thì hắn đã có thể chạm vào nhỏ.
- Tại sao chứ? Tại sao cô lại cư xử với tôi như vậy?
- Mục tiêu của DP là hạ gục tôi để lấy lại danh dự phải không? Tốt thôi! Tôi sẽ rời khỏi trường. Như mong đợi của anh rồi chứ? Anh hài lòng không?
Hết sức bất ngờ, hắn ôm nhỏ vào lòng. Chính nhỏ cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng có thể chắc chắn ràng hắn đã không kiềm chế nổi cảm xúc của mình nữa.
- Không phải....đó không phải là mong muốn của tôi. Cái mà tôi cần chính là cô. Sao cô không tỏ ra yếu đuối một chút? Sao không tới van xin tôi? Sao không khuất phục tôi? Cô cứ làm ra vẻ không-cần-đời. Cô có biết là cô đang làm tôi khổ sở tới mức nào không? Với cô như vậy là vui lắm sao?
Thằng Trí thở dài:
- Coi ra không phải vì danh dự mà Phi Long hành động như vậy đâu. Nó thích con nhỏ mọt sách đó thiệt đó.
Hắn đưa tay gỡ mấy sợi dây buộc hai bím tóc ra. Sau khi mái tóc đã tự do xỏa dài ngang lưng, hắn mới từ từ nới lỏng vòng tay, và gỡ nốt cặp kính không độ ra. Hắn thì thầm:
- Thiên Sứ.....
Phải nói là từ lúc nhỏ xuất hiện cho tới bây giờ, nhóm DP đã luôn phải hứng chịu từ bất ngờ này tới bất ngờ khác. Đầu tiên là từ chối hắn, sau đó là khiêu chiến với cả bọn, và cuối cùng là......
Thằng Chính kêu lên khe khẽ:
- Đẹp quá! Đó có phải là con nhỏ mọt sách thật không vậy?
Nhỏ mở to đôi mắt nhìn hắn. Có vẻ như nhỏ không hiểu tại sao hắn lại biết bí mật này. Trong lúc không khí còn đang im lặng căng thẳng thì có tiếng gọi vang lên:
- Qua đây Lập Trân!
Việt An đã tỉnh dậy, sắp có một cuộc chiến nảy lửa nữa giữa hai chàng trai vì một cô gái đẹp......
The One - Điều Duy Nhất The One - Điều Duy Nhất - Tóc Đuôi Gà